Chương 7

Có lẽ là do lúc đó Trú Xuyên chóp mũi đỏ bừng, độ nâng cằm quá hoàn mỹ, nói một câu "Cho ta rửa chân cũng không xứng" quá mê người.

Sơ Lễ cũng không dám nói nhiều, kẹp chặt đuôi cút đi.

Trú Xuyên đứng ở hành lang nhìn tiểu cô nương vô cùng đáng thương rời đi, chờ đến khi cô đi khuất, mới thu lại tầm mắt, quay sang chế nhạo con chó đang dấu mông bên cửa: "Đi cũng đi rồi, còn nhìn cái gì mà nhìn, tiến vào đây."

Nhị cẩu không tình nguyện mà từ trên cửa sắt nhảy xuống, cùng lúc đó chủ nhân của nó cũng xoay người đi vào trong nhà, đi ngang qua hành lang, người đàn ông liền giơ chân đạp vào chồng giấy phế liệu xiêu xiêu vẹo veoh cho hả giận; đi đến phòng khách, anh thuận tay đem tờ giấy viết số điện thoại cùng QQ của người nào đó vừa viết quăng vào trong thùng rác.

Nhị cẩu đi vào, mũi ngửi đông ngửi tây, rồi nó vói đầu vào trong thùng rác, sau đó quyết đoán nhấc chân vồ lên thùng rác ——

Trú Xuyên: "......"

Cùng cặp mắt chó của Nhị cẩu trầm mặc đối diện ba giây.

Một giây sau người đàn ông biến sắc, hung dữ nhéo lỗ tai Nhị cẩu: "Một cái bánh bao liền làm chó săn như ngươi cũng không biết đường về đúng không? Lão tử một tháng cống hiến cho ngươi tiền mua được một tấn bánh bao!"

Nhị cẩu đem đầu mình từ trong tay của người đàn ông rút ra, lắc đầu, móng vuốt bẹp một cái đạp lên một cái trang giấy —— Trú Xuyên liếc mắt nhìn nó một cái, khom lưng đem trang giấy nhặt lên nghiêm túc nhìn: Này còn không giống một cái danh thϊếp, mặt trên số di động cùng QQ đều là viết tay.

Danh thϊếp chính thức còn không có, chẳng lẽ Nguyên Nguyệt xã như vậy mà điều đến tiểu cô nương chỉ là nhân viên tạm thời?

Từ từ, Nguyên Nguyệt xã như vậy mà dám phái nhân viên tạm thời đến nói chuyện với ông đây?

...... Thật là gan chó!

Sức tưởng tượng phong phú quá mức cho nên người đàn ông lúc này trong mắt có thể phun ra ngọn lửa phẫn nộ ngay lập tức, đem cái danh thϊếp ném lên bàn máy tính, sau đó thu dọn thùng rác rồi đi rửa tay. Rửa xong quay trở lại bàn máy tính mở xem tài liệu, ngọn lửa phẫn nộ nhanh chóng biến thành nhiệt tình——

Lại ngẩng đầu, đã là ba giờ chiều.

Trú Xuyên hoạt động gân cốt, không cẩn thận liếc đến danh thϊếp anh tùy tiện vứt lên bàn..... Nhìn chằm chằm trang giấy khoảng ba giây, sau đó làm ra một chuyện khiến anh hối hận cả đời—— anh đem trang giấy cầm lên, sau đó mở QQ trên máy tính, nhấp vào chỗ thêm bạn.

Ngón tay thon dài nhảy trên bàn phím.

Khi nhấp chuột vào ô phát ra âm thanh răng rắc rõ ràng.

Khi kết quả tìm kiếm nhảy ra, người đàn ông lướt qua avatar QQ kia, có vẻ hơi quen thuộc, cả người đều phát ra tiếng "Huh?" nghi hoặc, hơi hơi nheo đôi mắt màu trà-----

Kết quả tìm kiếm: [Con khỉ mời đến thủy quân]

Trú Xuyên nắm chặt con chuột, sững sờ ngồi đó trong ba mươi giây.

Giây thứ ba mươi mốt, cơ mặt của người đàn ông anh tuấn kia co giật, trên mặt đột nhiên mất đi huyết sắc, anh di chuyển con chuột, nhấp vào chữ QQ bên trái màn hình, mở ra nhìn một chút—— avatar giống nhau như đúc, tên giống nhau như đúc, khung thoại còn chưa kịp đóng lại, bên kia đang phát tín hiệu online——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: 씨발 (ssi-bar) (*tiếng chửi thề)! Ta lại bị tên xấu xa cự tuyệt!!! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ta trịnh trọng nhắc lại một lần nữa, mấy con chó còn nhiệt tình hơn vị tác giả kia! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Sao mấy năm nay tác giả đều khó lừa như vậy? Ta đã đem ra thành ý tối cao suốt cả đời, thỉnh cầu hắn ta ký hợp đồng xuất bản! Còn mua bánh bao cho hắn! Lão nương ta là lần đầu tiên trong đời mua bữa sáng cho đàn ông! Hắn không những không cảm ơn mà còn mẹ nó nói với ta bánh bao không đáng giá mười mấy vạn nhuận bút! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Đó là không chỉ là bánh bao, đó còn là trái tim thiếu nữ của ta!!! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Trái tim thiếu nữ của ta là vô giá!! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: QAQ trở lại văn phòng còn bị lão già bên cạnh điên cuồng cười nhạo, hỏi ta muốn hay không đến mời lần ba...... Ngươi nói xem ngày mai ta có nên đi nữa không? Mang cho hắn một chén cháo trứng vịt bắc thảo cùng thịt nạc trông cao cấp hơn? 】

Trú Xuyên ở trên bàn phím gõ một tràng "......". Sau đó ấn gửi đi.

Trên màn hình khung thoại liền xuất hiện như vậy một hàng ——

【 Biến mất L quân:..........................................】

Trú Xuyên: "......"

Trú Xuyên bởi vì đã chịu sợ hãi quá độ, phản xạ có điều kiện trực tiếp rút nguồn điện máy tính.

......

Buổi chiều Sơ Lễ phát hiện khoảng ba giờ L quân gửi cho cô một tràng thật dài "......" rồi L quân thần bí biến mất.

Mà cô không biết rằng tại thời điểm đó, ở tiểu khu xa hoa ở trung tâm thành phố G, có một vị tác giả vừa đạt đến mông kim tự tháp bởi vì cô mà chịu đả kích tham sống sợ chết ôm chó ngồi trên sô pha đần độn cả ngày, đầu óc trống rỗng, một chữ cũng không nói, như bỏ lỡ một trăm triệu tiền nhuận bút.

Nghĩ tới chính mình mấy ngày nay bồi cái quản lý kiểm duyệt vừa đến nhà xuất bản làm việc châm chọc mỉa mai vị tác giả giấu mặt, vui sướиɠ khi người khác gặp họa nói cái gì "Ha ha ha ha ha vòng tác giả bệnh tâm thần nhiều lắm" "Weibo chính là diễn trò, ngươi mới biết được à" linh tinh lang tang..................

Weibo cùng phong cách bất đồng, chẳng lẽ mấy cái này tiểu cô nương là đang mắng anh?

Sau đó anh còn phụ hoạ theo đuôi cô vô cùng vui vẻ, trào phúng tới lui bao nhiêu hồi?

"............"

Khóe môi vị tác giả co giật một chút, sờ sờ lỗ tai của Nhị cẩu, trái tim không khỏi chấn động.

Nửa đêm 12 giờ, đang ngáp dài thì Sơ Lễ chợt nhớ ngày mai phải mua bữa sáng gì cho Thủ lĩnh thẻ bài giới văn học để lấy lòng anh. Bên kia vị tác giả lấy can đảm cắm lại nguồn điện máy tính.

Mở máy tính lên.

Làm lơ việc mình còn có cái tài khoản phụ, người đàn ông trực tiếp đăng nhập vào tài khoản chính, nhìn thoáng qua danh sách bạn bè, phát hiện cái tên "Giang Dữ Thành" còn online ——tên này cũng từng là đại thần trên đỉnh kim tự tháp, tập trung vào đề tài kinh dị, xem như là sư huynh kiêm bạn tốt của Trú Xuyên. Chỉ là dạo gần đây thị trường truyện kinh dị không quá tốt, đề tài tương đối khó bán, nhân khí có chút đi xuống...... Trú Xuyên dùng chức năng rung, rung lên hai cái, đối phương đáp lại một dấu chấm hỏi, lời ít mà ý nhiều——

【 Trú Xuyên: Ta xảy ra sự cố. 】

Đối phương trầm mặc vài giây.

【 Giang Dữ Thành: Cái gì? Độc giả rốt cuộc phát hiện bản chất thật của ngươi? 】

【 Trú Xuyên: Không, phát hiện cái gì phát hiện, kỹ thuật diễn xuất của ta tốt như vậy, Xuyên công tử dịu dàng như ngọc. 】

【 Trú Xuyên: Oscar thiếu ta một cái giải thưởng. 】

【 Trú Xuyên:...... Nói chuyện chính, còn nhớ năm đó ta vì muốn thu thập tin tức trò chơi 《X》làm cái kịch bản lớn mà đột nhập vào fandom của bọn họ không? Lúc ấy ta ở trong vòng làm bộ làm tịch viết văn cho cái họa sĩ kia, thuận tay còn nhặt về quản lý diễn đàn (tiểu bản chủ) ngốc nghếch. 】

【 Giang Dữ Thành: Nhớ rõ, Trú Xuyên đại đại thần giống như tên biếи ŧɦái, nói cái gì mà "Ta tùy tiện viết mấy ngàn chữ, những người đó giống như bị chấn động" "Tiểu bản chủ trau chuốt thêm cho ta hắc hắc hắc" "Này tiểu bản chủ ngốc nghếch thật đáng yêu hắc hắc hắc" "Bọn họ chắc chắn khϊếp sợ AB thật là một đôi ha ha ha ha đồ ngốc, tài liệu đều là ta làm chỉ cần ta gật đầu AB dù là một người một chó cũng phải thành đôi ah".... Tiểu bản chủ chính là cái 'tiểu bản chủ' hồi xưa ngươi nhắc đến?】

【 Trú Xuyên: Là cô ấy. 】

【 Giang Dữ Thành: Làm sao vậy? Xảy ra sự cố gì? Ngươi cùng cô ấy yêu đương qua mạng? 】

【 Trú Xuyên: Yêu cái gì mà yêu, chỉ là tiểu cô nương, ta lại không phải biếи ŧɦái. Tạo hóa trêu người, trùng hợp tiểu bản chủ biến thành biên tập của ta, buổi sáng vừa tới nhà mang cho ta hai cái bánh bao, bảo với ta bụng rỗng uống cà phê đối với thân thể không tốt, còn có ý đồ làm ta ký hợp đồng in số lượng bốn vạn rưỡi. 】

【 Trú Xuyên: Ta thân thể tốt hay không liên quan gì đến cô ấy. 】

【 Trú Xuyên: Nhưng này không phải trọng điểm. 】

【 Trú Xuyên: Trọng điểm là cái hợp đồng. 】

【 Giang Dữ Thành: Trùng hợp thật? Ta cũng có fan hâm mộ mười năm vừa vào làm Nguyên Nguyệt xã, ha ha ha có khi hai người bọn họ là đồng nghiệp nha! 】

【 Trú Xuyên: oh, fan của ngươi gọi là gì a? 】

【 Giang Dữ Thành: Ngươi khẳng định không quen biết. Ngươi cùng tiểu bản chủ kia yêu đương qua mạng ba năm?! Giờ cô ấy còn đem sắc ra dụ ngươi ký hợp đồng in số lượng đầu bốn vạn rưỡi?! Trong khi ngươi vốn muốn in mười vạn 《 Lạc Hà Thần Thư 》?! Chúa ơi?! 】

【 Trú Xuyên: Đầu tiên chúng ta không có yêu đương qua mạng, là mối quan hệ chủ nhân cùng sủng vật thuần khiết tốt đẹp; tiếp theo cô ấy không biết ta là L quân nhưng đúng là muốn ta ký《 Lạc Hà Thần Thư 》, cuối cùng cô ấy ở cửa nhà ta thấy tập tranh số lượng có hạn của Kiển nương nương, lúc ấy bọn ta thức suốt đêm cùng nhau đoạt, ta là sợ cô ấy vụng về đoạt không được...... Ai không nói cái này nữa ta mẹ nó liền không nên mềm lòng làm việc tốt, ngươi nhìn báo ứng tới đi?...... Bất quá cái này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là thái độ của ta quá mức hung dữ làm cô ấy mang theo hợp đồng cút đi. 】

【 Giang Dữ Thành: Nhưng số lượng in xác thật xứng đáng cút đi a—— dù sao cô còn không biết ngươi là L quân, ngươi hoảng cái gì? 】

【 Trú Xuyên: Giấy không thể gói được lửa, ta sợ sau này cô ấy biết, nghĩ đến hôm nay không màng tình cảm đuổi cô ấy đi, ác ý biên tập chính mình viết một cái tác phẩm gọi là《818 những năm Xuyên công tử dịu dàng như ngọc từng yêu Kiển nương nương 》, sau đó trở thành tác phẩm đứng đầu danh sách tiểu thuyết bán chạy nhất tại các hiệu sách và trang web lớn. 】

【 Giang Dữ Thành: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!! 】

【 Trú Xuyên:...... Cười đủ chưa? Ta ở đây để kể chuyện cười cho ngươi? 】

【 Giang Dữ Thành: Đang muốn ngủ, buồn cười đến tỉnh luôn. 】

【 Trú Xuyên: Muốn hỏi ngươi làm sao bây giờ?! 】

【 Giang Dữ Thành: Cái gì làm sao bây giờ? Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ký đi!!! 】

【 Trú Xuyên: Chính là hợp đồng in số lượng đầu bốn vạn rưỡi! Bốn vạn rưỡi! Là ngươi ngươi ký sao??? Ngươi có đang nói tiếng người không??? 】

【 Giang Dữ Thành: Nhiều hay ít số lượng in đầu thì cũng là bán, dù sao chỉ cần có thể bán ra ngoài thì in thêm, thiếu ngươi đồng nào tiền nhuận bút sao? Hơn nữa ngươi bây giờ có cả nhuận bút bản quyền truyện tranh cùng bản quyền trò chơi, kia đều phí bản quyền bảy chữ số, mười mấy vạn tệ số lượng in ấn đầu tiên đối với ngươi có là gì? 】

【 Trú Xuyên: Ngươi và cô ấy tại sao lại có lý do thoái thác giống nhau vậy, hai người thông đồng à? Ta không có so đo tiền nhuận bút ít nhiều, chút tiền ấy còn không đủ tiền mua thức ăn cho Nhị cẩu—— ta muốn cái gì ngươi cũng biết mà. 】

【 Giang Dữ Thành: Oh, ngươi là không muốn ngồi ngây người ở vị trí mông kim tự tháp đúng không? Muốn leo lên trên. 】

【 Trú Xuyên: Tưởng tượng đến lão tử phong nhã hào hoa lại phải như vậy làm thảm lót chân, tức chết ta. 】

【 Giang Dữ Thành: Ha ha ha ha ha ngươi phong nhã hào hoa a, từ bỏ quyển này, quyển tiếp theo nỗ lực leo lên đầu ta, ta nhất định không đi! 】

【 Giang Dữ Thành: Ngươi như vậy vội vàng không phải là muốn ta khuyên ngươi ký sao? Tốt xấu gì cũng là sủng vật ngươi dưỡng ba năm, chẳng lẽ không đáng? Tiểu sủng vật tức giận sẽ biến thành Godzilla thì làm sao bây giờ? Đừng có xấu tính, ký đi. 】

【 Giang Dữ Thành: Nói chung, Nguyên Nguyệt Xã có yêu cầu bắt buộc về trình độ, việc ký hợp đồng cũng không ảnh hưởng gì đến mục tiêu cuối cùng là thúc đẩy nhanh trình độ.】

【 Trú Xuyên: Ký cái rắm, ngươi đi mà ký. 】

Giang Dữ Thành không đáng tin cậy, Trú Xuyên đóng máy tính, càng thêm tâm phiền ý loạn.

Đứng lên đi tắm, tắm rửa xong đi đến bên giường, chân bắt chéo thất thần nhìn chằm chằm vào cái danh thϊếp viết tay.... Thất thần này đến hai tiếng, thẳng đến nửa đêm 2 giờ trong đầu đều là câu nói của【 ha ha ha ha ha ngươi phong nhã hào hoa như vậy, từ bỏ quyển này đi, nỗ lực viết cuốn tiếp theo】......

Trú Xuyên: "......"

Giang Dữ Thành nói cũng đúng?

Không, hắn nói không đúng, lão tử dựa vào cái gì? Chỉ vì năm đó cô ấy thêm tinh hoa cho văn của anh?

Nhưng là xác thật còn có rất nhiều quyển tiếp theo có thể làm, bán cho cô ấy một cái nhân tình tựa hồ cũng không phải chuyện lớn gì......

Trú Xuyên rối rắm tới rối rắm lui, rối rắm đến quá nửa đêm, cuối cùng rốt cuộc ma xui quỷ khiến mà lấy ra di động, bấm vào một chuỗi con số, sau đó bạch bạch bạch đánh chữ ——

【 Ngày mai 11 giờ rưỡi, mang theo hợp đồng tới. 】

Nghĩ nghĩ nói như vậy không đủ uy.

Lại bỏ thêm câu:【 quá hạn không chờ 】.

Nhấn tin nhắn gửi đi, nghe thấy âm thanh "Hưu" thông báo tin nhắn đã được gửi đi, chân bắt chéo rung rung dừng lại —— ý thức được lúc này đã là nước đổ khó hốt lại, anh đột nhiên ném di động từ trên giường, xoay người nhảy lên giường, hung hăng mà đem đầu chính mình đập vào gối!

Một tiếng động vang lên.

Vang thật to.

Chú chó đang ngủ yên lành trong ổ bị giật mình, đôi mắt buồn ngủ mông lung nâng lên.

Vẻ mặt ngơ ngác nhìn chủ nhân đang đột nhiên điên cuồng: "...... Ngao?"