Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 89: HUYẾT NGẠCH ĐỒ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một chưởng đánh tới, Ly Mặc Hà tự đắc rằng mình sẽ gϊếŧ được Vũ Trì, nhưng không thứ hắn chụp tới chỉ là một nội giáp.

Ngay khi bắt đầu có ý định chạy trốn thì Vũ Trì đã không tiếc hy sinh Thánh Khí nội giáp, có nó đở cho cậu một chưởng ít ra cậu cũng giữ được cái mạng.

Nhưng mà dù gì nội giáp chỉ là một kiện bị hư hỏng Thánh Khí, chịu một chưởng của Ly Mặc Hà liền bị đánh nổ tung tóe.

"Phụp" xuyên qua nội giáp, chưởng lực đánh úp vào cơ thể Vũ Trì.

Lúc này cơ thể của cậu như diều đứt dây, bị đánh văng ngược ra sau. Nhưng không, đột nhiên vòng xoáy không gian lại xuất hiện, hút cậu vào trong.

"Không Gian Phù, đáng chết" nhìn Vũ Trì biến mất Ly Mặc Hà gầm lên giận dử.

Ba lần để Vũ Trì trốn thoát, lại bị cậu tính kế mượn nhờ chưởng lực mà chạy trốn, nếu việc này truyền ra ngoài thì hắn còn mặt mũi gì nữa chứ.

Không Gian Phù là Vũ Trì lấy của Tử Linh Vương, vốn định để sau này phòng thân không ngờ lại phải sử dụng sớm như vậy

Xuyên qua không gian, Vũ Trì ôm một thân thương tích siêu vẹo cố lếch về phía trước. Dù đã ăn trị thương đan dược nhưng cơ thể của cậu đã không thể chịu đựng nổi, nó cần nghĩ ngơi. Vì vậy không đi được mấy bước, Vũ Trì đã ngắt đi, trong cơn mê ảo cậu nhìn thấy một bóng người bế mình lên.

"Tuyết Dạ, là huynh sao?" chỉ nghĩ được một câu, Vũ Trì liền triệt để hôn mê.

Không biết qua bao lâu, khi Vũ Trì lần nữa mở mắt ra thì đã thấy mình nằm trên một chiếc giường xa lạ.

Ôm cơ thể đau nhức cố ngồi lên, Vũ Trì cảm nhận được nơi này rất tà khí.

"Khét..." cánh cửa mở ra, một nam nhân bước vào.

"Dực Ma, là ngươi" nhìn nam nhân, Vũ Trì nhíu mày một cái. Dực Ma cùng cậu mới chia tay cách đây không lâu, không ngờ nhanh như vậy lại gặp mặt.

"Là ngươi đã cứu ta?" Vũ Trì hỏi tiếp.

"Đúng vậy, là ta cứu ngươi. Nhưng đừng gọi ta là Dực Ma, ta tên Huyết Ngạch Đồ, là người của Huyết Dực Ma Tộc"

Dực Ma Tộc là một chủng tộc trong đó lại chia ra thành nhiều bộ tộc khác, Huyết Dực Ma Tộc là một trong số đó.

"Nói đi, vì sao ngươi cứu ta" Vũ Trì không tin đây chỉ là trùng hợp.

"Đơn giản, ta muốn ngươi trở thành luyện đan cung phung cho Huyết Ngạch gia tộc ta" tuy cùng là Huyết Dực Bộ Tộc, nhưng bên trong cũng phân ra hằng hà vô số gia tộc lớn nhỏ.

"Ngươi nói là Huyết Ngạch gia tộc, không phải Huyết Dực Tộc hay Quỷ Đằng Cốc?" Vũ Trì nhíu mày.

"Ta nói rất rỏ ràng, chỉ là cung phụng cho Huyết Ngạch gia tộc" Huyết Ngạch Đồ nhấn mạnh lại.

Quỷ Đằng Cốc mang tiếng là tông môn nhưng thực chắc đây là thế lực do nhiều gia tộc hợp thành. Ở đây không chỉ có Ma Tộc, Quỷ Tộc, Yêu Tộc, Dị Tộc kể cả Nhân Tộc cũng có vài cái. Chính vì vậy, ở Quỷ Đằng Cốc cạnh tranh là không hề ít, việc các gia tộc trong tối đấu đá, tiêu diệt nhau vẫn thường xuyên xảy ra.

Huyết Ngạch Đồ đây là muốn củng cố địa vị của Huyết Ngạch gia, cũng như địa vị của bản thân mình ở gia tộc.

Huyết Ngạch gia hiện tại đã không có luyện đan sư, Vũ Trì chính là mục tiêu mà hắn nhắm tới.

"Thời gian?" Vũ Trì hỏi một câu ngắn gọn, nhưng cũng đủ nói lên cậu đã đồng ý.

"Năm mươi năm, chỉ cần năm mươi năm, sau đó ngươi muốn lưu lại hay rời đi Huyết Ngạch gia đều sẽ không xen vào" Huyết Ngạch Đồ cam đoan.

Năm mươi năm không ngắn, nhưng cậu cũng đang cần cái năm mươi năm này. Bây giờ Vũ Trì còn quá yếu, cậu cần một thế lực để bảo toàn mình và Huyết Ngạch gia là một lựa chọn cần thiết lúc này.

"Được ta đồng ý" thấy Vũ Trì đồng ý, Huyết Ngạch Đồ cười nhẹ một cái.

Đang lúc hắn định rời đi thì tiếng Vũ Trì lại vang lên:

"Ly Hiên là do các ngươi ám sát?"

Không quay đầu lại Huyết Ngạch Đồ trả lời:

"Không phải chúng ta là do Ảnh Sát gia chủ mưu. Ta chỉ tương kế tựu kế, cứu ngươi mà thôi"

Đúng vậy, với tính cách của Ly Mặc Hà, hắn sẽ không cho phép ngôi vị Tông Chủ Đế Lam Tông rời khỏi tay người Ly gia. Vì vậy, Huyết Ngạch Đồ đã đoán được Vũ Trì sẽ bị Ly Mặc Hà gϊếŧ. Hắn không chắc cậu sẽ sống sót rời đi Đế Lam Tông, chỉ đặt cược một lần mà thôi, không ngờ hắn lại thắng.

"Ngươi rất thông minh" Vũ Trì nhịn không được khen một tiếng.

"Quá khen" đạt được Vũ Trì, cho dù hắn tâm tính ổn trọng cũng không nhịn được đắc ý.

"Huyết Ngạch Đồ, ta muốn rời đi một thời gian, nếu ngươi không yên tâm cứ cho người theo ta" nói đến đây âm thanh của Vũ Trì có chút buồn buồn.

Như nghĩ ra điều gì đó, Huyết Ngạch Đồ quay lại, ngồi xuống bên giường.

"Ngươi yên tâm, em trai ngươi Vũ An đã trốn thoát. Lúc ngươi cùng Ly Mặc Hà chiến đấu, Mang Thành đã thả hắn trốn đi. Chẳng qua không biết là đã đi đâu mà thôi. Nhưng ta chắc chắn em trai ngươi vẫn còn sống"

Nghe hắn nói, Vũ Trì nhắm mắt lại một cái, có chút vui cũng có chút buồn.

"Yên tâm nghĩ ngơi, ta sẽ điều người đi tìm em trai ngươi"

Trong khi Vũ Trì đàm phán với Huyết Ngạch Đồ, ở một nơi xa xôi nào đó có một nam nhân tóc trắng đang ngồi trên cao nghe thuộc hạ của mình báo cáo lại.

Nghe xong, nam nhân phất tay bảo tên thuộc hạ lui ra, còn mình thì siết chặc nắm tay.

"Trì nhi, ta từng hứa sẽ không xen vào chuyện của con, nhưng con có biết tâm ta đau đến mức nào không" nam nhân ngồi lẫm bẩm một mình.

"Trì nhi yên tâm, kẻ nào làm tổn thương con, ta sẽ khiến hắn sống không được, chết không xong"
« Chương TrướcChương Tiếp »