- 🏠 Home
- Linh Dị
- Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta
- Chương 4: Không Thể Cạp Cạp Được Nha!!
Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta
Chương 4: Không Thể Cạp Cạp Được Nha!!
“Hiểu chưa? Jenny.”
Trong phòng, giọng nói vừa nghiêm khắc lhại mang theo một tia từ tính của Tô Bạch vang lên.
“Vâng, ta hiểu rồi thưa thầy!”
Thiếu nữ quỷ hút máu vội vàng gật đầu.
“Ngươi hoàn thành một lần giảng bài, điểm nghề nghiệp +10, độ thông thạo nghề nghiệp +5, Jenny ngưỡng mộ +10.”
Trên giao diện trò chơi lại xuất hiện nhắc nhở.
Xem ra, chỉ cần là việc có liên quan tới nghề nghiệp thì đều có thể thu được điểm nghề nghiệp và độ thông thạo nghề nghiệp.
“Ừ, vậy ngươi đàn lại xem.”
Tô Bạch nói.
“A…”
Thiếu nữ quỷ hút máu sửng sốt.
Vừa nãy khi lên lớp nàng toàn không tập trung trong cả tiết, tất cả tâm thần đều đặt lên người Tô Bạch hết.
Khí tức trên người Tô Bạch quả thực khiến cho nàng mê muội.
Giọng nói trầm thấp như thế, nghe vào trong tai đúng là muốn cho lỗ tai mang thai.
Không chỉ có như vậy, Tô Bạch còn cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, làm cho trong lòng của nàng như nai con chạy loạn.
Còn nội dung mà Tô Bạch nói, nàng hoàn toàn không nhớ gì hết.
“Thưa thầy… ta… ta vẫn chưa biết ~”
Thiếu nữ quỷ hút máu rụt rè nói, rất sợ Tô Bạch phê bình nàng.
“Rồi, ta đàn lại với ngươi một lần.”
Tô Bạch cũng không có phê bình nàng, mà là nói với giọng điệu hiền hòa.
Trong lòng thiếu nữ quỷ hút máu lập tức thở phào nhẹ nhõm, lại có một chút cảm kích nho nhỏ.
Tô Bạch cầm lấy tay nàng, tay cầm tay dạy từng bước một.
“Sự kiên nhẫn và phụ trách của ngươi làm cảm động Jenny, điểm nghề nghiệp +10, độ thông thạo nghề nghiệp +5, sự ngưỡng mộ của Jenny +10.”
Trên giao diện trò chơi, tin nhắc lại xuất hiện lần nữa.
Lúc này đây, có lẽ là sợ chốc lát Tô Bạch lại bảo nàng đánh đàn một lần, thiếu nữ quỷ hút máu cũng chăm chú hơn.
Đàn xong một khúc, đã là mười mấy phút sau.
“Thưa thầy, hình như ta biết rồi!”
Sau khi đàn xong, thiếu nữ quỷ hút máu liền không kịp chờ đợi nói.
“Ồ?”
Trong giọng của Tô Bạch có chút hoài nghi.
Thiếu nữ quỷ hút máu nghe thấy Tô Bạch không tin, nóng lòng biểu hiện một phen: “Thưa thầy, ngươi để ta đàn cho ngươi nghe đi.”
“Ngươi đàn đi.”
Tô Bạch chắp hai tay sau lưng đứng ở bên cạnh nàng.
Thiếu nữ quỷ hút máu ngồi trước dương cầm, bắt đầu đánh đàn.
Tuy là tốc độ rất chậm, nhưng sau khi nàng bắt đầu đánh đàn rồi, ngược lại cũng ra dáng ra hình phết.
Đó cũng không phải bởi vì nàng thiên tài cỡ nào, mà là bản thân nàng đã có một chút trụ cột, hơn nữa mới vừa rồi Tô Bạch có sử dụng kỹ năng nghề nghiệp, thụ nghiệp.
Dưới kỹ năng này, khi thiếu nữ quỷ hút máu đang học đang học đàn dương cầm, một lần là học được rồi.
Mấy phút sau, thiếu nữ quỷ hút máu đàn xong một bản nhạc.
“Ngươi thành công dạy đàn cho Jenny, điểm nghề nghiệp +10, độ thông thạo nghề nghiệp +5, sự ngưỡng mộ của Jenny +10.”
“Mức độ nghề nghiệp của ngươi tăng lên đến ‘thuần thục’, độ uy nghiêm đi kèm nghề nghiệp tăng 10%, năng lực và kỹ năng nghề nghiệp đi kèm nghề nghiệp được tăng lên.”
Trên giao diện trò chơi, tin nhắc xuất hiện tiếp.
Lúc này, thiếu nữ quỷ hút máu nghiêng đầu, trong ánh mắt mang theo vài phần đắc ý nhìn Tô Bạch.
Bây giờ, sau khi thành công đàn được một khúc, lại chứng minh được bản thân nên trong lòng nàng tràn đầy cảm giác thành tựu.
“Thế nào hả thầy, ta đàn vẫn ổn chứ?”
Jenny giống như là một đứa trẻ đang rất cần được khích lệ vậy.
“Không tệ, nhanh như vậy mà đã học xong rồi, có điều vẫn còn một số tì vết nữa, nếu có thể cải tiến một chút thì đúng là perfect.”
Tô Bạch khen một câu trước, sau đó lại đổi giọng.
Nghe đến ‘còn một số tì vết’, Jenny tích cự nói: “Thưa thầy, ngươi giúp ta sửa lại đi!”
“Đoạn thứ ba, phải đàn thế này này.”
Tô Bạch ngồi xuống bên cạnh nàng, tự mình làm mẫu.
Jenny nghiêm túc học.
Không biết từ lúc nào, bây giờ nàng đã biến thành một bảo bảo hiếu học.
Được Tô Bạch tay cầm tay dạy dỗ, Jenny học nghiêm túc cực kỳ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút một.
Rất nhanh, hơn hai tiếng trôi qua.
“Tăng ~”
Sau khi đánh đàn thêm một lần nữa, Jenny nhìn Tô Bạch với ánh mắt đầy chờ mong.
“Ngươi hoàn thành một lần giảng bài hoàn chỉnh, điểm nghề nghiệp +20, độ thông thạo nghề nghiệp +20, sự ngưỡng mộ của Jenny +20.”
Tin nhắc lại xuất hiện trên giao diện trò chơi.
“Tốt rồi, lúc này đã hoàn mỹ rồi, ngươi tuyệt thật đấy Jenny.”
Tô Bạch cho thiếu nữ quỷ hút máu một lời đánh giá hoàn mỹ.
“Wow, thật tốt quá, không ngờ ta lại học đánh đàn piano nhanh như vậy, thầy ơi ngươi quá tuyệt vời!”
Jenny sướиɠ đến phát điên.
Nàng không kịp chờ đợi lại đàn thêm một lần nữa.
Cảm giác thành tựu quả thực nổ tung!
“Quỷ hút máu Jenny đối với ngươi đã cực kỳ ngưỡng mộ, nàng sẽ trở thành học sinh trung thành học của ngươi, bảo trì kính nể và ngưỡng mộ đối với ngươi.”
“Ngươi kích hoạt danh hiệu ‘Giáo viên hấp dẫn’, danh hiệu này sẽ khiến mị lực của ngươi đối với học sinh nữ tăng lên 50%.”
Lúc này, trên giao diện trò chơi tin nhắc lại xuất hiện.
Giáo viên hấp dẫn?
Có lẽ là cái danh hiệu này có tác dụng, ánh mắt Jenny nhìn về phía Tô Bạch càng ngày càng sáng.
Mỗi khi ánh mắt của nàng chuyển qua trên người Tô Bạch, thì đều sắp không dời mắt được luôn.
“Thưa thầy, ngươi còn biết gì nữa thế?”
Jenny tò mò hỏi.
Tô Bạch nhìn bức tranh chân dung đằng sau chiếc đàn, thản nhiên nói: “Ta còn biết chút vẽ, ngươi muốn học không?”
“Biết chút vẽ?”
Hai mắt Jenny sáng lên.
Sau đó, hắn thấy được nàng cởi khuy áo khoác, bắt đầu vởi quần áo.
Rất nhanh, Jenny đã cởϊ áσ khoác nhỏ ra.
Sau đó, nàng bắt đầu cởi dây buộc của váy.
Váy của nàng thuộc kiểu váy của thiếu nữ quý tộc cổ điển phương Tây, nửa dưới là váy, đằng sau có rất nhiều dây buộc.
Không bao lâu sau, nàng đã cởi hết toàn bộ dây buộc đằng sau, để lộ tấm lưng ngọc sáng bóng.
Tô Bạch: …
“Jenny, mời mặc quần áo vào, ta là thầy giáo của ngươi, không thể cạp cạp được.”
Tô Bạch “khụ” một tiếng, nghiêm túc nói với Jenny.
Nếu như nàng không phải là quỷ hút máu, ngược lại cũng không phải không được, chỉ sợ cạp cạp xong nàng lại quay đầu cạp Tô Bạch thành người khô mất.
Có một số quỷ hút máu nữ thích hút máu đàn ông khi đó, cảm thấy máu vào lúc đó vô cùng ngon miệng.
Mặt của Jennny lập tức đỏ bừng.
“Thưa thầy, ta muốn mời ngươi vẽ giúp ta một bức tranh, có được không?”
Nàng xoay người, mặt mang theo mấy phần ngượng ngùng hỏi.
- 🏠 Home
- Linh Dị
- Khủng Bố Sống Lại: Phu Nhân, Xin Tôn Trọng Nghề Nghiệp Của Ta
- Chương 4: Không Thể Cạp Cạp Được Nha!!