Chương 46: Rất Nhiều Thời Gian

Chương 46: Rất nhiều thời gian

Nhóm dịch: Chiêu Anh Các

Không phải lần đầu tiên Khương Đường bị anh liếm huyệt, trước đó cũng rất thoải mái, rất nhiều lần đều bị anh liếm đến mức cao trào, nhưng chưa bao giờ mất khống chế giống như hôm nay.

Không chỉ có sinh lý, mà phần lớn là do mất khống chế về mặt tâm lý.

Cô cảm thấy mình sắp sụp đổ rồi, thân thể bị kɧoáı ©ảʍ xông lên phá vỡ, tinh thần cũng tràn đầy nguy cơ. Cô liều mạng ôm đầu người đàn ông, giống như đó là miếng gỗ cứu mạng mình vậy.

Chưa đến mấy phút, huyệt nhỏ đã bị liếm đến mức sưng đỏ không thể chịu nổi, hai miếng thịt non yếu ớt bị lật ra ngoài, nước bọt và dâʍ ɖị©ɧ trộn lẫn vào nhau, chỗ nào cũng ướt sũng, miếng thịt trai trắng tinh tràn đầy dấu hôn vừa bị mυ"ŧ liếm.

Tận sâu trong lối vào ướt nóng khó mà nhịn được, thân thể mềm nhũn đến mức kỳ lạ, khao khát được hoàn toàn lấp đầy.

Tay cô gắng gượng với đến ngực người đàn ông, sờ đến đầu vυ" cứng rắn dựng đứng, cách lớp quần áo, dùng móng tay nhẹ nhàng quét qua.

“A!”

Bây giờ Tiêu Tắc còn chưa cắm vào cô hoàn toàn là nhờ vào ý chí chống đỡ, bị cô trêu chọc như vậy, lập tức đỏ mắt, cắn lên thịt huyệt sưng đỏ bị lật ra ngoài một cái, rồi dùng sức đẩy mạnh cô gái đang ngồi trên mặt mình xuống, thả dương vật đã căng trướng đến tím đỏ ra, coi nó như cây thước va đập bạch bạch lên khe thịt.

“Lẳиɠ ɭơ, đây là do chị tự tìm đấy.”

Từ trên xe cô đã khıêυ khí©h anh, bây giờ lại trêu chọc thêm nữa, hôm nay anh nhất định phải làm cô đến mức không xuống giường được mới thôi.

“A...”

Đau ngứa tê dại cùng lúc hội tụ trên đỉnh đầu, Khương Đường dựng thẳng eo, hỗn loạn lắc đầu, tóc dài đen nhánh tán loạn trên ghế sô pha, hai tròng mắt mê mang nhộn nhạo phát ra tìиɧ ɖu͙© sáng quắc, mê hoặc đến mức muốn hút máu người ta. Hai vυ" trắng như tuyết không ngừng lay động, anh còn chưa cắn, núʍ ѵú đã sưng đỏ dựng đứng, run bần bật.

Tiêu Tắc cũng cảm giác được, mỗi lần va đập vào đều là đau đớn và kɧoáı ©ảʍ đan xen lẫn nhau, thần kinh sắp đứt lìa đến nơi, nhưng anh vẫn muốn nhìn thấy nhiều hơn nữa, nhìn cô vì anh mà chìm vào điên cuồng.

“Dương vật đánh có sướиɠ không, chị.”

Khương Đường nói năng lộn xộn: “A... A... Sướиɠ...” Hai chân quấn lấy eo của người đàn ông, dùng miệng huyệt cọ lên dương vật mà anh đang cầm trên tay. Đốt ngón tay nhô giảm bớt chút cảm giác ngứa ngáy, chẳng qua vẫn không đủ, cô còn muốn nhiều hơn nữa.

“Tôi muốn, cắm vào đi...”

Tiêu Tắc ấn cô nằm xuống, đỡ dương vật nhắm thẳng vào miệng huyệt cắm vào.

Cô hoàn toàn ướt sũng, quy đầu vừa ấn mạnh đã chọc thẳng vào bên trong, miệng huyệt lập tức co rút lại, siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ, dường như muốn cắt đứt thứ kia vậy.

Cảm giác bị căng trướng quét qua bụng nhỏ, quy đầu to lớn đẩy vách thịt đang mấp máy siết chặt ra, từ từ tách lối vào ra. Khương Đường thử thả lỏng thân thể để côn ŧᏂịŧ tiến vào thuận lợi hơn nữa, chỉ vừa mới dịch mông ra, Tiêu Tắc mất đi chút kiên nhẫn cuối cùng, cơ bắp ở mông đột nhiên kẹp chặt, dùng hết sức lực ưỡn thẳng lưng, cắm thẳng vào chỗ sâu nhất, quy đầu hung dữ chọc vào miệng tử ©υиɠ mềm mại.

“A a...”

Không đợi cô thở dốc lấy hơi, người đàn ông đã bắt đầu cắm vào kịch liệt, côn ŧᏂịŧ đã nghẹn thành màu tím đỏ ra ra vào vào trong dâʍ ɖị©ɧ, mỗi lần rút ra đều mang theo lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, nước còn chưa kịp chảy xuống, đã bị động tác kịch liệt cắm vào của người đàn ông va đập đến mức bắn ra.

Quy đầu nhếch lên cọ xát di chuyển trên vách thịt, vách thịt gần như đều bị hút ra ngoài, điểm nhạy cảm ẩn nấp đã bị nghiền ép hoàn toàn. Kɧoáı ©ảʍ vừa quen thuộc vừa xa lạ đánh thẳng vào lên não, cô gái toàn thân ửng hồng thở hổn hển, đầu ngón chân cuộn chặt lại vì quá kiềm chế.

Hai chân dường như có ý thức của chính mình quấn chặt cái mông rắn chắc của người đàn ông, di chuyển làm huyệt nhỏ đang kẹp chặt càng coi rút lại, nghe thấy tiếng rên khó kiềm chế, da đầu và tai đều thấy tê dại. Khương Đường ăn quen mùi ngon, ngay cả bụng nhỏ cũng co rút lại, thậm chí vặn vẹo mông phối hợp với anh.

Nhìn như tìиɧ ɖu͙© do người đàn ông chủ động, dần dần mùi vị cũng thay đổi, vẻ mặt Tiêu Tắc vừa như hưởng thụ vừa như khổ sở, môi mím chặt đến mức trắng bệch, vẫn không cách nào ngăn được tiếng vang từ tận sâu trong cổ họng.

“A, huyệt nhỏ biết mυ"ŧ thật đấy... Ha...”

Cô gái mở đôi mắt mờ mịt, nhìn thẳng vào anh, liếm đôi môi khô nứt, càng kẹp anh chặt hơn nữa, hỏi: “Ưm a... A... Có thích không?”

Thích, thích đến mức anh muốn cứ như vậy làm chết cô luôn.

Cánh môi sưng đỏ khẽ cắn, bị anh va chạm lập tức bật ra một tiếng rêи ɾỉ.

“Đừng... A...”

Dáng vẻ kiềm chế khiến Tiêu Tắc nhìn mà lửa dục tăng vọt, hung dữ khuấy đảo thịt mềm tận sâu bên trong, thịt kia nhanh chóng quấn chặt lên, quấn lấy gân xanh trên côn ŧᏂịŧ mấp máy, quá chặt chẽ quá kịch liệt, ngay cả mã nhãn cũng bị mυ"ŧ chặt, dường như muốn chọc vào bên trong vậy.

Kí©h thí©ɧ mãnh liệt khiến tia lý trí cuối cùng của Tiêu Tắc đứt đoạn, kéo đôi chân đang quấn trên lưng mình xuống, đặt lên bả vai, liếm mυ"ŧ mu bàn chân căng chặt rồi bắt đầu điên cuồng chọc vào rút ra.

Trong không khí tràn ngập mùi vị tìиɧ ɖu͙©, nóng bỏng đến mức khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Dưới sự kí©h thí©ɧ mạnh mẽ cùng lúc của thị giác và thân thể, cuối cùng Khương Đường cũng không còn rảnh nghĩ đến những chuyện khác, run rẩy gào lên khóc lên.

“A a a... Đừng mà... Tôi muốn đi tiểu...”

Cô hất tóc, trong đầu trống rỗng, dường như có vệt sáng vụt lóe qua đầu mình, kɧoáı ©ảʍ toàn thân tụ tập lại ở chỗ thân dưới giao hợp, có thứ gì đó phá tan lá chắn, phun ra cùng một lúc với nước mắt.

Tiêu Tắc nhìn dáng vẻ mất hồn của cô, đến mức trong lòng ngứa ngáy mê say, khi dòng chất lỏng tràn trề tưới lên quy đầu, anh cũng thả lỏng khớp hàm, bắn ra.

Quá nhiều chất lỏng căng trướng đến mức Khương Đường khó chịu, nhưng người đàn ông bịt chặt miệng huyệt, dường như muốn để lại tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong cơ thể cô.

Khương Đường vặn vẹo thân thể, khe khẽ lẩm bẩm: “Trướng quá... Buông ra...”

Người đàn ông ngăn cô lại, cúi người đến gần, từng giọt mồ hôi nhỏ xuống cổ cô, môi dán lên da thịt cô khẽ nói: “Mới vậy thôi đã không chịu nổi sao? Chị, còn nhớ không, hôm nay là ngày tôi muốn làm chị như thế nào thì sẽ làm như thế.” Anh dừng lại một lát nói: “Chúng ta còn có rất nhiều thời gian.”