CHƯƠNG 77: Ý ĐỊNH VÀ SUY DIỄN

Nhìn Giả Nhất Đồng bị Vũ Trì đánh rơi xuống, ai náy đều trầm mặc không thôi, rất ít ai nghĩ đến kết quả này a.

Nhưng không, đột nhiên trong khi rơi xuống chiếc sừng của Giả Nhất Đồng lần nữa phát sáng lên.

"Phá Thương Khung, ầm..." một luồng nguyên lực từ chiếc sừng của hắn bắn thẳng lên, xé toạt một mãnh không gian bắn thẳng về Vũ Trì.

"Phốc..." bị đánh trúng, hai cánh của Vũ Trì bắt đầu chao đảo, khóe miệng của cậu đã tràn ra một vệt máu.

Lúc Giả Nhất Đông rơi xuống thì Vũ Trì cũng đã đáp xuống mặt đất hóa lại thành nhân hình, một bên Trình Anh phải đở mới giúp cậu ổn định cơ thể được.

"Haha, Vũ Trì ngươi cũng không thể thắng ta. Phá Thuơng Khung của ta mùi vị không mấy dể chịu đi" Giả Nhất Đồng dụ bị thương nhưng nhìn Vũ Trì như vậy vẫn vui sướиɠ cười lớn.

Không trả lời hắn, Vũ Trì nhanh chóng lấy ra một viên đan dược nuốt vào.

"Trụ Tâm Đan, không ngờ đến hắn còn có loại đan dược này" ở xa xa Hồ Hạnh Hoa nhíu mày nói ra, sau đó quay qua nhìn nữ tử họ Mang.

"Xem như hòa thế nào?"

"Ừ" nữ tử họ Mang ừ nhẹ một tiếng. Tuy Vũ Trì đánh trúng Giả Nhất Đồng nhiều hơn, nhưng một kích Phá Thương Khung của hắn là cực kỳ lợi hại, nó sẽ đánh cho lục phủ ngũ tạng, kinh mạch đều vở nát. Nhưng mà cô ta cũng ngạc nhiên Vũ Trì lại có Trụ Tâm Đan.

Sau khi phục dụng Trụ Tâm Đan, khí tức của Vũ Trì dần dần trở nên ổn định lại, lúc này cậu có thể tự đứng mà không cần Trình Anh phải đở.

"Giả Nhất Đồng, chuyện hôm nay vẫn chưa xong đâu" liếc nhìn hắn, rồi bỏ lại một câu Vũ Trì bay đi.

Đúng thật Vũ Trì cũng không ngờ một chiêu cuối của Giả Nhất Đồng lại lợi hại như vậy, ám kình của nó thật sự có thể gϊếŧ chết một người ngay tức khắc. Nhưng trên đường về nét mặt của Vũ Trì không hề bực bội.

"Sư huynh, chúc mừng huynh a" chợt Trình Anh tươi cười lên tiếng.

"Chúc mừng việc gì? Chúc mừng ta thoát chết ngoạn mục à?" Vũ Trì có chút tiếu dung hỏi.

Đến đây nụ cười của Trình Anh càng đậm hơn.

"Không phải, không phải. Là chúc mừng huynh đạt thành ý định, không chỉ thành công thể hiện sức mạnh cho các đệ tử khác thấy, mà còn thành công quản bá đan dược a"

Những lời này mà Trình Anh cũng nói được chứng tỏ bà ta rất thông minh, có cặp mắt quan sát rất tinh tế. Đúng thật đánh trận này Vũ Trì là muốn như vậy.

"Ngươi đi điều tra một chút các đệ tử trong tông, ta muốn chiêu mộ vài đan sư" Trình Anh thành công thể hiện bản lĩnh của mình cho Vũ Trì thấy, vì vậy cậu cũng giao cho bà những chuyện quan trọng.

Nghe Vũ Trì nói, Trình Anh kinh hỉ thật sự. Nếu sau này cửa hàng đan dược của Vũ Trì lớn mạnh lên, thì các đan sư do bà tiến cử chẳng phải sẽ đều "nợ" bà một ân tình. Nghĩ đến đây tâm của Trình Anh càng lăng lăng, quan hệ tốt với đan sư dù chỉ một cũng là điều trước đây bà không dám nghĩ a.

Đối ngoại, tuy một trận chiến của Vũ Trì và Giả Nhất Đồng kết thúc nhưng dư âm của nó vẫn còn tiếp diễn.

Trong một căn phòng lớn, Tông Chủ ngồi trên, Ly Hiên đứng dưới, cả hai đều đang thảo luận về Vũ Trì.

"Hiên nhi, ngươi xem trận chiến rồi có suy nghĩ gì" Tông Chủ hỏi.

Lúc này khuôn mặt của Ly Hiên có chút nhíu lại như đang tưởng nhớ trận chiến ấy, một lúc sau hắn mới mở miệng.

"Giả Nhất Đồng bại là do hắn quá kiêu ngạo, quá xem thường đối thủ. Còn Vũ Trì, hắn thắng là vì chiếm được tiên cơ"

"Lợi dụng ưu thế trên không trung và Linh Hỏa của mình, Vũ Trì đã thành công đánh phủ đầu Giả Nhất Đồng, cũng thành công nghịch chuyển trận đấu về phía có lợi cho mình. Nhưng mà yếu điểm của hắn là tu vi quá kém đối thủ, có lẻ đã phục dụng một loại đan dược gì đó để tăng cao chiến lực" Ly Hiên phân tích trận đấu, khiến cho Tông Chủ khá hài lòng.

"Đúng vậy, ta nhận được tin báo Vũ Trì sắp mở một cửa hàng đan dược, hơn hết hắn đã là ngũ phẩm Đan Sư"

Nghe vậy Ly Hiên liền nở nụ cười:

"Vốn còn nghĩ hắn là một đối thủ, nhưng xem ra hắn còn không xứng"

"Vì sao?" Tông Chủ thú vị hỏi.

Ly Hiên vẫn rất tự tin trả lời:

"Cho dù thiên phú của hắn tốt nhưng nếu đã phân tâm cho luyện đan thì về sau hắn cũng sẽ bị lạc hậu. Càng lạc hậu thì hắn sẽ càng phục dụng nhiều đan dược, như vậy sẽ tự biến mình thành một "bình thuốc rỗng""

"Trên Đại Thiên Thế Giới này cao cấp Đan Sư không ít nhưng chẳng ai có chiến lực tốt, Vũ Trì hắn cũng sẽ như vậy"

Nghe Ly Hiên phân tích Tông Chủ gật đầu một cái chấp nhận là đúng.

"Con nói đúng nhưng nên nhớ vạn vật trên đời đều có ngoại lệ, đừng buông tâm phòng ngừa" tuy vậy ông ta vẫn nhắc nhở Ly Hiên một câu.

"Sư phụ yên tâm, con biết phải làm như thế nào"

Chuyện thầy trò Ly Hiên bàn tính Vũ Trì không biết, lúc này cậu đang vận công trị thương cho mình

Cùng lúc đó ở một nơi xa xôi tuyết trắng bao phủ đang diễn ra một cuộc chiến đẳm máu. Máu đỏ rơi xuống nền tuyết trắng xóa, ẩn hiện dưới ánh mắt như những đóa hoa mỹ lệ.

Trong trận chiến ấy, có thể thấy Tuyết Dạ dẫn đầu một đội quân, một thân phiêu dạt không ngừng gϊếŧ ra. Bên phía đối diện, những con Dã Nhân cao lớn cũng không nương tay gϊếŧ trả.

Cuộc chiến này Tuyết Dạ gọi là "Cuộc Chiến Chinh Phạt".