Đáng giận nhất chính là, khoé miệng nàng dính nước miếng, đều bị hắn vẽ xuống dưới.Thực quá mất mặt, quá mất mặt đi mà aaa.
“Tỉnh”. Vừa nghiêng đầu liền thấy Hoa Nguyên Nguyên đang nhìn chằm chằm thứ vẽ trên giấy, biểu tình ngốc trệ . Nàng đây là cảm thấy tư thế mỹ mạo của mình , đã không có khả năng thay đổi.
“ Tỉnh lại không có việc gì làm, liền hoạ( vẽ) chơi “
Hoa Nguyên Nguyên quay đầu nhìn Thần Dương nói ,” Ta có thể trịnh trọng yêu cầu ngươi vẽ lại sao ?” nàng thực sự hảo tưởng tiêu hủy trên bàn bức hoạ đặc sắc này. Nàng tuy rằng thường trương ra khuôn mặt vô biểu tình đi doạ dẫm người khác, nhưng không nghĩ một ngày chính mình cũng bị bản thân doạ đến, dáng ngủ này, Thần Dương sao có thể chấn định vẽ xuống vậy?
Hắn mỉm cười “ Có thể .”
Hoa Nguyên Nguyên chớp chớp đôi mắt, vội vội vàng vàng chạy lại trong thủy tinh cầu , bày ra bộ dáng nàng tự nhận là xinh đẹp nhất, nháy mắt ý muốn Thần Dương vẽ ra tới. Nhìn bộ dáng nàng đáng yêu như vậy, hắn phải cật lực kìm chế chính bản thân không để bật cười ra . Hắn vì nàng vẽ thêm vài bức hoạ nữa, nhưng Hoa Nguyên Nguyên đều không vừa lòng. Đây không phải do người vẽ là, Thần Dương hắn là hoạ sĩ tốt nhất trong cung này , mà là do nàng nhìn thấy bộ dáng của chính mình , thật ra, là một bộ dáng của quỷ, tại sao vẽ đi vẽ lại đều không giống như các tiên nữ tỷ tỷ trên cung đâu.
Hoa Nguyên Nguyên chán chường mệt mỏi, ghé vào bên cạnh thủy tinh cầu ,chống đầu, khẽ hỏi ,” Vì cái gì tiên nữ chỗ các ngươi đều rất đẹp đâu.”
“ Đừng nhúc nhích, cứ như vậy “. Thần Dương đổi nhanh một tờ giấy Tuyên Thành, cầm lấy bút, lại vì nàng hoạ tiếp một bức. Hoa Nguyên Nguyên thực nghe lời không động đậy, không nhìn xuống dưới được đang vẽ cái gì, chỉ có thể nhìn hắn, mệt mỏi thì chớp chớp đôi mắt.
“ Nhị điện hạ “ Tiên nữ đột nhiên tiến vào. Hoa Nguyên Nguyên giật mình một cái, vội đem bản thân giấu xuống dưới đáy thủy cầu , che mắt tiên nữ.
“ Có chuyện ?”. Thần Dương vừa vẽ vừa hỏi.
“ Tam điện hạ tặng rượu ngon lại đây.”
“ Mang tới, đặt xuống là được, lui ra đi”
“ Vâng “ tiên nữ mang rượu vào một lát liền đi ra. Hoa Nguyên Nguyên lúc này mới chậm rãi thò đầu ra ngoài, nhìn một chút chỗ đặt rượu ngon,sau đó quay lại nhìn Thần Dương đang chăm chú vẽ không để ý tới nàng. Nhìn vào bức tranh đang vẽ ,vừa đúng lúc , Thần Dương hoàn thành nốt nét cuối, hạ bút. Nàng nhìn trên giấy Tuyên Thành, đây là vẽ nàng sao, bất quá, nhìn so với mấy bức tranh hồi nãy thuận mắt hơn nhiều, chính Hoa Nguyên Nguyên cũng cảm thấy bộ dáng đó của nàng thực sự đáng yêu.
“ Bức tranh này, ta có thể cầm đi sao “ Nàng hỏi, Thần Dương nhìn nàng rồi đáp “ Đây là thành quả sáng sớm của ta, ngươi muốn mang đi, có thể , ai có thể chuốc say đối phương, liền có thể cầm bức tranh này đi .” Nói rồi chỉ chỉ mấy vò rượu cách đó không xa.
“ Thành giao”. Nàng một ngụm liền đáp ứng, nàng tự nhiên biết tửu lượng của bản thân, vẫn không quá sai biệt, vừa lúc có thể nếm thử rượu ngon hoàng cung là cái tư vị như thế nào.Hoa Nguyên Nguyên nghĩ, Tam điện hạ này xem ra thật đúng là thích uống rượu, hôm qua mới tìm Thần Dương đi uống, hôm nay, lại đưa tới rượu ngon cấp Thần Dương. Nàng đây là không biết rằng, rượu, chính là Thần Dương suốt đêm đi tìm Tam điện hạ, bắt hắn chọn mấy cái rượu ngon tốt nhất, mang tới, chính là để cho Hoa Nguyên Nguyên nếm thử.