- 🏠 Home
- Linh Dị
- Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta
- Chương 8: Dao Găm Với Răng Nanh!!
Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta
Chương 8: Dao Găm Với Răng Nanh!!
Trong phòng, Tô Bạch vẫn còn trong giấc ngủ say.
Phòng này rất lớn, trang hoàng cũng tương đối hoa lệ, bên cạnh phòng còn có một lò sưởi âm tường tinh xảo.
Lúc này.
Chỗ lò sưởi âm tường chậm rãi xuất hiện một góc váy.
Sau đó là một đôi chân ngọc.
Ngay sau đó là thân thể của Lila.
So sánh với Jenny có vẻ bệnh kiều, Lila đã tương đối thành thục.
Nhưng mà lúc này nàng lấy độ mềm dẻo kinh người, chui ra từ trong ống khói nhỏ hẹp.
Trên người còn không hề dính chút tro bụi nào.
Rất nhanh, Lila đã hoàn toàn đi ra rồi.
Nàng đứng trước lò sưởi âm tường, chỉnh quần áo lại, rồi lặng yên không một tiếng động bay về phía Tô Bạch.
Rất nhanh, nàng đã đi đến trước giường.
Ngón tay nàng khẽ động, chăn trên người Tô Bạch chậm rãi vén lên.
Sau đó thân thể của nàng chậm rãi bay lên, nhẹ nhàng hạ xuống, nằm xuống bên cạnh Tô Bạch.
Chăn lại chậm rãi rơi xuống, đắp lên trên người nàng.
Nàng nằm trên cùng một giường với Tô Bạch như vậy.
Lila nghiêng người, quan sát Tô Bạch.
Ánh trăng xuyên qua khe hở rèm cửa sổ chiếu vào, vừa khéo hắt lên trên mặt Tô Bạch, khiến hắn nhìn có vẻ tuấn tú lạ thường.
Lila nhìn mà lòng xuân xao xuyến.
“Thật là một chàng trai hoàn mỹ.”
Lila liếʍ đầu lưỡi.
Sau đó nàng nhìn thấy ánh mắt Tô Bạch mở ra.
Bốn mắt nhìn nhau.
“Đừng nhúc nhích, đừng kêu to, bằng không, trước khi Jenny tới đây, ngươi sẽ biến thành một thây khô.”
Lila làm động tác “Suỵt”, khóe miệng hơi vểnh lên, nói.
Ở trong mắt của nàng, Tô Bạch hiện giờ đã là đồ chơi trong tay nàng.
Không trốn thoát khỏi bàn tay của nàng được.
Trong ổ chăn, Tô Bạch nắm lấy cán dao găm ma ngân kia, nhìn Lila, nói: “Cho nên, ngươi chuẩn bị hút khô ta?”
Tuy rằng tốc độ phản ứng của quỷ hút máu rất nhanh.
Nhưng dưới tình huống Lila không đề phòng, Tô Bạch chắc chắn chặn được nàng.
“Ngươi cảm thấy như thế nào?”
Lila nở nụ cười nghiền ngẫm.
Lúc này nàng giống như một nữ vương khống chế tất cả, nàng tương đối hưởng thụ cảm giác này.
Nhưng Tô Bạch không đáp lời nàng, chỉ dùng ánh mắt bình tĩnh đến đáng sợ nhìn nàng.
“Yên tâm, thật ra tư vị bị ta hút khô không hề thống khổ đâu, ngược lại, tư vị kia giống như lên thiên đường vậy, còn thích thú hơn gấp trăm lần lúc ngươi lêи đỉиɦ…”
Lila si mê nói ra.
Nói được một nửa, nàng chú ý đến ánh mắt bình tĩnh của Tô Bạch.
“Ngươi không sợ hãi?”
Ánh mắt của Tô Bạch khiến cho nàng rất không thoải mái.
Một nhân loại nho nhỏ lại không sợ nàng?
Hôm nay nàng đã ăn một bụng tức từ chỗ Jenny, vốn định tìm kiếm một chút cảm giác thành tựu từ chỗ Tô Bạch.
Trước khi đến đây, nàng thậm chí đã nghĩ đến cảnh tượng Tô Bạch quỳ trên mặt đất, hèn mọn cầu khẩn nàng đừng gϊếŧ hắn.
Thậm chí còn run run liếʍ láp mỗi một ngón chân của nàng dưới yêu cầu của nàng.
Cảnh tượng như thế mới có thể khiến cho nàng tâm tình sung sướиɠ.
Sau đó nàng lại làm ra một chút động tĩnh, để Jenny nhìn thấy một màn kia, khiến Jenny tức giận đến nổ mạnh.
Mà lúc này.
Tô Bạch lại không phối hợp.
Vậy kêu nàng tiếp tục như thế nào đây?
“Tại sao phải sợ, ngươi lại không dám thật sự hút khô ta.”
Tô Bạch thản nhiên nói.
“Hả? Thật không?”
Ánh mắt của Lila trở nên rất nguy hiểm.
Tô Bạch không thay đổi vẻ mặt: “Nói như vậy, ngươi dám chống đối lại cha ngươi sao?”
Lila biến sắc.
Bởi vì, Tô Bạch nói đúng.
Nàng thật sự không dám hút khô Tô Bạch.
Biểu hiện ngày hôm nay của Jenny khiến cha có thêm một vài ý tưởng, còn chuẩn bị một tháng sau tổ chức một phen tụ hội quỷ hút máu quý tộc.
Chỉ cần ở trên tụ hội, Jenny đàn bản “Thư gửi Jenny” ra, nhất định sẽ khiến thanh danh của gia tộc Lane lan truyền xa.
Mà mấu chốt trong này chính là Tô Bạch.
Nếu như nàng hút khô Tô Bạch, ảnh hưởng đến kế hoạch của cha, cha sẽ không tha cho nàng.
Nàng quá rõ sự nghiêm khắc với lạnh lùng của cha.
Cũng chính vì một điểm này nên khiến Lila đặc biệt khó chịu!
Bởi vì đến lúc đó, người có thanh danh truyền xa còn có Jenny!
Chứ không phải nàng, Lila!
“Đáng giận!”
Lila lại bắt đầu buồn bực, kể cả nhân loại này đều nhìn thấu một điểm này!
“Nếu ngươi định dựa vào ta để học được thứ gì, dùng thái độ như vậy đối xử với thầy giáo là không được đâu.”
Tô Bạch thản nhiên nói.
Tâm tư của Lila lại bị hắn nhìn thấu.
Lần này Lila đến đây không chỉ vì xả giận.
Còn chuẩn bị uy hϊếp Tô Bạch, dạy khúc “Thư gửi Jenny” cho nàng, thậm chí đổi thành “Thư gửi Lila.”
Chỉ xả một hơi, không đả kích được Jenny.
Đến lúc đó Jenny vẫn sẽ thanh danh lan xa, còn nàng vĩnh viễn là người chị gái ác độc ghen tỵ Jenny!
“Hừ, ta không phải đồ ngốc đơn thuần như Jenny kia, ta càng thích nhân loại nghe ta trăm phần trăm.”
Lily đảo mắt, lại nghĩ ra một cách.
Khóe miệng hiện ra nụ cười xấu xa: “Ngươi nói đúng rồi, ta thật sự không dám hút khô ngươi.”
Sau đó nàng chìa tay ra, ngón tay thon dài nhẹ nhàng mơn trớn cổ Tô Bạch: “Nhưng mà ta cho ngươi sơ ủng, biến ngươi thành nô bộc trung thành của ta, ngươi cảm thấy chủ ý này như thế nào?”
Lila liếʍ môi càng nói càng hưng phấn.
“Đến lúc đó, chỉ sợ con nhóc Jenny đáng giận kia sẽ tức điên đấy, ngươi sẽ đổi “Thư gửi Jenny” thành “Thư gửi Lila”, dạy ta chơi đàn dương cầm, cái tên Lila của ta sẽ truyền đi rất xa, khiến những kẻ đã từng coi thường ta…”
Lila nói hoài nói mãi, say sưa.
Nhìn Lila ở đó tự say sưa, Tô Bạch đã rõ, nghề giáo viên quỷ này không có hiệu quả gì với Lila.
Nhìn Lila chỉ là một quỷ hút máu hơn hai mươi tuổi.
Nhưng mà tuổi thọ của quỷ hút máu lâu vô cùng, thậm chí có thể nói là vô tận.
Không biết tuổi thật của nàng bao nhiêu.
Nàng bây giờ giống như một cô gái xấu xa trà trộn xã hội, sao có thể sợ hãi một giáo viên vốn không quen biết chứ?
“Đến đây đi, làm nô ɭệ của ta đi, cùng hưởng thụ cuộc sống bất tử vĩnh viễn với chị đây, chị sẽ đối xử tốt với ngươi –”
Đối diện, Lila nở nụ cười như ác ma.
Nàng duỗi cổ nghiêng tới trước, hai răng nanh đã lộ ra nơi khóe miệng.
Định cắn vào cổ Tô Bạch.
Nhưng lúc này, thân thể của nàng không khỏi khựng lại.
Bởi vì nàng cảm giác được, một thanh dao găm bén nhọn đang chĩa thẳng vào trái tim nàng.
“Đáng chết, Jenny đưa thanh dao găm kia cho ngươi?”
Lila biến sắc.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta
- Chương 8: Dao Găm Với Răng Nanh!!