Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 88: VŨ TRÌ PHẢI CHẾT

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thời gian ba tháng nhiệm vụ cũng sắp hết, chia tay đám người xong Vũ Trì liền một mạch trở về Đế Lam Tông.

Từ ngoài vào trong, Đế Lam Tông bị bao phủ bởi một bầu không khí hết sức quái dị.

Vũ Trì vừa về tới liền có một tên Trưởng Lão tới thông báo Tông Chủ muốn gặp cậu, nhìn dáng vẻ của hắn muốn bắt cậu hơn là chỉ thông báo.

Dù nghi ngờ nhưng cậu vẫn "ngoan ngoãn" đi theo hắn, trên đường đi hắn luôn hừ lạnh liếc mắt khinh khỉnh nhìn cậu. Vũ Trì vừa mới đi một đoạn đường xa trở về, vậy mà vừa đến còn gặp chuyện bực bội, lúc này nếu được cậu rất muốn một kiếm gϊếŧ chết tên trước mặt này.

Đến đại điện, sau khi tên Trưởng Lão vào bẩm báo một tiếng, Vũ Trì liền được triệu kiến vào trong.

Bên trong không chỉ có Tông Chủ, đến Mang Phó Tông Chủ và một số vị Trưởng Lão tu vi cao cũng đã có mặt sẳn.

Vừa thấy Vũ Trì, không đợi cậu chào hỏi một tiếng, Tông Chủ liền xuất ra tu vi ép đến cậu.

"Ta hỏi ngươi, trong ba tháng qua ngươi đi đâu"

Hắn là một tên Niết Bàn Cảnh, Vũ Trì chỉ là Anh Linh sao có thể chịu nổi. Nhưng cũng may một bên Mang Phó Tông Chủ đã đứng ra cản giúp cậu.

"Tông Chủ, mọi việc chỉ là nghi vấn, người làm như vậy sẽ khiến cho các đệ tử lạnh tâm a".

Mang Phó Tông Chủ vừa nói xong, có vài vị Trưởng Lão cũng bắt đầu lên tiếng khuyên ngăn Tông Chủ.

Một lúc sau hắn thu tu vi lại, nhưng cũng đủ làm cho Vũ Trì ăn một phen đau khổ.

"Ta đến Oán Linh Cốc săn Oán Linh" Vũ Trì xưng là "ta" chứ không phải "đệ tử" như trước.

"Oán Linh Cốc? Có ai làm chứng cho ngươi" Tông Chủ nhíu mày hỏi tiếp.

"Không có" Vũ Trì đáp lại.

"Không có? Vậy lấy gì chứng minh ngươi đến Oán Linh Cốc"

Bị dồn ép, Vũ Trì càng lúc càng lạnh tâm. Tuy nhiên, bề ngoài cậu vẫn rất bình tĩnh xuất ra một đám Hồn Hạch đưa lên.

"Hồn Hạch là do đệ tử săn Oán Linh mà có, Tông Chủ và các vị Trưởng Lão suy xét"

Mặc dù xuất ra Hồn Hạch nhưng tên Tông Chủ vẫn không muốn buông tha cậu:

"Cho dù chứng minh ngươi đến Oán Linh Cốc, nhưng cũng không chứng minh ngươi không tham dự việc ám sát Ly Hiên"

"Người đâu lôi hắn vào Hình Ngục Tháp thẩm vấn, khi nào hắn nhận tội mới thả ra"

Nghe đến đây Vũ Trì đã hiểu ra vấn đề, thì ra Ly Hiên bị ám sát, hắn đây là đang tình nghi, à không là chắc chắn muốn ép cậu nhận tội. Thật quá đáng, từ ngày cậu đến Đế Lam Tông đều cẩn thận từng li từng tí, chưa từng tranh giành hay đắc tội hắn. Vậy mà hắn vẫn xem cậu là cái gai trong mắt, muốn diệt trừ cậu.

"Tông Chủ không được, chỉ vì nghi ngờ của ngài ra lệnh như vậy, đối với Vũ Trì thật bất công" vừa nghe Tông Chủ ra lệnh Mang Phó Tông Chủ liền đứng ra phản đối.

Nếu Vũ Trì bị đưa vào Hình Ngục Tháp, không chết thì cũng bị tàn phế. Hắn là người dẫn dặt cậu vào tông, cho nên không thể trơ mắt nhìn cậu bị phá hủy được.

"Đúng vậy Tông Chủ, Ly Hiên bị ám sát là điều không ai mong muốn. Nay lại muốn đưa Vũ Tri vào Hình Ngục Tháp, đây chẳng phải khiến cho tông môn không người kế thừa sao?" tiếp theo một vị Trưởng Lão cũng đứng ra ngăn cản.

"Phản rồi, Hiên nhi bị ám sát người được lợi nhất là hắn, nếu không phải hắn thì còn ai có lá gan lớn như vậy" bị ngăn cản Tông Chủ tức giận vổ một cái, nguyên khí bùng nổ ép Vũ Trì văng ra sau, phun ra một ngụm máu.

"Tông Chủ, người quá đáng" Phó Tông Chủ tức giận nói ra, nhưng chân thì đi đến đở Vũ Trì dậy.

"Vũ Trì ngươi không sao chứ, Tông Chủ hắn vì chuyện Ly Hiên bị đánh thành phế nhân nên đã không thể bình tĩnh nữa. Ngươi đừng để bụng, mau trở về đi"

Đở Vũ Trì lên, Phó Tông Chủ vổ vổ vai cậu, đẩy cậu ra ngoài.

Nhưng chợt một chưởng ấn từ phía sau đánh tới, tuy Phó Tông Chủ phát hiện kịp thời nhưng hắn lại không thể hoàn toàn ngăn cản được.

Chưởng ấn mang theo một sức mạnh khủng khϊếp đánh bay Phó Tông Chủ, dư âm thôi đã khiến Vũ Trì bị nội thương nghiêm trọng.

"Hôm nay ai ngăn cản ta gϊếŧ hắn đều phải chết" không gϊếŧ Vũ Trì, hắn thật không cam tâm.

Ly Hiên được hắn bồi đắp từ nhỏ để kế thừa mình, không chỉ vậy hắn còn là tương lai của Ly gia. Bây giờ hắn đã tàn phế, nếu Vũ Trì còn sống chắc chắn ngôi vị Tông Chủ sẽ rơi vào tay cậu. Chỉ khi cậu chết đi, thì hắn mới có thời gian bồi dưỡng một tên đệ tử Ly gia khác.

Ngôi vị Tông Chủ Đế Lam Tông không thể là ai khác ngoài Ly gia.

Liên tiếp bị dồn vào chổ chết, Vũ Trì biết hôm nay Tông Chủ chắc chắn không để cậu sống tiếp.

"Ly Mặc Hà, chuyện hôm nay Vũ Trì ta nhớ" lau vết máu trên miệng, Vũ Trì lướt ra ngoài, nói lớn.

"Muốn chạy, chết cho ta" thấy Vũ Trì muốn chạy, Tông Chủ liền truy kích, hắn tu vi cao hơn Vũ Trì quá nhiều, chỉ cần một chưởng liền có thể đánh chết cậu.

Nhưng lúc này từ trong tay Vũ Trì một đạo phù liền được cậu phóng ra.

"Phong Băng Phù, ầm..."

Phong Băng Phù đóng băng vạn trượng, nó vừa ra cả một khu vực liền bị đóng băng, kể cả Tông Chủ

Nhưng không được mấy giây, hắn liền phá hủy hàn băng, tốc độ của hắn cực nhanh mấy chóc đã đuổi kịp cậu.

"Bang..."
« Chương TrướcChương Tiếp »