Editor: Mứt Chanh
Lạc Phán liên tục khıêυ khí©h châm ngòi, đối với Mạnh Thử Hàn mà nói đều không dùng được.
Nếu
hữu dụng thì điều duy nhất chính là biết được lúc Khương tổng còn trẻ trêu ghẹo gái còn rất lành nghề.
Khen con gái người ta xinh đẹp
hiện tại lại là cứng giống như kim cương.
Đêm đó dì Trịnh làm rất nhiều đồ ăn, cô cùng Khương Kiền ăn qua sau đó liền bắt đầu làm chuyện riêng của mình.
Mạnh Chấn Quốc như cũ vẫn không
liên lạc với Mạnh Thử Hàn, thông tin người liên hệ trên WeChat
tựa hồ giống như là giả
Buổi tối, hai người tắm rồi nằm ở trên giường.
Mạnh Thử Hàn đem chăn tròng lên trên đầu, ở trong ổ chăn xem điện thoại, Lục Hưu bình an về tới quê, chờ đến qua Tết Âm Lịch trở về là có thể chính thức tiến vào đoàn phim.
Cô đang cùng Lục Hưu trò chuyện, dạy cậu ta ở đoàn phim
cùng đạo diễn ở chung như thế nào, đột nhiên chăn đã bị người khác xốc lên.
Khương Kiền nhích qua, nhìn đến tên người đang trò chuyện với cô, đôi mắt hơi hơi nhíu lại còn bất động thanh sắc mà nói: "Đừng buồn, hãy cẩn thận."
Mạnh Thử Hàn nhớ tới chuyện của Lạc Phán, đem điện thoại ném ở một bên, phồng má lên nhéo eo Khương Kiền.
"Vậy anh nói em đẹp, em liền nghe lời anh."
Khương Kiền liếc qua, môi giật giật, "Này có cái gì haymà nói?"
"Không được không được, anh phải nói." Tính tình Mạnh Thử Hàn trỗi dậy, quấn lấy Khương Kiền, "Khi còn nhỏ anh còn cùng Lạc Phán nói qua những lời này,anh có phải hay không căn bản là không thích em!"
Ấn đường của Khương Kiền bỗng nhiên nhảy dựng, thân thể vừa động liền đem Mạnh Thử Hàn trực tiếp giam cầm ở trong ngực.
Anh mở miệng nói: "Bà xã của anh là đẹp nhất."
Cuối cùng, còn phải bổ sung một câu: "Anh đều đã quên mất Lạc Phán, nơi nào còn nhớ rõ mình nói cái gì."
Mạnh Thử Hàn cười rộ lên, cảm thấy mỹ mãn, ngón tay thon dài chọc ở hầu kết của Khương Kiền, nói: "Hôm nay Lạc Phán lại tới tìm em, còn nói mang thai con của anh."
Khương Kiền nhíu mày: "Sau đó thì sao?"
"Ha ha, sau đó em nói anh vô sinh, mặt cô ta liền trắng bệch." Cô nhớ tới cảnh tượng khi đó liền cảm thấy rất là khôi hài vỗi bật cười lên.
Sắc mặt Khương Kiền lạnh xuống, đôi mắt đen nhánh nhiễm môt tia lạnh lẽo.
Mạnh Thử Hàn đang cười đã bị Khương Kiền hôn lấy.
Cô bị hôn đến sắp thở không được, trên môi còn bị Khương Kiền gặm một chút, có chút đau.
Sau khi hôn xong, giọng nói Khương Kiền trầm thấp, mặt lạnh nhìn cô: "Vô sinh sao? Mạnh Thử Hàn, em muốn thử một chút hay không?"
Đôi mắt Mạnh Thử Hàn đột nhiên sững sờ, có chút do dự, ánh mắt tự tại không lớn.
Ánh mắt cô từ trên người Khương Kiền dời đi, tay phải bắt lấy chăn, chăn mềm mại rơi vào tay giống như là Khương Kiền mỗi lần nhẹ nhàng ôm cô.
Khương Kiền lại lên tiếng nói: "Không có việc gì."
Lông mi Mạnh Thử Hàn run rẩy, chủ động mà duỗi tay ôm lấy Khương Kiền, "Khương tổng, nếu
chúng ta có bảo bảo, không thể cả ngày liền ăn nhậu chơi bời."
Khương Kiền nói thẳng mà không hề cố kỵ: "Ăn nhậu chơi bời chỉ có em."
Mạnh Thử Hàn liếc Khương Kiền một cái, nhấp nhấp môi, không nói chuyện liền đẩy Khương Kiền ra.
Cô xoay người, tức giận nói: "Ngủ!"
Câu tiếp theo của Khương Kiền "Anh liền thích xem em ăn nhậu chơi bời" sống sờ sờ nghẹn ở trong miệng.
...
Khương Kiền thực không cao hứng.
Không phải bởi vì Mạnh Thử Hàn mà là bởi vì Lạc Phán.
Lúc trước anh
đã cảnh cáo cô ta nếu lại xen vào chuyện của anh cùng Mạnh Thử Hàn, anh sẽ không niệm tình hai nhà.
Cơ bản chỉ là quấn lấy anh, tuy rằng có phiền một chút nhưng anh còn có thể chịu đựng.
Hiện tại thế nhưng còn dám tìm tới Mạnh Thử Hàn?
Còn bịa đặt một lời nói dối là mang thai, chính cô ta ngu ngốc còn cảm thấy Mạnh Thử Hàn cũng là ngốc tử sao?
Trợ lý Lưu đem tin tức Lạc Phán ở Đại tân sinh gửi cho Khương Kiền, còn một bên nói: "Nghe nói Đầy Sao cố ý muốn ký hợp đồng với Lạc Phán."
Ánh mắt Khương Kiền lạnh băng, không có độ ấm.
Khớp xương ngón tay rõ ràng thon dài, xẹt qua trang giấy, trên đó nhiều người đầu tư mà anh có giao tình.
Vào buổi tối, Khương Kiền lần đầu tiên chủ động tổ chức một bữa tụ hợp bạn bè.
Hiện diện đều là người quen biết trong giới.
Từ khi Bạch Hành không cẩn thận tiết lộ tin tức Khương Kiền đã kết hôn liền một lòng một dạ tránh Khương Kiền, hiện tại là nghĩ đã lâu không gặp lúc này mới tới.
Bạch Hành vừa vào cửa
liền thấy Khương Kiền đang uống rượu.
Có người hô một tiếng: "Bạch tổng gần đây thật là bận nha, bận công trình lớn gì vậy?"
Bạch Hành đi tới, ngồi ở vị trí bên cạnh Khương Kiền, đem một ly rượu vang đỏ trước mặt Khương Kiền lấy lại đây rồi uống một hơi cạn sạch.
"Gần đây thật phiền lòng, một con nhóc luôn kêu tôi là chú, bộ dáng này của tôi thực là già sao?" Bạch Hành không dám tin tưởng mà sờ vào mặt mình, "Thế nào tôi cũng coi như là một đóa hoa ba mươi, nhìn thật sự là già sao?"
Khương Kiền lạnh lùng liếc qua, "Con nhóc mà cậu cũng gây tai họa sao?"
Bạch Hành cười cười: "Thành niên rồi, nhưng tính tình giống như con nít, ngốc thật sự."
Vài người lại trêu đùa lên, "Bạch tổng cũng thay phụ nữ buồn rầu một ngày nha."
Khương Kiền yên lặng không nói.
Mọi người đều quen với tính cách này của Khương Kiền, từ trước kia cứ như vậy,thời điểm một đám người tụ hội, anh bù đầu uống rượu và yên lặng uống một mình.
Tửu lượng Bạch Hành cũng không cao, không cẩn thận liền uống nhiều quá, lôi kéo Khương Kiền nói gần đây thật sự đau đầu vì trong nhà
thúc giục kết hôn, muốn đi cùng đại tiểu thư nào đó xem mặt.
Khương Kiền nâng mắt lên, "Xem mắt cũng khá tốt."
Bạch Hành đập li rượu lên bàn, "Đúng đúng đúng, cậu cùng bà xã nhà cậu từ xem mắt mà quen nhau đương nhiên cảm thấy tốt, nhưng tớ thân mật nhiều như vậy, về sau nếu như bị bắt làm sao bây giờ?"
Khương Kiền lại không nói gì vì
anh
không có thân mật.
Một hồi tụ hợp đi qua, thông báo của Lạc Phán đều bị xóa, Khương Kiền để trợ lý Lưu cũng đi Đầy Sao bên kia thông báo một tiếng, Đầy Sao cũng không muốn kí với Lạc Phán.
Rốt cuộc một nữ minh tinh mới xuất đạo cùng một đại tôn thần giới đầu tư, đổi lại là ai cũng biết nên lựa chọn như thế nào.
Sau khi Lạc Phán biết chính mình bị giới giải trí bài xích, ý nghĩ đầu tiên chính là do Mạnh Thử Hàn làm.
Nhưng nghĩ lại, Mạnh Thử Hàn cái loại
dựa vào thủ đoạn thượng vị không chính đáng thì nơi nào có bản lĩnh chứ?
Vậy thì chính là...... Khương Kiền?
Lạc Phán
vào ban đêm liền chạy tới lâm viên Cô Tây, bảo an không cho vào, Lạc Phán liền gọi điện thoại cho Khương Kiền, gọi điện thoại cho Mạnh Thử Hàn.
Đến cuối cùng, hai người đều không có khởi động máy.
Lạc Phán không có biện pháp đành phải trở về khách sạn cha mẹ ở.
Cô ta khóc thút thít mà đem sự tình hôm nay
nói ra, cha Lạc hận sắt không thành thép: "Con làm như vậy cùng tiểu tam có cái gì khác nhau?"
Cha Lạc tức giận mà cho Lạc Phán một cái tát, "Nhiều năm giáo dưỡng như vậy
đều bị chó ăn rồi sao?"
Mẹ Lạc sợ
đánh hỏng Lạc Phán liền nhanh chạy đến che chở.
Người một làm nhà ầm ĩ một đoàn, đến cuối cùng, cha mẹ hai người vẫn
không thắng nổi Lạc Phán một khóc hai nháo liền quyết định thay cô ta đi Khương gia xin lỗi.
Lại nói như thế nào thì bọn họ cũng là trưởng bối, Khương Kiền sẽ không thể không nể mặt bọn họ.
Ngày hôm sau, hai người Lạc gia liền vả mặt.
Bảo mẫu nhà Khương Kiền tự mình tới mời bọn họ trở về, còn nói Khương Kiền không muốn thấy bọn họ.
Cha mẹ Lạc gia đều tức điên, cái loại tính tình thanh cao này trào lên, quay đầu lại liền gọi điện thoại cho Khương Trọng Sơn cùng Cố Ngọc Chi.
Cha Lạc mở miệng liền nói: "Lão Khương, nhà ông cưới cái loại con dâu gì đây?"
Khương Trọng Sơn dừng một chút, trả lời: "Vợ Khương Kiền."
"Mạnh Thử Hàn này tính tình cũng quá lớn! Phán Phán nhà tôi còn không phải là cùng Khương Kiền quen biết nhau sao, hà tất khuyến khích Khương Kiền phong sát Phán Phán của chúng tôi chứ?"
"Hiện tại còn không cho chúng tôi đi vào đấy? Này cũng quá không có giáo dưỡng!"
Điện thoại bên kia trầm mặc thật lâu, Khương Trọng Sơn không nói gì, giọng Cố Ngọc Chi vang lên, "Đã biết."
Cố Ngọc Chi không chút do dự cúp điện thoại, chờ khi hai người Lạc gia lại gọi qua đã là không kết nối được.
Có thể là bị kéo đen.
Ba người Lạc gia đều sắp bị tức chết rồi, Lạc Phán gọi điện thoại cho paparazzi
nói thẳng Mạnh Thử Hàn mới là tiểu tam đoạt Khương Kiền của cô ta.
Bát quái này lập tức được đem ra ánh sáng.
Hơn nữa lấy tốc độ sét đánh leo lên hot search số 1, Mạnh Thử Hàn lại lần nữa leo lên hot search.
#nghi vấn Mạnh Thử Hàn
là kẻ thứ ba #
Trên Weibo, bát quái chỉ ra Đại tân sinh Lạc Phán cùng Khương Kiền tình đầu ý hợp, chỉ tiếc Mạnh Thử Hàn chặn ngang một chân, lấy thủ đoạn không chính đáng mới làm Khương phu nhân, cứng rắn đem Lạc Phán cùng Khương Kiền chia rẽ.
Weibo vừa ra tới, Weibo đều sắp bạo.
[ gì??? chị Thử Hàn tựa hồ đã lâu không lên hot search, không có hot search của chị
Thử Hàn thật không hoàn chỉnh! ]
[ mẹ nó cười chết mất, có cái tình yêu gì có thể so sánh được với balo cầu vồng cùng đồng hồ cầu vồng ]
[ chúc mừng chị Thử Hàn
leo lên hot search! ]
[chị
Thử Hàn
gần đây có
hoạt động gì sao? Không đăng Weibo, không có hoạt động, tôi nhớ chị Thử Hàn
]
[ ha hả, tôi đã nói Mạnh Thử Hàn này khẳng định là bò trên giường, người ta đều tuôn ra rồi, nhìn xem các người thích cái loại gì đi! ]
[ tôi thật đúng là thích chị Thử Hàn thần tiên bảo bối
! ]
[ Lạc Phán này còn không phải là học trò của chị Thử Hàn trong Đại tân sinh sao? ]
[ ghê tởm muốn chết, cũng không nhìn xem hiện tại ai mới là Khương phu nhân ]
Lúc Mạnh Thử Hàn nhìn đến hot search này, kết quả vừa thấy Weibo liền trợn tròn mắt.
Những anti fan sức chiến đấu siêu quần đâu?
Bình luận tại sao
tựa như đều nghiêng về một phía thế?
Mạnh Thử Hàn ở WeChat gửi tin nhắn cho Lâm Lê: "Lê tỷ, Vạn Thịnh mua thủy quân cho em sao?"
Lâm Lê cũng vừa nhận được hotsearch này của Mạnh Thử Hàn, cũng có chút sững sờ, cô đã thật lâu không nhìn thấy nghệ sĩ mình được người ta khen.
Loại cảm giác này...... Còn có chút không
thích ứng được.
Lâm Lê trả lời lại: "Không có nha."
Mạnh Thử Hàn không nói gì nữa, mà là tiếp tục nhấp vào Weibo xem.
Vị fan nam
lúc trước sức chiến đấu siêu quần khiến cho Mạnh Thử Hàn chú ý.
Cô tự nhìn acc[ Bà xã của tôi là Mạnh Thử Hàn ], vị fan này ở mỗi một cái bình luận khích lệ Mạnh Thử Hàn đều nhấn [ like].
Fan này còn rất đáng yêu.
Giữa trưa Khương Kiền không về, Mạnh Thử Hàn liền để dì Trịnh tùy tiện nấu gì cũng được, cơm nước xong lại mở
Weibo ra, trên mạng gió lại lớn hơn.
Lục Hưu share tin nóng kia, hơn nữa bình luận: [ Lạc sư tỷ tự trọng đi, phía trước hãm hại Mạnh lão sư cùng tôi dan díu, Mạnh lão sư rông lượng
không
truy cứu bây giờ còn làm trầm trọng thêm sao? ]
[ tôi cảm thấy Lạc Phán này kỳ dị, hãm hại chuyện này thật sự là quá phận! ]
[ Lạc Phán lăn ra giới giải trí đi ]
Điều này không sao, Mạnh Thử Hàn vẫn chưa ra mặt để làm rõ, tất cả dư luận mạng
đều nghiên về phía cô.
Lần đầu tiên
được đãi ngộ như vậy làm Mạnh Thử Hàn có chút không biết làm sao.
So với Mạnh Thử Hàn bên này nhẹ nhàng thì Lạc gia
không tốt cho lắm.
Lạc Phán bị dân mạng tức giận, ném rớt điện thoại, cô ta còn năn nỉ cha Lạc hỗ trợ, cha Lạc lập tức liền cự tuyệt.
Cha Lạc ngay từ đầu đã không đồng ý cho Lạc Phán tiến vào cái giới giải trí, hiện tại thì tốt rồi, không chỉ muốn đi trêu chọc Mạnh Thử Hàn bây giờ lại còn đắc tội Khương Kiền!
Cha Lạc sợ Lạc Phán làm ra sự tình gì càng thêm quá phận liền để Lạc Phán về Hối Xuyên trước.
Kỳ thật lúc này đây cha mẹ Lạc gia đến Lâm Sơn
không chỉ
là vì Lạc Phán mà là bởi vì kỹ thuật khắc gỗ cổ truyền.
Truyền thông Vạn Thịnh muốn quay một bộ phim phóng sự về kỹ thuật văn hóa truyền thống, cha Lạc điêu khắc ở Xuyên Mộc là nhân vật có uy tín, tự nhiên
nhận được lời mời của Vạn Thịnh.
Tuy rằng nói cha Lạc khinh thường giới giải trí nhưng ở phương diện truyền thừa, ông vẫn là nguyện ý vứt bỏ thành kiến này.
Hiện tại đúng lúc cùng Vạn Thịnh bên kia giao thiệp, cũng không thể bởi vì Lạc Phán mà hỏng chuyện.
...
Mạnh gia.
Bác sĩ tư nhân mới từ trong phòng mẹ Mạnh đi ra, mang theo rất nhiều thuốc cho mẹ Mạnh.
Mạnh Chấn Quốc hỏi qua tình huống của mẹ Mạnh
sau đó tiễn bác sĩ tư nhân đi.
Trở lại trong phòng, hốc mắt mẹ Mạnh hàm chứa nước mắt, bà lấy khăn giấy lau đi.
Mạnh Chấn Quốc thở dài liền đi qua giữ chặt bàn tay lạnh lẽo của bà, "Bà đừng quá lo lắng, bác sĩ nói, bà đây là trong lòng có bệnh."
"Tôi biết."Mẹ Mạnh gật đầu, "Nhưng tôi chính là không bỏ Chung Xu xuống được......"
Môi mẹ Mạnh đều trắng bệch, "Chấn Quốc à, hiện tại lúc tôi ngủ, trong đầu chính là hình ảnh lúc chết của Chung Xu." Mẹ Mạnh nghẹn ngào, nước mắt có ngăn cũng ngăn không được.
"Ông nói, chúng ta có phải thật sự sai
quá đáng hay không, đó là con gái thân sinh của chúng ta!"
Mày Mạnh Chấn Quốc nhăn lại, trong lòng nghẹn khó chịu.
Mẹ Mạnh lấy điện thoại ra rồi nhìn hot search mới, nước mắt không ngừng
rơi, "Thử Hàn cũng là, nhiều năm như vậy, chúng ta đối với nó không chỉ là bạc đãi một chút."
"Trách chúng ta, đều do chúng ta có phải hay không?"
Mạnh Chấn Quốc rũ mắt nhìn hotsearch Weibo, mày nhíu lại càng khẩn trương.
Trong lòng ông cũng không quá thoải mái,lúc trước đánh Mạnh Thử Hàn, lúc sau nhìn cái video kia ông liền hối hận.
Con gái mình cũng không phải ngoài ý muốn bỏ mình, ông lại chỉ lo mặt mũi mà không có thâm nhập điều tra.
Nói ra cũng cảm thấy buồn cười.
Mà bây giờ, ông còn động thủ đánh Mạnh Thử Hàn.
Chỉ là để ông đi tìm Mạnh Thử Hàn, ông cũng kéo không nổi cái mặt mũi này.
Nhưng mẹ Mạnh cũng nói rất đúng, bọn họ không chỉ là bạc đãi Mạnh Chung Xu mà bạc đãi đối với Mạnh Thử Hàn đặc biệt nhiều.
Ông cảm thấy chỉ cần cho con bé đủ tiền là đủ rồi.
Hiện tại nghĩ đến, tựa hồ cũng không phải như vậy.
Thậm chí lúc trước Khương Kiền tới tìm ông, muốn cùng Mạnh Thử Hàn thân cận, trong lòng ông lại nghĩ
tới sau khi cùng Khương Kiền kết hôn sẽ mang lại ích lợi gì cho Mạnh gia.
Mạnh Chấn Quốc buông tay mẹ Mạnh ra, cắn chặt hàm.
Ông thật sự không xứng làm cha.
Ông nhìn về phía khuôn mặt tái nhợt của mẹ Mạnh, miễn cưỡng cười, "Tôi sẽ đi tìm Thử Hàn trở về, bà đừng lo lắng."