Chương 34: Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

Hắc Vân nhìn theo chân nàng sắp phải dừng trên vũng nước, hướng về Tiêu Diễm làm một cái thủ thế, Tiêu Diễm chạy nhanh chuẩn bị vọt ra.

Chuối trong tay nàng vừa vặn ăn xong , tuỳ ý ném về phía sau, đặt chân xuống, không bước lên phía trước mà ngồi xổm xuống. Có hòn đá chui vào trong giày nha, nàng cởi môt chiếc giày, bỏ sạch đá bên trong .

" Rầm " một tiếng trầm vang.

Hoa Nguyên Nguyên quay đầu nhìn xem , Tiêu Diễm đang ở phía sau, lại còn đang ngủ trên sân này.

Lúc Tiêu Diễm lao tới, vừa vặn dẫm lên vỏ chuối Hoa Nguyên Nguyên ném ra, khiến hắn ngã đến một cái vững chắc, mông hắn, đau quá , lại chỉ có thể cắn răng chịu đựng, còn phải bày ra một bộ tư thế ngủ rất đẹp, rất thoải mái.

Bạch Tuyết cùng Hắc Vân âm thầm nhìn Tiêu Diễm ngã, trong khi Hoa Nguyên Nguyên còn ngồi tốt ở nơi đó, trong lòng hai người đều thay cái mông của Tiêu Diễm mà đau lòng.

Hai kẻ đang âm thầm nhìn đều đau.

Hoa Nguyên Nguyên có chút tò mò nhìn Tiêu Diễm , :" Thái tử điện hạ, người không có việc gì làm hay sao lại ngủ trên mặt đất ?"

Tiêu Diễm một bộ mặt 囧 ,chẳng phải không muốn Hoa Nguyên Nguyên nhìn thấy, mạnh mẽ chống đỡ sao.

" Cái đó, thời tiết hơi nóng, trên mặt đất mát mẻ, mát mẻ ".

Tiêu Diễm nằm nửa nghiêng thân mình , tay chống đầu , làm bộ dạng rất thích ý. Hoa Nguyên Nguyên nhìn hắn đánh giá một lượt , cạn lời .

Hắn lúc này cảm thấy thực xấu hổ, ngó mắt thấy sau ven tường , Hắc Vân cùng Bạch Tuyết còn trốn ở nơi đó , hai cái tên này cũng không biết ra giải cứu chủ tử hay sao.

" Các ngươi thất thần làm cái gì, bãi giá hồi cung ." Tiêu Diễm sinh khí với hai kẻ còn đang cố xem náo nhiệt.

Hắc Vân cùng Bạch Tuyết nhanh phản ứng lại, đem Tiêu Diễm đỡ lên, khiêng qua góc khuất rồi biến mất khỏi tầm mắt nàng.

Hoa Nguyên Nguyên nhìn ba người đi rồi, cũng không thèm quản , tiếp tục đi lên, lại thấy phía trước có một vũng nước .

Hoa Nguyên Nguyên vẫn chưa có dẫm lên, mà đột nhiên biến nhỏ thân mình nhảy vào trong nước, từ trong vũng nước bơi qua , sau đó lại khôi phục thân hình to lớn, tiếp tục đi . Tiêu Diễm ba người vẫn chưa đi, nấp sau tường nhìn hành động của Hoa Nguyên Nguyên, không khỏi há hốc miệng.

" Không phải ngươi nói an bài đều hảo sao?" Tiêu Diễm đen mặt nói.

Hắc Vân ấp úng, đột nhiên nghĩ ra cái gì , nói :" Cái kia, đúng rồi , ta, đúng rồi, nàng là thuỷ quỷ , nhất định là thấy nước lại theo thói quen chui vào , đúng , nhất định là như thế ,"

Hắc Vân nói xong, Tiêu Diễm cũng không để ý tới hắn, Bạch Tuyết cũng im lặng , không khí chợt đọng lại.

Hắc Vân cảm giác không khí không đúng , vội nói :" Điện hạn, ta còn có chuẩn bị , lần này , nhất định có thể thành công."

Hắn nhìn tên hộ vệ này thêm vài lần , mở miệng hỏi :" Lại là chủ ý gì ?"

" Vẫn là anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng lần này , độ khó tăng cấp ."