Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Niên 80 Dưỡng Oa Ở Khu Vực Khai Thác Mỏ

Chương 57: Biết Được Chân Tướng 1

« Chương TrướcChương Tiếp »
TThì ra nguyên lai là cô ấy.

Cái cô Lý Mạc Lỵ này đời trước Vệ Mạnh Hỉ biết, chính là con gái bảo bối của quặng trưởng cục khai thác mỏ than Kim Thủy, các anh trai của cô ấy cũng làm việc ở cục khai thác mỏ, không thì ở bệnh viện của mỏ. Dù sao thì cũng cùng một khối với ngành công nghiệp than đá, ở tỉnh Thạch Lan này bọn họ tuyệt đối có tiếng nói.

Lý Mạc Lỵ từ nhỏ đã được nuông chiều, tốt nghiệp cao trung không trực tiếp đi xuống nông thôn mà đến mỏ than công tác, hiện tại là giáo viên một trường mẫu giáo. Đừng tưởng cô ta đơn giản chỉ là giữ trẻ mà còn nghe nói những bài viết của cô ấy được chọn đăng lên tạp chí “Hồng Kỳ”, trở thành tấm gương cho anh em công nhân ở mỏ học tập.

Nhưng một người phụ nữ xinh đẹp, vô lo cơm áo gạo tiền, nổi tiếng như vậy cư nhiên cả đời không lấy chồng.

Đời trước cô nghe nói cô ấy phải lòng một sinh viên ưu tú của đại học công nông binh nhưng quặng trưởng không thích tên thư sinh nghèo mặt trắng, cực lực ngăn cản bọn họ bên nhau, sau đó đại cách mạng, cố ý trừng phạt anh ta và đưa anh ta hạ giếng đào than đá.

Tình yêu chân chính ở ngay trước mặt, vô luận là cán bộ cấp cao hay thợ hầm mỏ thì tâm ý của Lý Mạc Lỵ vẫn không thay đổi, ngay thời điểm mọi người cảm thấy con gái của quặng trưởng đang tuyệt vọng và người thợ hầm mỏ sắp đi lên thì bỗng nhiên người đó qua đời trong vụ tai nạn hầm mỏ.

Cũng chính vì thế Lý Mạc Lỵ khóa chặt trái tim này, trở thành bông hoa lạnh lùng khiến ai cũng sợ, cả đời không lập gia đình.

Đời trước Vệ Mạnh Hỉ từ xa nhìn thấy cô ấy vài lần, cô thật sự là một mỹ nữ, Vệ Mạnh Hỉ thầm nghĩ không biết mối tình đầu của cô ấy là một người đàn ông xuất chúng cỡ nào mới có thể chiếm được trái tim một đại mỹ nữ như cô ấy?

Thật trùng hợp người đó lại là chồng cô.

Tất nhiên Lưu Quế Hoa không biết Lục Quảng Toàn là chồng của Vệ Mạnh Hỉ cô, vì vậy vẫn tiếp tục nói: “Đúng là con gái của quặng trưởng, ánh mặt thật cao, năm đó đồng chí TIểu Lục vừa mới tới mỏ than, chị nghe nói chính một thư sinh tài giỏi, đẹp trai ôn nhu khiến bao nữ đồng ý yêu thích”.

“Nghe nói Lý Mạc Lỵ thỉnh thoảng mời tiểu Lục tiểu tử đó xem phim, chốc lát thì đưa khăn tay, trong câu lạc bộ công nhân nhiều đồng chí nam như vậy nhưng chỉ mời duy nhất một mình tiểu tử đó khiêu vũ, thật sự là người ta ghen tị”.

Vệ Mạnh HỈ nghĩ thầm: Hư…. Không nghĩ tới còn khiêu vũ.

Phỏng chừng nhìn sắc mặt Vệ Mạnh HỈ không tốt, cô cho rằng Vệ Mạnh Hỉ không thích nghe chuyện nam nữ này đó không đứng đắn, vì thế Lưu Quế Hoa bèn nói: “Nhà chị nói, mấy chuyện đưa khăn tay, mời đi xem phim, khiêu vũ này đó là các nữ đồng chí khua môi múa mép, một truyền mười, căn bản không có”.

Tính tình của Lục Quảng Toàn nhàm chán như vậy, ngay cả xem thất tiên nữ anh còn không hứng thú huống chi là phim điện ảnh. Đàn ông a, suy nghĩ khác phụ nữ, mấy năm nay ở mỏ than ít nói chuyện với ai, thậm chí còn không ngồi ăn cơm cùng bàn với nữ đồng chí, thì làm sao có khả năng “lãng mạn” như câu chuyện trên.

Tổng kết lại một câu “Chính là Lý Mạc Sầu kia không theo đuổi được đồng chí Tiểu Lục nên bản thân bịa đặt hủy hoại thanh danh người khác”.

“Tuy nhiên phải nói rằng, thời điểm mỏ than bồi dưỡng đồng chí Tiểu Lục thành kỹ sư, mọi người xem đồng chí Tiểu Lục như con rể của quặng trưởng, còn giao cho cả công trình lớn. Đáng tiếc lại về quê lấy vợ…. Tiền đồ như vậy thật đáng tiếc”.

Tới đây Vệ Mạnh Hỉ nhớ đến Liễu Nghênh Xuân mẹ Nhị Đản nói qua, Lục Quảng Toàn cùng vợ trước kết hôn chớp nhoáng, tốc độ thật dọa người, bà Lục kêu về nhà xem mắt, mới ngày đầu tiên thấy mặt thì hôm sau đi lãnh chứng rồi làm tiệc rượu luôn, đêm đó liền nháo động phòng.

“Một nhà quặng trưởng tức điên, nghĩ sao có loại người như vậy, biết rõ Lý Mạc Lỵ thích cậu ta, chân trước nghỉ phép chân sau liền đi xả giấy hôn thú, này không phải tát mạnh vào mặt quặng trưởng sao? Chà lúc ấy mặt mài tái mét”.

Sự tình của anh cùng Vợ trước, Vệ Mạnh Hỉ chưa từng hỏi qua, vì suy bụng ta ra bụng người, người khác không hỏi về chuyện cô với người chồng đã chết trước nên cô cũng không muốn hỏi lại, để trôi theo quá khứ.

“Bất quá dù quặng trưởng có phát hỏa cũng vô ích, không chịu nổi tình cảm của con gái mình dành cho hắn, nghe nói Lý Mạc Lỵ về sau vẫn thường tặng đồ cho hắn, mượn sách cùng nhau thảo luận vấn đề học tập… Đáng tiếc, người vợ kia của hắn bạc mệnh, nghe nói đâu mất lúc sinh đứa nhỏ”.

Lưu Quế Hoa thở dài, thời buổi này sinh đứa nhỏ là sinh ở nhà nên nhiều phụ nữ thường chết sau sinh, thời điểm cô sinh Kiến Quân cũng suýt nữa mất mạng, Lão Hoàng nhà cô sợ tái mặt đến mức không cho cô về sau sinh con nữa.

Vệ Mạnh Hỉ nghe vậy kích động, vội vàng hỏi thêm: “Sau đó thì sao? Hai người bọn họ…….”

“Tiểu Lục tính tình ngay thẳng, trốn cô ta còn không kịp! Lý Mạc Lỵ là hoàng hoa khuê nữ, cả ngày theo đuổi đàn ông góa vợ, còn nói dù có góa vợ cũng muốn gả cho người ta… Mấy lời này làm quặng trưởng muốn tức điên…”
« Chương TrướcChương Tiếp »