Chương 12

Cùng lúc đó.

Trong phòng ban biên tập《 Nguyệt Quang 》của Nguyên Nguyệt xã.

Tại chỗ ngồi, vì sự mặt dày vô sỉ của người nào đó mà Sơ Lễ xem thường một trăm lần, nếu không phải A Quỷ than thở khóc lóc cầu tình cho L quân, cô chắc chắn sẽ đem phế vật kia block đi——

【 Biến mất L quân: Ngươi đừng hung dữ như vậy, hai ta hiện tại là quan hệ yêu đương, ngươi phải đối với ta dịu dàng một chút. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Yêu đương cái con khỉ. 】

【 Biến mất L quân: Ha ha ha ha ha, vợ bé bỏng! Vợ bé bỏng hiện tại đang làm gì vậy, nghe A Quỷ nói ngươi gặp phải chuyện phiền toái? Cái Hoạch định trang đầu gì đó, muốn tập hợp nhiều tác giả nhưng, sau đó không đủ ư? 】

Nhắc tới Hoạch định trang đầu, lực chú ý của Sơ Lễ ngay lập tức đã bị di dời, một giây quên mất sự phẫn nộ với L quân, ngón tay bay múa trên bàn phím ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Đúng vậy, thuận tiện chỉnh sửa lại hộp thư gửi bài...... Nhưng đây đều là chuyện vụn vặt, quan trọng nhất vẫn là Hoạch định trang đầu —— ta một biên tập mới, đi chỗ nào tìm tác giả a? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Vốn dĩ cái này ta cùng với một biên tập mới cùng nhau phụ trách nhưng phó chủ biên lại ưu ái cho cô ấy, đem toàn bộ đại thần giới thiệu cho cô ấy, cô ấy còn không nói cho ta, hai người họ hợp tác đánh lừa ta......】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Cũng đều nhận chức một hai tháng, dựa vào cái gì khi dễ ta? 】

Oán giận nhanh chóng bay tới, Trú Xuyên vừa thấy, thì ra tiểu cô nương vẫn còn đang trong dầu sôi lửa bỏng mà anh không biết —— phó chủ biên, còn không phải là Lão Miêu sao?

【 Biến mất L quân: Có phải biên tập mới kia so với người đẹp hơn không?】

Sơ Lễ: "......"

Ngẩng đầu nhìn Tiểu Điểu cách đó không xa, ngũ quan tinh xảo, trang điểm tinh xảo, mặc váy ngắn, tóc xoăn buông xõa một bên vai —— Tiểu Điểu xứng với cái tên "Tiểu Điểu" tên này, là khá xinh đẹp.

Vì thế Sơ Lễ càng tức giận.

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Không có liên quan! Xu hướng giới tính của Phó chủ biên không minh bạch! 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Đàn ông các ngươi tại sao mở miệng ngậm miệng đều là diện mạo, nông cạn. 】

【 Biến mất L quân: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha, đúng đúng ta nông cạn, ta nông cạn a! Nói cho ta biết biết, phó chủ biên đã đưa cho cộng sự xinh đẹp của người những đại thần nào mà khiến ngươi ghen ghét như vậy? 】

Sơ Lễ cẩn thận nhớ lại danh sách nghe được trong WC......

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Tác Hằng, Niên Niên, còn có Hà Mã. 】

Sơ Lễ nói xong, không nghĩ rằng phản ứng của đối phương thật bình tĩnh, thậm chí giữa những hàng chữ xuất hiện một loại khinh thường ——

【 Biến mất L quân: Đó là tất cả? 】

【 Biến mất L quân: Tám năm trước Tác Hằng đúng là rất nổi, nhưng mấy năm nay không được tốt lắm, tám năm trước weibo có bốn vạn fan, hiện tại sáu vạn, năm đó Giang Dữ Thành số lượng fan không bằng hắn nhưng hiện tại đã có 60 vạn fan, Niên Niên là tác giả từ thời nào; Hà Mã nữa ——】

【 Biến mất L quân: Chỉ là một đội hình già nua, lại có thể khiến vợ của ta của ta ghen tỵ như vậy? 】

【 Biến mất L quân: Nói trắng ra, những người này, ngươi đi tìm A Qủy cũng có thể ngang bằng thế lực với bọn họ...... Ngươi có phải đã tỉnh táo hơn rồi không? 】

Sơ Lễ: "......"

Nhìn chằm chằm vào màn hình, phản ứng đầu tiên của Sơ Lễ là người này có phải uống thuốc kiêu ngạo nên mới có ngữ khí như vậy, phản ứng thứ hai là những tác giả này trong trí nhớ của cô thực sự rất nổi rất nổi, không như L quân nói ——

Sơ Lễ do dự, lặng lẽ dùng di động lên Weibo, đem tên của ba tác giả đi tìm một lần, lúc này mới phát hiện "rất nổi rất nổi" thật sự chỉ là ảo giác nào đó trong sâu thẳm ký ức của cô mà thôi, nổi nhất trong đám bọn họ là Tác Hằng, hiện tại weibo bất quá cũng chỉ có mười mấy bình luận, mấy cái chia sẻ......

.................. Thật đúng là một nhóm người cũ.

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân:...... Thật sự, ta mới vừa đi nhìn bọn họ một chút, cmn ngươi tại sao đối với vòng này lại hiểu biết như vậy? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Bất quá, so với ta không mời được ai thì vẫn tốt hơn—— ta cũng nghĩ tới mời A Quỷ, nhưng là đề tài cô ấy am hiểu không phù hợp với chí hướng của tạp chí chúng ta. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, ngươi biết không? 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Còn ngươi cũng đừng một câu một chữ vợ vợ, không rõ ràng. 】

Sơ Lễ gửi qua liên tiếp mấy tin.

Lúc này đây L quân trầm mặc thật lâu.

Sơ Lễ chờ không được đến anh trả lời, tiếp tục đi sửa lại hộp thư, một lát sau, khung chat sáng lên, Sơ Lễ liền mở ra, phát hiện đối phương trả lời một câu ngắn gọn nhưng nhiều ý ——

【 Biến mất L quân: Ngươi không phải còn có Trú Xuyên sao? 】

Sơ Lễ trầm mặc. Bị gợi lại chuyện cũ, vì thế mặt mày vô cảm mà gõ chữ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Đi tìm, bị cự tuyệt, nằm trong dự kiến. 】

【 Biến mất L quân: Thử lại a, điều đáng quý nhất là kiên trì, lỡ như trùng hợp hôm nay tâm tình của Trú Xuyên thật tốt, có thể kích động mà đáp ứng thì sao? 】

Sơ Lễ: "......"

Không biết vì cái gì, thấy tin nhắn của L quân, tim của Sơ Lễ không rõ lý do mà đột nhiên đập lỡ một nhịp, ngay sau đó lại kích động mà đập nhanh, bang bang, thật giống như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực...... Cô chớp chớp mắt, cũng không biết loại cảm giác kỳ diệu này, cái cảm giác mãnh liệt từ đâu mà đến ——

Thật giống như......

Thật giống như L quân vừa nói, biết đâu hôm nay tâm tình của Trú Xuyên liền thật tốt, thật sự có khả năng đồng ý với cô ——

Cảm giác này rất mãnh liệt.

Rất mãnh liệt.

Không thể hiểu được không lý do mà đặc biệt mãnh liệt.

Sơ Lễ đối mặt với màn hình trong chốc lát liền phát ngốc, sau đó mang theo kích động, lại được L quân ủng hộ, click mở avatar mà mỗi ngày đối mặt mà không có dũng khí, cẩn thận gõ mấy chữ hệt như đang cẩn thận mà nói chuyện——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Trú Xuyên lão sư, ngại quá lại đến làm phiền một lần nữa, lần trước em có nhắc qua Quyển Thủ Xí Hoa, xin hỏi ngài hiện tại có thời gian hay không......】

Lần này Trú Xuyên vài giây liền trả lời.

【 Trú Xuyên: Ta không. 】

Sơ Lễ: "................................................"

Thả ngươi cái rắm "Cảm giác mãnh liệt không giải thích được".

Nhanh chóng chụp lại màn hình nói chuyện với Trú Xuyên đại thần, sao chép và dán vào khung chat với "Biến mất L quân", nhấp vào gửi, sau đó Sơ Lễ điều chỉnh phông chữ cuộc nói chuyện thành lớn nhất, màu đỏ như máu và gửi từng chữ một ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: NGƯƠI. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: CHẾT ĐI. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: MẸ. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: KIẾP. 】

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: CÚT!! 】

Sơ Lễ không biết bên kia máy tính, trước mặt mở cả hai tài khoản QQ, người đàn ông cười sắp đau sốc hông —— hơn nữa hoàn toàn không cảm thấy hành vi của bản thân ấu trĩ làm người giận sôi ruột gan.

Sơ Lễ loảng xoảng loảng xoảng đập bàn phím ——

【 Con khỉ mời đến thuỷ quân: Không biết lão tử gấp đến độ phát cuồng!! Còn lừa gà mù! Lỡ như ta không qua được thời gian thử việc, ngươi nuôi ta sao?!! 】

【 Biến mất L quân: Chỉ bằng mối quan yêu đương qua mạng nghiêm túc của chúng ta, ta nuôi ngươi cũng không phải chuyện gì quá bất ngờ mà? 】

【 Biến mất L quân: Mà đừng quên trên tay ngươi còn có hợp đồng của Trú Xuyên, người chinh phục được Trú Xuyên, bọn họ sao có thể loại trừ ngươi? 】

Sơ Lễ ngẩn người, lúc này mới nhớ tới, mấy ngày nay giả ngu giả ngơ cô suýt nữa quên mất chuyện này.

......

Bên này, Trú Xuyên không thể hiểu được lý do mà cao hứng phấn chấn, không nghĩ tới Sơ Lễ bên kia đang chịu bão tố ——

Tục ngữ nói rất đúng, chính là sợ cái gì tới cái đó.

Ngày hôm sau, ngay lúc Sơ Lễ mang túi xách đi vào, một chân vừa bước vào cửa văn phòng, liếc mắt liền thấy chủ biên đứng bên cạnh bàn làm việc của Lão Miêu, Lão Miêu ngẩng đầu nhìn cô một cái, lúc ấy Sơ Lễ liền có dự cảm không tốt.

Quả nhiên, giây tiếp theo, Sơ Lễ bị chủ biên Vu Diêu kêu qua.

Vu Diêu: "Sơ Lễ, em đi làm nhiều ngày như vậy, cảm giác thế nào a?"

Sơ Lễ không hiểu ra sao mà bất an: "...... Khá tốt ạ."

Vu Diêu: "Oh, vậy là tốt rồi, tối hôm qua chị nhận được thông báo, thời gian thực tập của nhóm người mới sẽ kết thúc vào đầu tháng sau, nói cách khác em còn đại khái mười ngày nữa thì sẽ kết thúc thời gian thử việc, đến lúc đó em sẽ được ký hợp đồng nhân viên chính thức, lương tháng cũng sẽ được tăng thêm vài trăm tệ—— bất quá bây giờ, chị hy vọng em có thể cho chị lý do để giữ em lại."

Sơ Lễ: "......"

Vu Diêu: "Hợp đồng với Trú Xuyên đến cuối tuần là hết hạn."

Sơ Lễ: "......"

Vu Diêu: "Tác giả cho Hoạch định trang đầu tìm thế nào rồi? Nghe nói Tiểu Điểu đã thuyết phục được Tác Hằng, Niên Niên cùng Hà Mã, ba tác giả, tiến độ chỗ em thế nào rồi?"

Sơ Lễ khóe môi giật giật: "...... Em tìm được một người, gọi là A Qủy."

Lời của Sơ Lễ vừa rơi xuống, chính mình nghe thấy phía sau có tiếng cười nhạo rất nhỏ —— tiếng cười kia hiển nhiên đến từ Tiểu Điểu, cô quay đầu lại nhìn, Tiểu Điểu làm bộ bình tĩnh quay đầu đi; Sơ Lễ lại quay trở về, đồng thời nghe thấy Lão Miêu hỏi: "A Qủy là ai a?"

Sơ Lễ: "......Một tác giả mới nổi gần đây, chủ yếu viết đề tài tình yêu thuần khiết."

Lão Miêu: "Có khả năng cùng tạp chí chúng ta hợp tác không?"

Sơ Lễ lung tung gật gật đầu.

Lão Miêu lại tiếp tục nói: "Nhưng một cái cũng không đủ, Tiểu Điểu người ta tốt xấu cũng tìm được ba tác giả lão sư, ngươi không thể tìm một cái tác giả ta chưa từng nghe để đến đối phó...... Hai người đều là ta hướng dẫn lại kém nhau có chút xa, chắc không thể là vấn đề ở ta?—— đúng rồi, còn có hợp đồng với Trú Xuyên, ngươi lát nữa đưa lại cho ta, ta lại đi đi gặp anh ấy lần nữa, cuối tuần này là hết hạn rồi, không thể để người tiếp tục lãng phí thời gian......"

Lãng phí thời gian?

............ Thì ra là thế.

Hóa ra cũng không phải là cho cô kéo dài đến ngày cuối cùng, mà từ đầu đến cuối kỳ thật là chuẩn bị cho hắn đi thuyết phục Trú Xuyên lần thứ hai —— đến nỗi đem hợp đồng giao cho Sơ Lễ, đều chỉ là muốn làm khó cô?

Vì cái gì?

Chỉ vì cô đến sau? Phá vỡ cái nguyên bản hài hòa của cái gọi là "Ổn định hệ sinh thái"? Để ngăn cản cô vượt qua thời gian thử việc, giảm bớt một đối thủ cạnh tranh, để tránh khi Nguyên Nguyệt xã đưa ra thị trường sẽ giảm biên chế sa thải đám người lâu năm như bọn họ?

Cho nên mọi người đều xem cô không vừa mắt?

Suy nghĩ cẩn thận trong thoáng chút, sắc mặt Sơ Lễ có chút trắng bệch, ngẩng đầu, nhìn về phía Vu Diêu, Vu Diêu lại như không phát hiện ra tâm tư nhỏ của Lão Miêu —— hoặc nói là cam chịu? Vẻ mặt Vu Diêu tiếc nuối mà nhìn cô: "Sơ Lễ, chị xác thật lúc ấy nhìn trúng nhiệt tình của em nên mới từ chỗ tổng biên mang em về đây—— hiện tại xem ra, giống như có 'nhiệt tình' thì cũng không khiến năng lực làm việc của em sinh ra cái gì năng lượng chính thức..."

Bộ dáng của Vu Diêu quả thực muốn đem "Xin lỗi ngươi không thể thông qua thời gian thử việc" viết ở trên mặt......

Sơ Lễ thấy thế, trong lòng luống cuống.

"Không phải chủ biên," Sơ Lễ buông túi xách xuống, "Em rất muốn thông qua thời gian thử việc, Trú Xuyên hợp đồng ——"

Sơ Lễ đem hợp đồng được cô cất kỹ trong túi xách mang ra, còn chưa nói xong đã bị Lão Miêu đoạt đi, trước mặt bao nhiêu người, Lão Miêu cười khẽ liếc cô một cái: "Ở chỗ ngươi lâu như vậy chắc không bị hư chứ" rồi mở tập tài liệu......

Sơ Lễ hít sâu một hơi, trong khi Lão Miêu đang chậm chạp lật đến trang ký tên cùng thời gian, cô nhìn Vu Diêu gằn từng chữ một nói: "Hợp đồng với Trú Xuyên, đã ký được rồi."

Mấy chữ Sơ Lễ vừa nói ra, người đang cầm hợp đồng là Lão Miêu cũng tận mắt nhìn thấy chữ ký rồng bay phượng múa, nụ cười tươi tắn trên mặt hắn ngay lập tức cứng lại.

Lúc ấy, toàn bộ văn phòng rơi vào sự yên tĩnh không thể tin được.