Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 78: VŨ LAM CÁC

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày hôm sau, tuy thương thế chưa bình phục hẳn nhưng Vũ Trì vẫn tự mình đi đến Nội Vụ Các tiếp nhận cửa hàng.

Từ biệt viện ra đến Nội Vụ Các rất nhiều đệ tử thấy cậu đều né sang một bên. Hiện tại, Vũ Trì chỉ là Anh Linh Sơ Kỳ nhưng đã có thể đánh ngang với Giả Nhất Đồng Vong Ngã Hậu Kỳ, như vậy sau này cậu còn kinh khủng đến cở nào nữa.

Đến Nội Vụ Các, tên Trưởng Lão thấy cậu liền ra đón tiếp, khác với bình thường chỉ trơ mắt nhìn.

"Haha, Vũ Trì ngươi đến rồi, ta còn định qua đó một chuyến đây" bây giờ nhìn hắn thật giống như đã thân với Vũ Trì từ lâu.

"Đến, ta dẫn ngươi đi xem cửa hàng chắc chắn ngươi sẽ hài lòng"

Theo hắn đi vào một khu sầm uất, nơi đây có rất nhiều cửa hàng nối liền nhau, người mua kẻ bán rất náo nhiệt.

Đến một cửa hàng lớn có ba mặt tiền, tên Trưởng Lão lại "ha hả" cười giới thiệu:

"Cửa hàng này vốn là của Thẩm Trang đại sư, nhưng không lâu trước đây ông ta đã tọa hóa nên mới để trống"

Thẩm Trang, người này khi sinh tiền rất có uy vọng ở Đế Lam Tông, là một tên cấp 6 Đan Sư. Nghe nói bởi vì muốn dung luyện Linh Hỏa trở thành Thánh Hỏa mà bị tự bạo chết, cũng thật đáng tiếc.

Vào cửa hàng xem Vũ Trì rất hài lòng, nơi đây không chỉ rộng rãi mà còn có ba tầng lầu, chẳng qua hơi bề bộn một tý.

"Được, ta thuê cửa hàng này" nói ra quyết định, Vũ Trì liền đi lên lầu xem thử.

Dù đoán nơi đây cũng chẳng có gì nhưng cậu vẫn thử vận may một phen, tuy nhiên cậu đã không may mắn.

Chiều hôm đó, sau khi Trình Anh và các đệ tử tạp dịch khác lau dọn cửa hàng xong, Vũ Trì mới bắt đầu đề tên bảng hiệu.

Tên một cửa hàng nói dể cũng dể, nhưng nói khó cũng rất khó, nhất là đối với tình trạng của Vũ Trì lúc này. Suy nghĩ hồi lâu cậu mới đặt bút xuống viết ra ba chử "Vũ Lam Các".

Chữ Vũ là họ của cậu, chữ Lam chính là Đế Lam Tông, cậu kết hợp cả hai lại liền bật lên tính "trung thành" của mình đối với tông môn.

Đợi Vũ Trì viết xong, Trình Anh mới đi đến theo sau là hai nữ tử, hai nam tử đến.

"Sư huynh, bọn họ là số đệ tử tạp dịch mới mà muội đã chọn lựa kỷ", chỉ vào hai nữ tử Trình Anh nói tiếp:

"Hai bọn chúng là Tô Nhã và Tô Phi...là cháu gái của muội" nhìn hai nữ tử Vũ Trì ừ một tiếng coi như chấp nhận. Việc Trình Anh nâng đở gia tộc của mình cũng trong phạm vi cho phép của cậu.

"Hắn là Tiền Bảo Bảo, gia tộc đã có nhiều đời làm kinh thương" chỉ tiếp vào một nam tử miệng luôn tươi cười Trình Anh nói.

Không tệ, Trình Anh vẫn biết bổn phận của mình. Đúng là mở cửa hàng kinh doanh, Vũ Trì cũng không có nhiều kinh nghiệm.

Cuối cùng là một nam nhân cao lớn tên Thạch Trục, hắn không chỉ có tu vi Anh Linh mà trong người còn có một chút huyết mạch Cự Linh nhất tộc, lực lượng là vô cùng lớn. Vũ Trì thật không hiểu, hắn thân là Thạch Tộc lại có huyết mạch Cự Linh nhất tộc, sao lại lưu lạc trở thành đệ tử tạp dịch được chứ?

Bốn người mới tới này Trình Anh lựa chọn rất có suy nghĩ. Tiền Bảo Bảo làm trưởng quầy, Tô Nhã Tô Phi, hai tỷ muội làm nhân viên, còn Thạch Trục thì "bảo vệ".

Tiền Bảo Bảo rất lanh lợi, cửa hàng vào tay hắn không bao lâu đã đi vào nề nép. Ba tầng của cửa hàng đều được chia ra thành ba khu vực riêng biệt. Tầng một bán tam phẩm đan dược trở xuống, tầng hai là tứ phẩm, còn tầng ba mới là ngũ phẩm. Có sự phân biệt như vậy bởi vì trong tông, các đệ tử cấp bậc cao thường không thích trộn lẫn với cấp bậc thấp, có vẻ khi đứng chung làm họ mất giá trị chăng?

Gia tộc của Tiền Bảo Bảo nhiều đời kinh thương, cho nên vấn đề cung ứng thảo dược coi như cũng dễ dàng. Được Vũ Trì chọn lựa gia tộc mình hợp tác, khóe miệng của Tiền Bảo Bảo càng cười rộng hơn, ánh mắt nhìn qua Trình Anh hết lòng cảm kích.

Hôm sau, đến phiên Vũ Trì tuyễn Luyện Đan Sư. Lúc này trước mặt cậu mười mấy tên Đan Sư, nhưng duy chỉ có một tên tứ phẩm đan sư, thông thường đến cấp bậc này bọn họ đều tự đi khai mở cửa hàng riêng hết rồi, ai lại chịu đi làm thuê.

Riêng đối với nhất, nhị phẩm Đan Sư ở Đế Lam Tông là không có bao nhiêu giá trị, trừ khi ngươi là thiên tài. Ở bên ngoài có thể bọn họ còn được gọi một tiếng "Đan Sư", nhưng ở đây bọn họ chỉ có thể là "học đồ". Những Đan Sư trước mặt Vũ Trì đây ai không có một bó học đồ, chỉ cần nhận vài tên thì cửa hàng tự nhiên sẽ có người luyện thấp phẩm đan dược.

Bắt đầu từ tên Tứ Phẩm Đan Sư gọi là Nhĩ Kiệt, Vũ Trì hỏi bọn hắn một số vấn đề liên quan đến Đan Đạo. Riêng Nhĩ Kiệt, đợi Vũ Trì hỏi hắn xong, hắn liền nêu ra một yêu cầu: "muốn Vong Ngã Đan"

Thú vị nhìn hắn một chút, Vũ Trì chỉ để lại một câu: "muốn yêu cầu thì phải dựa vào thực lực", rồi đưa ra khảo hạch thứ hai là "luyện một loại đan dược mà bọn chúng thuần thục nhất".

Sau mấy canh giờ, mười mấy bình đan dược đã được trưng ra cho Vũ Trì xem. Chú ý của cậu vẫn là Nhĩ Kiệt, không ngờ hắn đã đến Tứ Phẩm Trung Giai Đan Sư, xem như chạm tới yêu cầu của Vũ Trì.

Cuối cùng ngoài Nhĩ Kiệt, Vũ Trì còn nhận thêm ba tên Tam phẩm Đan Sư và được khuyến mãi thêm một đám nhất, nhị Đan Sư.

Một tháng chuẩn bị qua đi, Vũ Lam Các cũng chính thức mở cửa, các đệ tử nòng cốt cũng nhân cơ hội này đánh quan hệ với Vũ Trì một phen. Chỉ là Vũ Trì không ngờ tới Ly Hiên lại đích thân tới chúc mừng, cử chỉ khá là hảo ý.

Đáp lại hắn Vũ Trì cũng xem như hòa nhã, lúc này cậu chưa muốn có một địch thủ, nếu được thì có thêm một tên "giả bằng hữu" vẫn tốt hơn.

Tuy Vũ Lam Các mới mở nhưng danh khí không hề nhỏ, sau một đám đệ tử nòng cốt rời đi, đến lượt đám đệ tử nội tông đến. Lần này Vũ Trì không ra mặt tiếp đãi, giao lại cho Trình Anh và Tiền Bảo Bảo, còn cậu một mạch đi về phía Tụ Nguyên Trì.
« Chương TrướcChương Tiếp »