CHƯƠNG 76: GIAO PHONG

Đi sau lưng Vũ Trì mà Trình Anh cứ suy nghĩ mãi lời nói của cậu.

Theo bà, nếu cậu là một vị Đan Sư thì tốt, nhưng nếu không đến ngũ cấp Đan Sư thì ở nội bộ đệ tử nòng cốt cũng không có nhiều phân lượng.

Riêng Vũ Trì, cậu về tới phòng liền bắt đầu bế quan. Đối với vị "chủ nhân" quanh năm bế quan này, các đệ tử tạp dịch cũng đã bắt đầu sinh ra nhiều tâm tư, nhất là khi Giả Nhất Đồng đã đánh tiếng muốn xử cậu.

Lần bế quan này, Vũ Trì mất đến ba tháng mới hoàn thành, việc đầu tiên cậu làm là gọi Trình Anh vào gặp mình.

Nhìn bà vẫn cung kính như vậy, Vũ Trì nhàn nhạt hỏi:

"Trong thời gian ta bế quan có chuyện gì phát sinh không?"

Vấn đề phát sinh trong thời gian này đúng là nhiều, nhưng suy nghĩ một chút Trình Anh mới chọn ra những thứ quan trọng nhất mà báo lại.

"Chuyện thứ nhất là Giả Nhất Đồng muốn "xử đẹp" sư huynh, để su huynh phải quỳ xuống sinh tha" chuyện này Vũ Trì đã đoán được, nên cũng không ngạc nhiên gì.

"Chuyện kế là Hồ Hạnh Hoa có phái người đến bái phỏng một lần, nhưng lúc đó sư huynh đã bế quan nên đành ra về". Hồ Hạnh Hoa cũng là một "đệ tam" đệ tử nòng cốt, hơn nữa quan hệ giữa cô ta và Ly Hiên rất không bình thường, nên việc cô ta phái người tới bái phỏng chắc chắn không đơn giản.

"Còn chuyện thứ ba, là gần đây có mấy đệ tử trong viện hướng về nơi khác...giao lưu" nói đến chuyện này Trình Anh có chút thấp thỏm.

Theo Vũ Trì đối nghịch với Giả Nhất Đồng, bà biết các đệ tử tạp dịch đã có kẻ nghĩ muốn ra ngoài, sợ khi Vũ Trì ngã ngựa thì mình cũng bị liên lụy.

"Đối với chuyện này ngươi định giải quyết như thế nào?" đột nhiên Vũ Trì hỏi "ý kiến" Trình Anh, tức nhiên bà cũng không ngu ngốc cho là cậu muốn xin ý kiến của mình, mà đơn giả đó chỉ là một khảo nghiệm.

"Giải quyết, sư muội nghĩ nên gϊếŧ" Trình Anh thận trọng trả lời, đưa mắt nhìn Vũ Trì.

Chỉ thấy mặt của cậu không biến sắc, phất tay:

"Vậy đi giải quyết sớm đi, ta còn muốn ra ngoài một chuyến"

Nếu là bình thường có thể Vũ Trì sẽ tha cho bọn họ một con đường sống, nhưng lúc này thì không. Cậu cần đem vài kẻ ra "gϊếŧ người dọa khỉ", cũng để cho đám đệ tử nòng cốt khác biết không phải ai cũng có thể đạp vào viện của cậu được.

Trình Anh làm việc rất hiệu quả, chỉ sau một canh giờ bà ta đã quay lại phục mệnh cho Vũ Trì, sau đó theo cậu một lần nữa đi đến Nội Vụ Các.

Khi Vũ Trì vừa ra khỏi viện, thì ở bên đường vài kẻ cũng nhanh chóng biến mất.

Bế quan ba tháng, tài nguyên cậu nhận dồn được rất nhiều, nhưng mục đích chính của Vũ Trì khi đến đây không chỉ có vậy.

"Ta muốn thuê một cửa hàng, rộng một chút càng tốt" Vũ Trì nói với tên Trưởng Lão.

Ở Đế Lam Tông khai mở cửa hàng cũng hết sức bình thường, nhưng vấn đề đây là Vũ Trì nói ra, phải biết trong thời gian này mọi hành động của cậu đều bị giám sát chặc chẻ.

"Xin hỏi, ngươi muốn khai mở cái gì cửa hàng" tên Trưởng Lão nhe răng cười hỏi.

"Là Đan Dược cửa hàng, ngươi xử lý nhanh một chút, mai ta sẽ tới nhận" bỏ lại một yêu cầu, Vũ Trì bước ra ngoài. Là đệ nhị đệ tử nòng cốt, quyền hạn này cậu vẫn có.

Nhưng khi Vũ Trì vừa bước ra khỏi Nội Vụ Các thì một tên nam nhân dáng người cao lớn, dẫn theo một đám người nữa đã chặn đường cậu.

Bên cạnh Trình Anh đã xanh mặt, nói nhỏ vào tai cậu:

"Sư huynh, hắn là Giả Nhất Đồng"

Trình Anh vừa nói xong, Giả Nhất Đồng liền bung ra tu vi Vong Ngã Hậu Kỳ của mình.

"Quỳ xuống cho ta" hắn là muốn Vũ Trì quỳ xuống, có như vậy mới triệt để hết uy danh của cậu.

Nhưng không, một tiếng hót vang lên, Vũ Trì hóa lại thành một đầu Khổng Tước lớn, bay trên cao nhìn hắn.

"Lại là Khổng Tước tộc, không chỉ vậy mà còn Thất Thải Khổng Tước, thật kinh khủng a" xung quanh các đệ tử nhìn Vũ Trì đều cảm thán.

"Khổng Tước thì đã sao, hôm nay ta muốn bẻ cánh của ngươi" Giả Nhất Đồng hét lên một tiếng nhảy lên, chụp về phía Vũ Trì.

Nhưng nhanh hơn hắn, Khổng Tước Linh Hỏa đã xuất hiện, Linh Hỏa chạm vào Giả Nhất Đồng, bức hắn phải lui xuống.

Tiếp theo đó, Thần Hy Kiếm cũng xuất hiện trước mặt Vũ Trì, một chém mạnh mẻ chém xuống, chém cho hai cánh tay của Giả Nhất Đồng rách ra một mãnh lớn.

"Tốt lắm, hôm nay ngươi phải chết" bị Vũ Trì dồn ép, hắn thật sự tức điên rồi. Nếu hôm nay không gϊếŧ Vũ Trì thì hắn không còn mặt mũi gì gặp người khác nữa.

"Rầm...rầm..." đột nhiên mặt đất chấn động lên, Giả Nhất Đồng biến thành một con Thanh Đồng Tê Ngưu lớn.

Thanh Đồng Tê Ngưu tuy không bằng Khổng Tước cao quý, nhưng uy lực sức mạnh của tộc này không hề nhỏ, cho dù là Phượng Hoàng dạng này Thần Tộc cũng không dám dùng sức mạnh ngạnh kháng.

Chân đạp mạnh xuống mặt đất một cái, Giả Nhất Đồng phóng như tên lửa, dùng hết tốc lực muốn đánh vào Vũ Trì. Hắn tin chắc nếu bị hút trúng, Vũ Trì sẽ chết.

Nhưng khi hắn vừa phóng lên nữa phân nữa, nguyên khí xung quanh đột nhiên ba động, ngũ hành thuộc tính nhảy tung tăng giữa không gian, sau đó hợp lại thành một sợi xích trói Giả Nhất Đồng lại.

"Muốn dùng Ngũ Hành Xích ngăn cản ta, đúng là mơ hảo huyền"

"Bùm..." nguyên lực bung ra, Giả Nhất Đồng đánh nổ Ngũ Hành Xích. Tuy nhiên chưa kịp vui sướиɠ, bên trên một bát quái lưỡng nghi Quang - Ám đã đè ép xuống.

Trong Quang Ám Đồ, Giả Nhất Đồng cảm thấy lực lượng của mình như bị phân giải ra. Nhưng rất tiếc, uy lực của Quang Ám Đồ là không đủ để phân giải một Vong Ngã Hậu Kỳ.

Đột nhiên chiếc sừng của hắn sáng lên, Giả Nhất Đồng đâm tới một cái, Quang Ám Đồ liền nứt ra. Theo vết nức, hắn phóng ra muốn hút mạnh về phía Vũ Trì.

Lúc này xung quanh đều hồi hợp chờ trận chiến kết thúc.

"Mang sư tỷ, ngươi đoán là ai thắng?" bên cạnh một nữ tử xinh đẹp, Hồ Hạnh Hoa yêu mị hỏi. Nghe vậy, mấy đệ tử nòng cốt cũng nhìn lại.

"Là Vũ Trì đi" nữ tử họ Mang có chút không để tâm nói.

Thật ra cô ta cũng không tin Vũ Trì thắng, bất quá Vũ Trì là do thúc thúc của cô mang về, nếu nói cậu thua thì thúc thúc sẽ mất mặt.

"Hì hì, nếu vậy chúng ta đánh cược một chút đi, muội đoán là Giả Nhất Đồng sẽ thắng" Hồ Hạnh Hoa cười nhẹ say lòng người.

"Được thôi" nữ tử họ Mang nhún vai đồng ý.

Trong số đệ tử nòng cốt, đệ tử nữ rất ít, ông trời lại thích trêu đùa để cô và Hồ Hạnh Hoa đều có thực lực và tiềm lực tương đương. Tuy bề mặt tỷ tỷ, muội muội, nhưng ai cũng biết cả hai đều âm thầm đấu đá nhau.

Quay lại với trận đấu, Giả Nhất Đồng phóng tới, Thần Hy Kiếm cũng đâm xuống.

"Keng..." mũi kiếm và sừng của Giả Nhất Đồng chạm vào nhau, vang lên những tiếng ma sát sắt bén.

Tuy Giả Nhất Đồng gia dày, thịt béo nhưng nếu so với Thần Hy Kiếm vẫn còn kém xa.

"Phốc..." vì vậy sau phút va chạm ngắn ngũi, trên sừng của hắn đã lưu lại một vết máu.

"Xoẹt..." điều khiển Thần Hy kiếm chém thêm một nhác, Vũ Trì chém cho lưng của Giả Nhất Đồng lộ ra một mãnh máu thịt, khiến hắn phải ngã xuống.