Như đã nói Tụ Nguyên Trì là một trong những thánh địa tu luyện của Đế Lam Tông.
Khi Vũ Trì đến thì cửa vào đã bị đóng lại, nhưng dường như có linh tính, thấy cậu nó lại mở ra.
Bên trong không một bóng người, nhưng Vũ Trì lại cảm giác được có một luồng khí tức rất mạnh mẻ đang nhìn mình. Luồng khí tức này không hề yếu hơn Tông Chủ Đế Lam Tông. Cũng phải thôi, Tụ Nguyên Trì quan trọng như vậy có người trông giữ là đương nhiên.
"Mang thông lệnh đặt lên bệ đá đó rồi vào Tụ Nguyên Trì đi" chợt một giọng nói truyền vào tai cậu, giọng nói này rất già nua và cổ lão, tuy nhiên không hề có chút nào suy yếu.
Làm theo đặt thông lệnh lên bệ đá, sau đó Vũ Trì liền nhảy vào Tụ Nguyên Trì, cảm giác đầu tiên của cậu là thân thể mình giống như đang thăng hoa.
Vốn nguyên khí là một dạng chất khí, nhưng ở đây nó đã được cô động lại thành chất lõng như nước. Mặc dù giống nước nhưng đây không phải nước, mà nó giống với "mây" hơn.
Tu luyện bên trong, Vũ Trì cảm thấy nguyên khí đang men theo từng lổ chân lông mà đi vào cơ thể cậu. Cậu tham lam hút nó vào trong cơ thể, vận chuyển Khổng Tước Thánh Điển đi rèn luyện kinh mạch và cô luyện nguyên lực của mình.
Nữa ngày sau, đột nhiên từ trong cơ thể Vũ Trì một con Khổng Tước bằng hỏa diễm hót cao giọng bay ra ngoài.
Từ khi mở linh tính Khổng Tước Linh Hỏa đã tự chủ hơn hẳn, khi phát hiện thứ gì có lợi cho mình nó liền chủ động xuất hiện.
Lúc này ở một nơi ẩn mật gần đó, có một ông lão đã mở to mắt quan sát Vũ Trì. Nhìn Khổng Tước Linh Hỏa trên cao, ông ta nhíu mày càng đậm.
"Kẻ này...không đơn giản" nhìn Linh Hỏa bay lượng một chút nữa, ông ta mới nhắm mắt lại.
Riêng Vũ Trì, cậu bây giờ không hề quan tâm mọi chuyện xung quanh bởi vì cậu đang đột phá. Từ Anh Linh Sơ Kỳ đến Trung Kỳ chỉ là một tiểu cảnh giới, nhưng Vũ Trì cũng không nghĩ mình sớm đột phá đến vậy. Nếu không có Tụ Nguyên Trì thì muốn đột phá, cậu phải cần tích lũy thêm một thời gian khá lâu nữa. Tụ Nguyên Trì đúng là thứ tốt, nhưng một phần cũng do Khổng Tước Thánh Điển cao thâm.
Kiếp trước tuy gia tộc của Vũ Trì tuy là đại tộc ở Thanh Mộc Đại Lục, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một nhánh nhỏ trong Khổng Tước Tộc. So với nó ở nhiều đại lục khác, các gia tộc Khổng Tước khác cũng mạnh mẻ hơn nhiều. Dù vậy, rất may mắn là gia tộc khi ấy vẫn có đủ truyền thừa của Khổng Tước tộc.
Cuối ngày, Khổng Tước Linh Hỏa sau khi hấp thu đủ nguyên khí liền chui lại vào cơ thể Vũ Trì. Chợt lúc này giọng nói già nua của ông lão lại truyền vào tai cậu:
"Đã hết giờ"
Thật mau, tuy có chút tiếc nuối nhưng Vũ Trì cũng nhanh chóng đứng dậy. Hằng năm, những người khác phải tranh đoạt danh ngạch vào đây tu luyện thì Vũ Trì lại không cần, cho nên cậu mới không quá tiếc nuối như vậy.
Ra đến cửa, đột nhiên ông lão lại lên tiếng tiếp:
"Liệt Hỏa Động có vài cái Linh Hỏa, nếu cống hiến của ngươi đủ sẽ đến đó đổi Linh Hỏa được"
Nghe vậy tâm của Vũ Trì khá lắng xuống một chút, nhưng vẫn gật đầu cảm tạ đi ra ngoài. Nói như vậy ông ta đã phát hiện ra Khổng Tước Linh Hỏa muốn tiến giai Thánh Hỏa, cũng là Vũ Trì quá sơ suất. May mắn ông lão không ác ý nếu không thật sự mà khó lường trước được, sau này cậu phải cẩn thận hơn mới được.
Nói đến cống hiến, ở Đế Lam Tông có rất nhiều cách để kiếm lấy: làm nhiệm vụ, cống hiến tài nguyên,... Đan dược cũng là một loại có thể cống hiến, nhưng Vũ Trì lại không muốn quá tập trung luyện đan, ngay từ đầu cậu đã xác định rỏ luyện đan chỉ là phụ trợ.
Vũ Lam Các có Tiền Bảo Bảo và Trình Anh trông coi nên Vũ Trì rất rãnh rỗi. Để giữ chân các Đan Sư, Vũ Trì có vài lần đích thân công khai luyện đan để bọn họ học tập, nhưng sau đó cậu lại rất ít đến cửa hàng.
Từ ngày đến Đế Lam Tông cậu chưa từng ra ngoài, lần này nhân cơ hội tông môn có ra một nhiệm vụ chung, cậu liền tham gia.
Thật ra nhiệm vụ này cách mấy năm đều có một lần, gọi là: "Khai Thác Nhiệm Vụ". Như tên gọi trong khoảng thời gian ba tháng, tất cả các đệ tử tham gia đều ra ngoài tìm kiếm tài nguyên về cống hiến cho tông môn. Nhưng khác với bình thường, trong thời gian nhiệm vụ, cống hiến sẽ được tính gấp đôi.
Vốn có vài đệ tử nòng cốt đã mời Vũ Trì gia nhập đội của bọn họ, nhưng cậu đã từ chối. Thứ nhất, cậu không thích hợp tác với người xa lạ.
Thứ hai, cậu còn chưa muốn bị "đồng đội" ám toán.
Thứ ba, cũng để Tông Chủ thấy, cậu không có ý định lôi kéo nhân thủ.
Tách biệt với người khác, một mình Vũ Trì chọn Oán Linh Cốc là nơi đặt chân tìm kiếm.
Nơi này không chỉ nổi danh về những con Oán Linh đáng sợ, mà nó còn là khắc tinh của rất nhiều người.
Oán Linh chỉ là một dạng linh hồn vì lý do gì đó không thể siêu sinh, nên oán khí, lệ khí rất nặng. Đối với những công kích bình thường thì muốn gϊếŧ một Oán Linh cực kỳ khó, hơn nữa muốn tại những sơn cốc tối tâm như Oán Linh Cốc gϊếŧ nó càng khó hơn.
Vũ Trì chọn săn Oán Linh bởi vì cậu không chỉ có tu luyện Ngũ Âm Công, một loại công kích linh hồn rất mạnh. Mà cậu còn có Khổng Tước Linh Hỏa hộ thân phòng công kích âm hàn của Oán Linh.