Chương 14

Sau khi cùng đối tượng hẹn hò qua mạng ồn ào nhốn nháo, cộng thêm khóc lớn một trận, Sơ Lễ bình tĩnh hơn một chút....... Nói chuyện với L quân làm cho cô ý thức được một vấn đề: Không thể đem quyền chủ động giao hiệu đính《 Lạc Hà Thần Thư 》cho bất luận là ai-- người kia là Trú Xuyên cũng không được.

Sơ Lễ học chính là ngôn ngữ và văn học Trung Quốc, cho nên ở đại học cũng thường hỗ trợ lão sư biên tập hiệu đính khi làm việc với nhà xuất bản, cùng những biên tập viên tiếp xúc nên thường xuyên có cơ hội nghe họ phàn nàn về tác giả, có đôi khi vì muốn tránh phiền phức, các vị lão sư thích dùng một câu "Tùy tiện" mà đuổi người--

Biên tập: Lão sư, bìa dùng phong cách nào thì tốt a? Ngài có yêu thích phong cách thiết kế nào không?

Tác giả: Tùy tiện.

Biên tập: Lão sư, số lượng chữ trong sách khá nhiều, phân làm hai quyển được không ạ?

Tác giả: Tùy tiện.

Biên tập: Lão sư, nhân vật này có chút dư thừa, tổng biên tập lão sư cho rằng xoá đi thì nội dung có lẽ sẽ chặt chẽ hơn, ngài nghĩ xem có thể xóa hay không a.....

Tác giả: Người này ai? Ta có viết qua sao? Xóa đi xóa đi, tùy tiện.

...... Kiểu vậy.

Đôi khi những tác giả không hề tận tâm với tác phẩm như trong tưởng tượng, thậm chí biến thành chưởng quầy phủi tay đem trách nhiệm quăng cho người khác hết...... Mà nếu như cuộc đối thoại này biến thành sự thật--

【 Vu Diêu: Trú Xuyên lão sư, hôm nay ban biên tập chúng ta vì tranh quyển《 Lạc Hà Thần Thư 》 đến gà bay chó sủa, bởi vì chuyện này đề cập đến biên tập quyển sách của ngài nên ngài cảm thấy nên giao cho Sơ Lễ hay là vẫn giao cho Lão Miêu......】

【 Trú Xuyên: Sơ Lễ là ai? Tùy tiện. 】

Sơ Lễ: ".................."

Tưởng tượng đến hình ảnh không có trách nhiệm kia, Sơ Lễ rùng mình một cái, trong đầu đồng thời hiện lên câu nói của Trú Xuyên: "Kiển nương nương cái loại người này, cho ta rửa chân đều không xứng" đuôi lông mày nhẹ nhướng lên cùng khuôn mặt lạnh nhạt...... Càng đáng sợ hơn là tỷ lệ phát sinh cuộc đối thoại này lên đến 80%.

Sơ Lễ quyết định cô không thể ngồi chờ chết, liền muốn chủ động xuất kích.

Cô mở QQ, hơi nheo mắt tìm một vòng, ở danh sách bạn tốt tìm được A Tượng......

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: A Tượng, hôm nay cảm ơn cậu đã nhắc nhở mình! QAQ thứ hai mời cậu ăn đồ ngon! 】

Sơ Lễ đợi trong chốc lát, A Tượng bên kia có phản ứng, vô cùng đơn giản hai chữ --

【 Voi biết bay: Không cần:D】

Sơ Lễ suy nghĩ cẩn thận một lúc, rõ ràng A Tượng cùng với Tiểu Điểu chung một thuyền vì cái gì hôm nay đột nhiên giúp cô, cũng không dám trực tiếp hỏi cho nên gửi sang một cái sticker quỳ xuống đất khấu đầu tạ ơn, rồi lại thêm một câu--

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Quyển sách này mình nhất định phải làm, nếu có thể mình hy vọng được trở thành biên tập viên..... Vì đối với mình quá quan trọng, Lão Miêu đem việc này giao cho Tiểu Điểu khiến mình thực tức giận. 】

A Tượng trầm mặc, sau một lát mới bắt đầu đánh chữ.

【 Voi biết bay:...... Cô ấy. 】

【 Voi biết bay: Trước khi cậu đến đây, cô ấy đã làm hiệu đính bản thảo của một nhà xuất bản chi nhánh, làm rất kém, lúc đó còn bị tổng biên mắng là sau bước một giống như là chẳng làm gì cả. 】

Sơ Lễ trước mắt sáng ngời.

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Hả! Không nên như vậy chứ, sinh viên ngành ngôn ngữ và văn học Trung Quốc mong muốn phát triển trong lĩnh vực này đều sẽ chủ động tiếp nhận mọi loại công việc..... Đều có kinh nghiệm mà!】

【 Voi biết bay: Uh, nhưng cô ấy thì không như thế. 】

【 Voi biết bay: Đại học là học kế toán, ha ha, không biết như thế nào lại không đi bộ phận tài vụ mà lại đến ban biên tập. 】

Lúc này, A Tượng muốn nói cái gì Sơ Lễ không biết, cô chỉ biết chính mình nên nói cái gì......

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Tốt quá mình đã biết! Cảm ơn cậu nha! Thật sự thật sự! 】

【 Voi biết bay: Hả, mình cái gì cũng chưa nói, cậu cảm tạ cái gì a ha ha: D】

【 Voi biết bay: Thứ hai mời mình uống nước đi, hắc hắc! Vào ban biên tập lâu như vậy, luôn là mình mua cho người ta, còn chưa có ai mua đồ uống cho mình. 】

Đồ uống?

Nhịn ăn cơm ta cũng muốn mua cho ngươi một thùng a bạn tốt!

Tắt đi khung chat với A Tượng, Sơ Lễ liền bắt đầu động thủ, đầu tiên cô gom các công việc hiệu đính từng làm trước khi thành cái danh sách, đem những quyển sách có độ khó cao và thể hiện trình độ văn hóa đưa lên phía trước; sau đó lưu biểu mẫu, cầm di động lên, mở Wechat ra, gửi qua cho Vu Diêu một tin nhắn thoại --

Sơ Lễ: "Chủ biên, ngại quá buổi tối còn quấy rầy chị nói chuyện công việc, chỉ là em nghiêm túc nghĩ thì nhận thấy em thật sự không thể từ bỏ việc biên tập 《 Lạc Hà Thần Thư 》..... Thời điểm ký hợp đồng em đã hứa với Trú Xuyên lão sư vì anh ấy làm thật tốt, cho nên em không thể bị gạt khỏi kế hoạch."

Sơ Lễ: "Chủ biên, em không biết một sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành kế toán như Tiểu Điểu có ưu thế gì mà làm cho Lão Miêu ưu tiên lựa chọn cô ấy, nhưng mà em học bốn năm chuyên ngành ngôn ngữ và văn học Trung Quốc, thời điểm học đại học đã ao ước được làm biên tập, vì thích giúp tác giả làm ra sách -- cho nên ít nhất là vì hiệu đính, em tiếp nhận rất nhiều rất nhiều công việc từ nhà xuất bản, em đã làm một danh sách gửi vào hộp thư của chị, họ đều nói em đã làm rất nhanh và tốt......"

Sơ Lễ: "Những cái đó là sách chuyên môn, đôi khi để tra tư liệu em còn phải chạy đi thư viện tìm kiếm, không hề tỏ ra không kiên nhẫn -- cho nên sách của Trú Xuyên em khẳng định có thể làm tốt, đảm bảo so với yêu cầu của Lão Miêu còn nhanh hơn! Ba ngày! Cho em ba ngày, em có thể đem bước một hoàn thành! Chỉ cần chị gật đầu, em ngày mai đi đến văn phòng lấy sách in, cuối tuần bắt đầu thực hiện."

Sơ Lễ: "Chủ biên, xem như em nhờ chị, cho em một cơ hội, em không muốn tác giả mà em yêu thích xem em hay nhà xuất bản là kẻ lừa đảo."

Bốn đoạn thoại siêu dài gửi đi, Sơ Lễ nắm lấy di động, lòng bàn tay đều là mồ hôi -- cô nhìn chằm chằm màn hình di động một hồi lâu, đang lúc nghĩ rằng Vu Diêu không xem di động không đọc được tin nhắn của cô......

Trên WeChat, sau tên của Vu Diêu xuất hiện "( đang nhập)".

Trái tim Sơ Lễ lập tức căng thẳng.

Phảng phất như là một thế kỷ trôi qua, Vu Diêu trả lời rất đơn giản --

【 Vu Diêu: Chị đã biết, nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ ngon. 】

Sơ Lễ nhìn chằm chằm thật lâu, thật lâu sau cả người cô tệ liệt ngã xuống giường, thở dài một hơi: Ít nhất là, cô đã rất cố gắng.

Nằm ở trên giường, Sơ Lễ thuận tay xem một vòng bạn bè Wechat, nhảy ra bài đăng mới của Tiểu Điểu: Một hình ảnh của diễn viên nam Hàn Quốc, cộng thêm nội dung: A a a Minjun thật sự đẹp trai! Vì sao đưa anh đến, siêu hay!Cuối tuần này phải thức suốt đem xem phim mới được! YER!

Sơ Lễ: "......"

Sơ Lễ mắt trợn trắng.

Làm mới một lần nữa, liền thấy Lão Miêu.

Cái người này không chia sẻ phim Hàn mà là một lịch sử trò chuyện, đại khái là lịch sử trò chuyện 30 phút trước với Trú Xuyên--

【 Trú Xuyên: Ngày mai có rảnh không? 】

【 Miêu Miêu: Có! Trú Xuyên lão sư muốn hẹn sao? Vừa lúc có việc muốn đi tìm ngài! 】

【 Trú Xuyên: Được, văn phòng đi. 】

【 Miêu Miêu: Đáng ghét, như vậy nghiêm túc quá, còn nói đi quán cà phê mèo nào mới mở ở đường Nam Hoài mà! 】

【 Trú Xuyên: Văn phòng. 】

Đăng lên cuộc đối thoại, Lão Miêu còn nói thêm: Ngày mai có hẹn cùng Trú Xuyên lão sư *trái tim* *trái tim* *trái tim*

Sơ Lễ: "......"

Sơ Lễ lại trợn mắt, nội dung này chắc chắn là gửi cho cô xem, bài đăng có thể hiện thị theo nhóm nhưng cái nhóm kia chỉ có một mình Sơ Lễ nhìn thấy! Thời điểm mấu chốt mà Trú Xuyên còn đi tới cửa giúp Lão Miêu.......

Quả nhiên chính là người không đáng tin cậy!

Sơ Lễ trực tiếp chụp màn hình, đem cái ảnh khoe khoang của Lão Miêu cho L quân xem--

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ngươi nhìn đi! 】

【 Biến mất L quân: Nhìn cái gì mà nhìn? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Ngươi rốt cuộc là con quạ đen xui xẻo từ cành cây nào rớt xuống, nói cái gì tới cái đó...... Trước mặt vừa mới nói Trú Xuyên nhất định không chọn phó chủ biên làm biên tập viên, sau lưng đã thấy hắn mời đi uống cà phê! 】

【 Biến mất L quân: Ngươi mù à, này không phải hẹn ở văn phòng sao? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Có cái gì khác nhau! Bọn họ là ngầm gặp mặt! Ta còn tưởng rằng Trú Xuyên không thể nào chọn Lão Miêu! Nhưng bị ngươi miệng vàng lời ngọc nói một cái liền thành anh em tốt đi gặp mặt nhau! A, chết đi đồ quạ đen, oa oa! 】

【 Biến mất L quân: Oa oa cái đầu ngươi, ngươi không thấy giọng điệu của Trú Xuyên đều lộ ra sự không thích giữa những hàng chữ à? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Không thích còn chủ động hẹn Lão Miêu sao! 】

【 Biến mất L quân: Đúng đúng đúng hắn chủ động hẹn, bị ngươi làm cho tức muốn gọi 120, ngươi đi đi. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Sao không khiến ngươi tức chết luôn đi. 】

【 Biến mất L quân:......】

Sơ Lễ tức giận L quân, đóng lại QQ, mang một lòng bất an đi tắm.... Nửa tiếng sau tắm xong, sấy xong tóc mới bò lên giường, nằm ở trên giường xem weibo, kết quả liền thấy post mới nhất của Trú Xuyên vào khoảng nửa giờ trước --

【 Trú Xuyên: Gặp phải một con cáo không biết đạo lý, nhưng không làm gì được, đành phải một mình giận dỗi...... Hôm nay sẽ không cập nhật, để ta nguôi giận một chút đã. 】

Sơ Lễ: "Oa."

Người nào như Tôn Ngộ Không tái thế có thể khiến Trú Xuyên tức giận đến vậy, mà anh còn không làm gì được?

Sơ Lễ mở ra bình luận ra, và như thường lệ có một loạt "Ca ca không giận không giận" "Thiên a ai dám chọc giận khiến Xuyên công tử tốt tính tức đến như vậy, thiếu sống mười năm à" "Vì cái gì ta đọc weibo xong liền ngửi thấy hương vị Mary Sue muốn chết, lời này nếu là viết cho bạn gái thì thật là tuyệt"......

Sơ Lễ đọc đến "Mary sue muốn chết" làm toàn thân nổi da gà, đột nhiên lại không cẩn thận nhìn thêm một cái: 【 Có thể chọc ngươi tức giận đến cỡ này cũng không vừa nha, rốt cuộc ca ca vẫn là người dịu dàng như vậy. 】

Sơ Lễ: "........................"

.................. Ờ.

Người dịu dàng.

Nghĩ đến "Rửa chân đều không xứng" cùng với "Xem ta là ăn xin à", Sơ Lễ không khỏi cảm khái "Ca ca nhà các ngươi thật dịu dàng", cũng không biết tâm trạng gì mà chậm chạp đánh chữ, trà trộn trong hàng trăm người để lại một câu:【 Thỉnh thêm vôi Q7758520: Ca ca không tức giận, ai chọc giận ngài, chúng ta thay ngài chửi hắn *doge*! Dám khi dễ ca ca dịu dàng mềm mại không nói nên nửa lời khắc nghiệt của chúng ta *doge*! A, quả thực không thể nhịn được! 】

Hai cái icon *doge*, hoàn hảo ám chỉ sự trào phúng trong nội tâm của người bình luận. Cuối cùng kết thúc bằng một câu cảm thán và dấu chấm than, càng biểu đạt được sự trong ngoài không đồng nhất của người bình luận đối với chủ nhân weibo, trước mặt làm người sau lưng làm cầm thú hắc ám hò hét chỉ trích.......

Uh.

Chiêu này quả nhiên hữu dụng khi tâm tình tức giận, dỗi thiên dỗi địa dỗi không khí --

Đặc biệt là khoác một lớp áo choàng, ở trên weibo cũng không thèm buông tha Trú Xuyên.

...... Quả thực hoàn mỹ.