Chương 13

Cô biết, nếu như cô không thể hạy nhanh một chút, đợi một lúc đám tang thi này ngay cả cái mông cũng không giữ lại cho cô.

Phan Niên nhìn thấy tang thi tới thì nhướng mày một cái, hướng về phía Bạch Ngọc Câu hô: "Mau lên xe!"

Nhưng Úc Hàng ở một bên lại ngăn anh ta lại: "Cậu không muốn nhìn thử xem cô ấy gϊếŧ chết tang thi như thế nào sao?"

Anh vừa dứt lời, trong tay Bạch Ngọc Câu bỗng nhiều thêm một cái lưỡi hái, lưỡi hái như mới, phía trên đã không còn vết máu bẩn thỉu.

Hệ thống Mỹ thực: "Kí chủ cố lên! Giữ lại thợ làm móng, toàn bộ mấy tên khác đều gϊếŧ chết!"

Hệ thống Tu tiên: "..."

Khóe miệng Bạch Ngọc Câu hơi câu lên, sau đó đúng lúc một con tang thi muốn bắt cô, cô không có căn cứ nhảy một cái.

Lưỡi hái vụt một cái, đầu của một con tang thi rơi xuống đất.

"Soạt soạt soạt!"

Đám người Úc Hàng chỉ thấy Bạch Ngọc Câu giống như hack vậy, đám tang thi này căn bản không thể chạm tới vạt áo của cô.

Rất nhanh, ngoại trừ con tang thi nhân viên tiệm làm móng kia, những con tang thi khác đều rơi đầu xuống đất.

Con tang thi nhân viên tiệm làm móng kia nhìn một cái liền thấy người cạnh tranh của nó đều chết hết rồi, nó lảo đảo đi về phía cô gái trắng nõn trước mặt.



"Rống!"

Thức ăn ngon này là của tôi!

Bạch Ngọc Câu cũng hưng phấn chạy về phía nó: "Thợ làm móng là của một mình tôi rồi!"

Chung Âm Âm ở sau xe xuyên qua cửa xe nhìn thấy một màn này, có chút không dám nhìn thẳng.

Tất cả chuyện này là sao!

Người không biết còn tưởng rằng các người đang đóng phim thần tượng sinh tử trùng phùng gì đó!

Tang thi nhìn thấy thức ăn trắng lóa kia đã tới trước mặt mình, nó hưng phấn đến mức muốn há miệng cắn xé.

Nước miếng chảy ra từ mép miệng có thể nhìn ra được nó thèm ăn cỡ nào.

Nhưng mà Bạch Ngọc Câu lại trực tiếp tát cho nó một cái, đầu của tang thi thiếu chút nữa bị đánh bay: "Rống?"

"Gầm cái gì mà gầm, làm một thợ làm móng, không phải cô nên mời tôi ngồi xuống trước hay sao, sau đó lại hỏi tôi muốn làm kiểu gì sao?"

Bạch Ngọc Câu có chút tức giận, cô không nghĩ tới chẳng qua là thế giới chỉ thay đổi một cái dáng vẻ, thợ làm móng liền không nghiêm túc chiêu đãi khách hàng rồi.

Loại thái độ phục vụ này không thể chấp nhận được!



Cô bắt lấy tay của tang thi thợ làm móng, kéo nó đi vào tiệm làm móng ở bên cạnh: "Ngay cả địa điểm công việc cũng không biết, cô là biến thành tang thi, chứ không phải ngu!"

"Rống!"

Tang thi cứ như vậy bị kéo đi, trên đường nhiều lần nó muốn thử gặm cái thức ăn này.

Nhưng mà chào đón nó lại là từng lần bạo kích.

"...Chúng ta làm gì đây?" Phan Niên đã hoàn toàn cạn lời.

Anh ta đã nhìn ra rồi, Bạch Ngọc Câu này hoặc là một đại lão đầu óc không bình thường, hoặc là một đại lão bị bệnh thần kinh.

Úc Hàng lên xe: "Theo sau xem thử một chút."

Lúc này Chung Âm Âm liền giống như thế giới quan của mình được nặn lại vậy.

Trong đầu cô ấy đều là, đây là Bạch Ngọc Câu đáng yêu điềm đạm đó?

Đây là Bạch Ngọc Câu tay trói gà không chặt kia?

Vừa rồi cô gϊếŧ tang thi như thế nào, ha, là dùng lưỡi hái.

Không đúng, lưỡi hái của cô là từ đâu tới?