CHƯƠNG 56: NGŨ ĐẠI YÊU TỘC

Ở Hoàng Kim Trường Ưng Tộc sóng bắt đầu khởi, thì bên phía Vũ Trì lại an ổn hơn hẳn.

Đã quá một tuần kể từ ngày Âm Nha đến, Vũ Giao dường như rất nhớ hắn nhưng mãi không dám truyền tin. Vũ Giao biết mình không giúp được gì cho hắn nên cũng không muốn khiến hắn phiền lòng.

Bây giờ tu vi của cô chỉ là Tử Phủ hậu kỳ, đặt ở vị trí không được gia tộc bồi dưỡng thì xem ra cũng không tồi. Nhưng chỉ là không tồi mà thôi, chứ chưa phải là dạng thiên kiêu gì. Nếu muốn hơn nữa thì phải phản tổ huyết mạch hoặc là có kỳ ngộ tương ứng.

Những ngày nay Vũ Trì đều chuyên tâm dạy Vũ Giao và Vũ An tu luyện. Trong lúc cậu đang giảng về "Đạo" thì đột nhiên Âm Nha tới.

Nhìn vẻ mặt của không mấy là tốt của hắn Vũ Giao liền lo lắng hỏi thăm.

Lúc này Âm Nha chỉ lắc nhẹ đầu, thở dài một hơi:

"Cũng may là muội ở đây, bên ngoài Hoàng Kim Trường Ưng Tộc đang tìm muội rất ráo riết" ngưng một chút hắn lại nói.

"Đại Tiểu Thư của bọn họ đã lên tiếng nếu bắt được muội sẽ khiến muội sống không được, chết không xong".

Đúng là một kẻ độc ác.

Sau khi nghe Âm Nha nói Vũ An liền sát khí bóc lên, nhe răng hung ác nói:

"Đệ sẽ đi gϊếŧ ả ta, trả hận cho Nhị tỷ"

Nhìn Vũ An, Vũ Trì chỉ phì cười một cái, mắng:

"Ngốc, muốn làm gì cũng phải dùng cái đầu suy nghĩ một cái. Không phải còn có di tích gì đó sao, đó là cơ hội của chúng ta" mắng xong Vũ An, Vũ Trì mới quay lại nhìn Âm Nha.

"Thịnh đại ca, huynh biết gì về di tích sắp mở ra, nói ta nghe một chút"

"Di tích à, nghe đồn đó là do một tông môn cổ xưa để lại..." Âm Nha suy nghĩ trả lời.

Không ai biết di tích có từ bao giờ, chỉ biết trăm năm sẽ mở ra một lần, mà một lần như vậy chỉ cho phép Anh Linh Cảnh trở xuống Yêu Tộc đi vào đoạt cơ duyên. Nhưng Đạo Thai và Anh Linh là đi vào hai cửa khác nhau, theo các tiền bối suy đoán đây tương ứng với Ngoại tông và Nội Tông của tông môn ấy.

"Vậy các thế lực ở đây phân bố như thế nào?" Vũ Trì lại hỏi.

"Tính từ trên xuống, ngự trên đỉnh Hà Nhai Khẩu có năm tộc lớn, phân biệt: Thanh Thiên Bạch Hổ, Cuồng Chiến Bằng Điểu, Độc Giác Long Sư, Tứ Hoàn Linh Tước và Hắc Ma Cổ Xà. Bốn tộc này đều có Vong Ngã lão tổ tọa trấn, được xem là bất khả xâm phạm".

Tứ Hoàn Linh Tước? Tộc này cùng Khổng Tước Tộc có không ít quan hệ, nó được xem là một chi nhánh của Khổng Tước.

Có điều, Tứ Hoàn Linh Tước tuy khá giống Khổng Tước là tu luyện thuộc tính "ngũ hành", nhưng nó chỉ có thể dung nạp tứ hành mà thôi. Đừng nhìn chỉ mất một hành, nhưng đó là khác biệt như giữa trời và đất.

Ngũ hành không cân bằng sẽ không thể tương trợ lẫn nhau, từ đó uy lực đại giảm. Vì lẽ đó Khổng Tước mới là Thánh Tộc cao cao, còn Tứ Hoàn Linh Tước chỉ là một linh tộc be bé.

"Ở tầng 3 này, đại khái có gần 20 tộc, còn lại tầng 2 và dưới chân núi thì vô số. Chẳng qua ở dưới chân núi cũng có vài Thủy Tộc thực lực mạnh mẻ".

Nghe Âm Nha nói Vũ Trì cũng có chút rỏ ràng.

"Bởi vì mõi lần di tích mở ra, sẽ có rất nhiều người chết, nên gần đây các tộc đã bắt đầu liên kết lại với nhau"

"Nếu ta cũng muốn đi vào thì sao?" Vũ Trì nhìn Âm Nha có chút tiếu dung hỏi.

Suy nghĩ một chút, Âm Nha mới trả lời nhưng xem ra rất miễn cưỡng.

"Nếu đệ đủ thực lực nên chọn một gia tộc nương nhờ vào, còn nếu không...sẽ rất khó"

Khó sao? Vũ Trì sẽ không nương nhờ vào ai, đó là chắc chắn, như vậy chỉ còn cách gϊếŧ ra con đường máu mà thôi.

Theo Âm Nha, di tích sẽ xuất hiện trong vài tháng tới, nên trong thời gian này hắn sẽ ở lại gia tộc chịu rèn luyện, không thể đến đây thường xuyên nữa. Nghe vậy Vũ Giao liền có chút buồn trong lòng.

Đợi Âm Nha rời đi, Vũ Trì mới mở miệng:

"Nếu tỷ đột phá Tử Phủ đỉnh phong, ta sẽ mang theo tỷ đi vào di tích"

Chỉ còn vài tháng, đúng là Vũ Trì có thể mang đan dược đấp lên người Vũ Giao để thúc cô ta đột phá, nhưng nếu như vậy sẽ rất ảnh hưởng đến tương lai của cô ta sau này. Ngày xưa lúc còn bị Đài Thy Ngọc bắt làm Linh Thú, Vũ Giao đã phục dụng rất nhiều đan dược rồi, nên mới dẫn đến việc căn cốt không tốt như bây giờ.

Một ngày nọ, khi đang tu luyện bổng Vũ Trì nghe tiếng huyên náo ở bên ngoài. Nhìn ra thì mới thấy Hoàng Kim Trường Ưng đã tìm đến đây, nhưng bị Tam Nhãn Linh Miêu chặn ngoài cửa.

Người muốn vào, kẻ không cho thế là dẫn đến dằn co như bây giờ.

Lời qua tiếng lại không bao lâu, hai bên đã đánh nhau. Trên không trung Trường Ưng bay lượn tung ra các đạo pháp, phía dưới Linh Miêu cũng không nhường nhịn mà đánh lại.

Trong lúc này bổng nhiên con mắt thứ ba của đám Linh Miêu mở ra, sau đó xung quanh chỉ thấy một màn hư ảo, các con Trường Ưng bắt đầu lảo đảo.

Đây chính là thứ Tam Nhãn Linh Miêu dựa vào, con mắt thứ ba có thể tạo ra ảo cảnh. Thứ ảo cảnh này đối với những kẻ không tu luyện Tinh Thần Lực rất có tác dụng, may mắn là Yêu Tộc chỉ thường tu luyện thân thể, cho nên Linh Miêu rất tự tin.

Đúng như suy đoán, không bao lâu đã có mấy con Trường Ưng ngã xuống đất. Tuy Linh Miêu sẽ không gϊếŧ bọn chúng ở đây, nhưng nổi nhục này sẽ rất khó phai.

"Muốn vào lãnh địa bắt khách hàng của chúng ta, các ngươi đúng là không lượng sức mình" lúc này một con Linh Miêu u nhã bước ra.

"Tam Nhãn Linh Miêu Tộc các ngươi đợi đấy, chuyện này chưa xong đâu" dù tức giận nhưng đám Trường Ưng vẫn không ở lại, chỉ bỏ lại một câu hâm dọa liền bay đi.

Bên trong Vũ Trì nhếc miệng cười khinh thường một cái cũng quay vào.

Tuy nói đây là điều Tam Nhãn Linh Miêu Tộc phải làm nhưng hành động vừa nãy đã để lại cho Vũ Trì một ấn tượng khá tốt. Còn Hoàng Kim Trường Ưng Tộc, cứ đợi đi cậu sẽ cho bọn chúng đẹp mắt.