Chương 35: Nhất định, bởi vì tôi cũng không muốn đổi bạn cùng phòng, vẫn là Đường Đường.

Đêm đó, Đường Hiểu viết xong lựa chọn của bản thân thì đi ngủ. Cô không hề suy nghĩ gì cả, Triển Diệp là lựa chọn đầu tiên cũng là duy nhất.

Cô nằm trên giường lăn hai vòng, hơi căng thẳng và lo lắng Triển Diệp có thể chọn cô không.

Đường Hiểu xoay người xuống giường, cô kéo cửa phòng ra một cái khe hở và lén quan sát Triển Diệp. Kết quả vừa lúc nhìn qua bị Triển Diệp bắt được, Đường Hiểu le lưỡi mỉm cười.

Biểu cảm nhỏ rất đáng yêu, gương mặt của Triển Diệp cũng trở nên dịu dàng, “Em lén lút làm cái gì đó?”

Đường Hiểu đơn giản mở cửa ra, “Tôi không có lén lút, là trực tiếp thẳng thắn.”

Triển Diệp buông kịch bản trong tay xuống, “Em nhìn lén tôi làm gì?”

Đường Hiểu chết đều không thừa nhận và giảo biện: “Anh không xem tôi thì làm sao biết tôi đang nhìn anh?”

Triển Diệp một lần nữa cầm lấy kịch bản, dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con, “Được rồi.”

Đường Hiểu ngồi xổm một lúc và tìm hiểu hỏi: “Thầy Triển, thầy sắp quay phim sao?”

“Ừ.”

Triển Diệp thoải mái nửa nằm ở trên sô pha, một bàn tay đặt ở trên bụng, “Diễn tội phạm nghiện ngập, đang lựa chọn kịch bản.”

Trong lòng của Đường Hiểu lộp bộp một chút, sau đó làm bộ giống như tự nhiên mà hỏi: “Lại có thể xem phim của thầy Triển, thật tốt. Có phải sau khi vào đoàn phim thì anh sẽ rời khỏi chương trình không?”

Triển Diệp hơi trầm ngâm, “Muốn rút lui, bằng không hai bên đều làm không tốt.”

Đường Hiểu cười khổ một chút và phụ họa nói: “Đúng vậy.”

Triển Diệp tách đề tài ra: “Em cảm thấy ngày mai sẽ như thế nào?”

Đường Hiểu hơi ngẩn người và lắc đầu, “Không biết, kịch bản của tổ chương trình rất nhiều.”

“Mặc kệ có thể còn là bạn cùng phòng không, cửa phòng của tôi vẫn luôn mở rộng vì anh.”

Triển Diệp đứng dậy từ trên sô pha và đi về phía giường, “Thời gian không còn sớm, em nghỉ ngơi sớm một chút đi. Ngủ ngon, Tiểu Đường Đường.”

“Anh cũng vậy.”

Đường Hiểu lui về phòng của mình, “Thầy Triển, ngủ ngon.”

Điều này khiến Đường Hiểu càng khó đi vào giấc ngủ, cô luôn có loại dự cảm Triển Diệp phải rời khỏi.

Mấy năm nay ở đoàn phim đã trải qua các loại chia ly, cô cho rằng bản thân đã sớm chết lặng với loại chia ly này nhưng hôm nay lại bắt đầu luyến tiếc.

Đường Hiểu buồn bực ôm chăn, trong lòng đột nhiên cảm thấy vắng vẻ. Cô nhớ lại ký ức từng chút từng chút khi ở chung với Triển Diệp thì càng cảm thấy đau khổ.

“Ai......”

Đường Hiểu nhỏ giọng thở dài, sau đó buộc bản thân không được nghĩ nhiều.

Dù sao trên đời này không có bữa tiệc nào là không chia tay.

Coi như là đoàn phim đóng máy thì có duyên gặp lại với nam chính.

Cái ngành giải trí chính là một vòng tròn, nhất định sẽ gặp lại.

Bằng không tại sao lại kêu là giới giải trí......

Suy nghĩ như vậy khiến Đường Hiểu vậy mà ngủ rồi. Một đêm không mơ, cho đến khi tỉnh dậy vào hừng đông ngày hôm sau.

Sau khi dùng bữa sáng, PD tập hợp tất cả thành viên ở phòng khách và bắt đầu chia lại bạn cùng phòng mới.

“Để tôi làm trước đi.” Chị Daisy rất có phong phạm của một người chị lớn và công bố kết quả lựa chọn, “Tôi lựa chọn Đường Đường.”

Đường Hiểu kinh ngạc chỉ vào bản thân, bộ dáng được sủng ái mà lo sợ.

Thư Nhân cũng không cam lòng yếu thế và nói ra sự lựa chọn của mình, “Em cũng chọn Đường Đường!”

Kế tiếp, bao gồm nghệ sĩ hài, ca sĩ, diễn viên nam, mọi người đều viết tên của Đường Hiểu.

Thư Nhân có vẻ mặt đưa đám, “Tại sao mọi người đều muốn đoạt Đường Đường với em vậy, em có áp lực rất lớn!”

Đường Hiểu có áp lực lớn hơn nữa, cô chưa bao giờ nghĩ đến bản thân sẽ có được toàn bộ số phiếu.

“Được mọi người yêu thương như vậy, em có tài đức gì chứ.”

Sở Hàng Nhất cười hì hì nói: “Cho nên, cô chính là đoàn sủng mà mọi người công nhận.”

Đường Hiểu xấu hổ che mặt lại, thật ra ban đầu cô cho rằng mọi người đều sẽ viết tên của Triển Diệp nên đều làm chuẩn bị tốt đoạt người với người khác.

Thư Nhân hung dữ trừng mắt nhìn Sở Hàng Nhất, “Cậu cũng chọn Đường Đường sao”

“Không.” Sở Hàng Nhất trợn trắng mắt xem thường, “Tôi viết tên của cậu.”

Thư Nhân lập tức trợn tròn mắt, khí thế đều giảm xuống và liên tục truy hỏi: “Tại sao?”

Sở Hàng Nhất lười để ý đến cô, bị bức đến nóng nảy rồi tức giận nói: “Từ đâu ra mà nhiều tại sao như vậy chứ, chỉ muốn làm bạn cùng phòng với cậu có được không?”

Thư Nhân cứng họng, Daisy buông tay thở dài, “Đáng tiếc hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình.”

So với cái này, Thư Nhân càng quan tâm lựa chọn của Đường Hiểu lựa chọn. Cô nhìn Đường Hiểu bằng đôi mắt trông mong, “Đường Đường, chị rốt cuộc chọn ai vậy? Là thầy Triển sao?”

Đường Hiểu đón ánh mắt của Triển Diệp, trong giây phút nhìn thẳng hắn giống y mang theo ý cười và giọng điệu kiên định: “Đúng vậy, chị không muốn thay đổi bạn cùng phòng.”

Thư Nhân cảm thấy rất uể oải nhưng cũng thua tâm phục khẩu phục, “Cái này còn chọn cái gì nữa, ván đã đóng thuyền rồi.”

PD im lặng từ nãy giờ đột nhiên lên tiếng: “Chuyện này không nhất định nha!”

Vừa dứt lời, Triển Diệp lập tức phản bác: “Nhất định, bởi vì tôi cũng không muốn đổi bạn cùng phòng, vẫn là Đường Đường.”