Rất nhanh, Tô Bạch đã xem xong yêu cầu của nhiệm vụ danh y.
Yêu cầu của nhiệm vụ danh y không hề thấp.
Tổng cộng có ba yêu cầu.
Danh tiếng bác sĩ, phẫu thuật và trị liệu độ khó cao, còn có trị liệu độ khó cực cao.
Trước mắt, danh tiếng bác sĩ của Tô Bạch đã có 135 rồi, đây là tích lũy vào ngày hôm qua.
Còn về độ thông thạo nghề nghiệp bác sĩ quỷ, vấn đề cũng không lớn.
“Thời gian 7 ngày cũng không có vấn đề gì.”
Tô Bạch nghĩ.
7 ngày để hoàn thành ba nhiệm vụ danh y, hoàn toàn không phải là vấn đề.
500 điểm nghề nghiệp cũng không phải vấn đề, bây giờ điểm nghề nghiệp mà một ngày thu được không chỉ là 100.
*
“Hôm nay lại khám bệnh thêm một ngày, ngày mai đến khu nội trú xem sao.”
Tô Bạch đã có quyết định.
Rất khó để hoàn thành trị liệu độ khó cao và độ khó cực cao ở khoa cấp cứu.
Từ hôm qua đến giờ chỉ có một bệnh nhân mắc bệnh hóa đá.
Nhưng chắc chắn khu nội trú sẽ có không ít.
Nếu mà Tô Bạch nguyện ý đi thì độ khó không lớn.
Đoán chừng bệnh viện ác linh cầu còn không được.
“Sao ngươi dừng lại rồi?”
Sau đó, Tô Bạch hỏi loli tất trắng phía sau lưng.
Tuy đối phương là loli, nhưng dù sao cũng là trợ lý của hắn, Tô Bạch sai bảo không cảm thấy đau lòng chút nào.
Có phải là loli loài người đâu!
Thời gian sống thực tế của ác linh loli có thể lâu hơn Tô Bạch rất nhiều.
“Thật ngại quá, bác sĩ Tô, ta thất thần.”
Viện trưởng loli vội vàng bóp vai tiếp.
Vừa nãy nàng thực sự bị sốc vô cùng.
Không ngờ, một loại bệnh nan y đối với ác linh như bệnh hóa đá mà Tô Bạch cũng chữa khỏi được.
“Thôi khỏi, ngươi đi ăn trước đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát.”
Tô Bạch nói.
“Bác sĩ Tô, ngươi không đi ăn hả? Ta… nhà ăn đã đặc biệt chuẩn bị thức ăn phù hợp cho ngươi đó.”
Viện trưởng loli suýt nữa thì lỡ lời.
Tất nhiên là do nàng phân phó nhà ăn chuẩn bị rồi.
Tô Bạch dựa vào ghế, nói: “Được, ngươi đem đến cho ta một phần đi.”
“Được ~”
Viện trưởng loli vui vẻ đi ra ngoài.
Không lâu sau, nàng đã mang một phần ăn đến.
Tô Bạch nhìn, quả nhiên là mấy món phù hợp với con người.
Không phải là mấy thứ kỳ lạ.
Sau khi Tô Bạch ăn xong thì dựa vào ghế bắt đầu nghỉ ngơi.
Viện trưởng loli rất kiên nhẫn đứng ở bên cạnh.
“Được rồi, gọi số đi.”
Chỉ nghỉ ngơi nửa tiếng, Tô Bạch chuẩn bị khám tiếp.
“Bác sĩ Tô, ngươi không nghỉ ngơi thêm chút nữa hả?”
Viện trưởng loli quan tâm.
Nhìn thấy Tô Bạch lợi hại như vậy, nàng càng ngày càng thích Tô Bạch rồi.
“Không cần.”
Tô Bạch lắc đầu.
“Bác sĩ, ngươi xem giúp ta với, gần đây ngực của đau quá, buổi tối cứ mất ngủ ~”
Rất nhanh, một ác linh bước vào.
Ác linh chưa nói được hai câu, Tô Bạch đã trang bị nghề nghiệp bác sĩ tâm lí quỷ lên thẻ ngành thứ hai, bắt đầu hướng dẫn.
“Vậy mà hắn còn biết trị liệu tâm lý! Thảo nào mấy ‘Hộ không chịu di dời’ kia đều khen hắn không ngớt lời!”
Ở phía sau, loli viện trưởng càng nhìn càng kinh ngạc.
Sau mười phút, ác linh vừa lòng rời đi.
Ngoài phòng khám, ác linh xếp hàng ngày càng nhiều.
“Ngươi may mắn thật đó, các bệnh nhân này sau khi gặp bác sĩ Tô xong thì tính tình cũng tốt hơn. Có một lần vào tháng trước, một nhân viên rõ ràng không làm chuyện gì sai, kết quả vì bệnh nhân không vừa lòng bác sĩ mà đã trút giận lên người nàng, ăn nàng luôn.”
Trong trạm y tá, y tá trưởng đang nói nhỏ với người chơi nữ được điều đến đây.
Khiến cho người chơi nữ nghe đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, rồi lại cảm thấy vô cùng vui mừng.
Thật ra là nàng muốn đến ôm đùi của Tô Bạch.
Nhưng nàng hoàn toàn không tìm được cơ hội, trong âm thầm nàng cũng cảm thấy, chưa chắc Tô Bạch sẽ thèm ngó đến nàng.
Nhưng nàng rất vui mừng vì được điều tới đây, nhờ có Tô Bạch, các ác linh ở đây chẳng có ai gây sự cả.
“Tô Bạch… tuổi trẻ như vậy nhưng đã lợi hại như thế, sao trước đây không nổi tiếng nhỉ?”
Ngươi chơi nữ nghĩ.
Nàng không phải là người mới, mà là ngờơi chơi nữ đã có kinh nghiệm chơi trò chơi nhiều lần.
Nhưng nàng thấy người chơi lợi hại như Tô Bạch, đáng lẽ phải rất nổi tiếng mới đúng.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới đây mới chỉ là trò chơi thứ hai của Tô Bạch.
…
“Lại là một ca có vấn đề tâm lý.”
Có lẽ là những ‘Hộ không chịu di dời’ đã truyền danh tiếng của Tô Bạch ra.
Buổi chiều rất nhiều ác linh có vấn đề về tâm lý đến.
“Ngươi đã thành công hoàn thành một lần trị liệu tâm lý, đạt được điểm nghề nghiệp +20, độ thông thạo bác sĩ tâm lý quỷ +10, sự tín nhiệm của bệnh nhân +10.”
“Mức độ nghề nghiệp bác sĩ tâm lý quỷ của ngươi tăng đến ‘tinh thông’, năng lực nghề nghiệp và kỹ năng nghề nghiệp tăng mạnh, ngươi đã thành công kích hoạt kỹ năng ‘Thôi Miên’.”
Sau khi chữa xong cho ác linh mắc bệnh tâm lý, Tô Bạch nhìn thấy nhắc nhở trò chơi!
Cuối cùng thì mức độ nghề nghiệp của bác sĩ tâm lý quỷ cũng tăng đến tinh thông rồi!
Kỹ năng Thôi Miên cũng được kích hoạt thành công!
Tô Bạch lướt nhìn giao diện trò chơi.
“Thôi Miên: được sử dụng cùng với Lời Bác Sĩ, ngươi có thể dùng lời nói để dẫn dắt đối phương, và từ từ thôi miên đối phương trong một thời gian nhất định. Hiệu quả đạt được tốt nhất khi sử dụng trong lúc đối phương không phòng bị.”
Kỹ năng này rất có lợi với hắn, có thể dùng ở một số trường hợp.
*
Buổi khám bệnh vẫn tiếp tục.
Sau ba tiếng, thời gian tan làm đến rồi nhưng bệnh nhân ngoài cửa vẫn còn rất nhiều.
“Bác sĩ Tô, hay là tan làm trước đi?”
Viện trưởng loli nói.
Nàng không muốn bệnh viện ác linh tạo cho Tô Bạch ấn tượng về việc tăng ca thường xuyên.
Lúc này nàng một lòng một dạ muốn giữ Tô Bạch lại.
Vì thế, nguyên một buổi chiều, nàng vừa đấm lưng bóp vai, vừa bưng trà rót nước cho Tô Bạch, ân cần cực kỳ.
Nàng nghĩ đợi đến sau khi Tô Bạch phát hiện ra nàng chính là viện trưởng của bệnh viện ác linh này, thì nhất định sẽ cảm thấy cảm động vì sự "chiêu hiền đãi sĩ" của nàng.
Đến lúc đó, nàng sẽ cho thêm nhiều phần thưởng.
Nói không chừng có thể giữ Tô Bạch lại.
*
“Không cần.”
Tô Bạch nói.
Một buổi chiều trôi qua, danh tiếng của hắn đã tăng hơn 200.
Hắn định khám cho những bệnh nhân này xong rồi về.
Dù sao đã đến rồi thì lợi dụng cái phó bản này để hoàn thành nhiệm vụ danh y.
Thế là, bốn tiếng nữa trôi qua, đến tập hơn 10 giờ tối, Tô Bạch mới khám xong cho bệnh nhân cuối cùng.
Tô Bạch vươn vai, có hơi mệt mỏi.
“Lát nữa đổi một chút thể lực.”
Tô Bạch nghĩ.
Hắn vẫn chưa dùng tích phân. Khi sử dụng tích phân ngoài việc có thể đổi các loại phiếu ra thì còn có thể đổi các thuộc tính cơ thể.
Thậm chí là, tuổi thọ.
Nhưng dưới tình huống thông thường sẽ không có ai dốc toàn lực để đổi những thứ này.
Vì đối mặt với những đồ vật trong thế giới kinh dị, trừ phi tích phân của ngươi nhiều đến mức có thể biến mình trở thành siêu nhân, bằng không sẽ uổng công.
Mà giống như ác linh - một loại quỷ, nó không sợ tấn công vật lý, trở thành siêu nhân cũng không có tác dụng gì!
Còn về tuổi thọ… cũng rất ít người đổi nó.
Đều còn có thể sống thêm mấy chục năm, đây là tuổi thọ tự nhiên, tuổi thọ tự nhiên cao tới đâu mà lại chết ở trong thế giới kinh dị… cũng không có ích gì.
Còn không bằng đổi mấy đạo cụ bảo mệnh, chơi thêm vài vòng nữa, sau này trở nên mạnh rồi, dễ đạt được tích phân rồi đi đổi cũng không muộn.
Có điều thể lực cao một chút thì vẫn có lợi.
Điều kiện tiên quyết là tích phân nhiều có thể tùy ý dùng.
*
“Bác sĩ Tô, để ta tiễn ngươi về.”
Viện trưởng loli vô cùng niềm nở.
Tô Bạch đồng ý.
Khuya rồi, trong bệnh viện không ít có không ít ác linh, có một ác linh loli như này thì sự an toàn sẽ cao hơn nhiều.
Thế là, viện trưởng loli tiễn Tô Bạch về chỗ ở.
“Bác sĩ Tô, vậy ta về nhé.”
Viện trưởng loli ngọt ngào nói.
Giọng nói này làm Tô Bạch nghĩ tới loli ba tốt…
Sau đó, Tô Bạch nhớ ra một chuyện.
Có thể dùng thử Thôi Miên hắn nhận được hôm nay trên người của trợ lý loli luôn rất nghe lời này.
Dù sao thì có thể tùy ý sai bảo trợ lý mà phải không.
Thế là Tô Bạch nói: “Đợi chút, ngươi vào với ta một lát đi.”
Nói xong Tô Bạch mở cửa đi vào trong.
“Hả?”
Viện trưởng loli nhìn cửa nhà Tô Bạch, hơi ngẩn người.
Trong đầu nàng xuất hiện một ý nghĩa: “Không phải hắn muốn ta ngủ cùng hắn đấy chứ?”