Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 495: TỨ THÁI HỢP NHẤT

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không biết Huyết Ngưng Sương có thật sự trêu tức Huyết Đồ hay không, nhưng sự thật hắn ra bày mưu hại chết chị mình là thật.

Chỉ có điều, nhìn hắn điên dại như vậy Tị Đô không thể ra tay trả thù được.

"Cút, ngươi cút cho khuất mắt ta" Tị Đô rầm lên.

Dường như tiếng rầm ấy đã lây động đến tinh thần của Huyết Đồ, hắn liền vội vàng ôm chặt lấy chân Tị Đô, miệng thì rêи ɾỉ:

"Không, không thể, thà ngươi gϊếŧ ta đi, chứ ta sẽ không bao giờ rời xa ngươi"

Nhìn hắn vuốt ve chân của Tị Đô như bảo bối, Vũ Trì có chút không đành lòng mà quay mặt đi.

Chợt tiếng của Huyết Đồ lại vọng tới:

"Từ nhỏ đến lớn Huyết Đồ ta luôn nhường nhịn chị ta, mọi thứ của chị ta, danh vọng, quyền lực, đều là ta cho chị ấy. Nhưng tại sao chị ta lại đối xử với ta như vậy? Cướp đi người ta yêu còn không vừa lòng hay sao, ta chỉ muốn giữ chút đơn phương cho mình chị ta cũng muốn chà đạp nó"

"Lấy Ngưng Sương là quyết định của ta, cho dù ngươi hận ngươi cũng nên hận ta trước, vì sao ngươi nhẫn tâm như vậy?" Tị Đô nắm lấy Huyết Đồ quăng ra ngoài, quát lên.

"Haha, ngươi cũng như ả ta đều là kẻ vong ân phụ nghĩa" bị người mình yêu xua đuổi, nước mắt của Huyết Đồ đã tuông ra.

"Năm đó tại hoang cốc là ai xả thân cứu ngươi, chính là ta, chính là Huyết Đồ ta tay.

Ngươi vị trúng Hợp Hoan Thái Độc, cần nguyên âm để giải trừ, là ta đã hy sinh bản thân, đem một thân huyết mạch hoán đổi để cứu ngươi" nói rồi hắn lại kéo lớp áo choàng phủ trên mặt mình xuống, lộ ra khuôn mặt già nua, xấu xí, không có chút sức sống.

"Ngươi nhìn ta đi, ta người không ra người quỷ không ra quỷ là vì ai?

Haha, ta yêu ngươi như vậy, hy sinh vì ngươi nhiều như vậy, để rồi ngươi cùng người khác ân ân ái ái, nếu ngươi là ta ngươi làm như thế nào?"

Đến đây, hắn lại bay gần lại Tị Đô vuốt ve khuôn mặt của đối phương, mặt đối mặt ướŧ áŧ nói:

"Ta yêu ngươi đến vậy, sao ta nở hại ngươi, vì thế ta chỉ có thể đem mối hận này đổ hết lên đầu ả ta"

Lần tiếp theo, Tị Đô đưa tay bắt lấy Huyết Đồ, nếu như muốn hắn liền có thể một bóp gϊếŧ chết đối phương.

Tuy nhiên, sau một thời gian rất lâu, nhìn Huyết Đồ mềm yếu, đầu gục qua một bên cười điên dại hắn lại không thể ra tay.

"A...." Hét lên một tiếng thật lớn, đem thiên địa đều oanh động, chợt Tị Đô liền đem theo Huyết Đồ bay đi.

Cùng lúc đó, tại Tuyết Vũ Giới Tuyết Dạ cũng đã đem Thái Thủy phóng thích ra, bắt đầu đem Thái Thủy nguyên mạch dung hợp cùng với Thái Dịch, Thái Sơ và Thái Cực.

"Tuyết Dạ, ta nói cho ngươi biết, ta là Thái Thủy, là hiện thân của Thiên Diễn Đại Đạo, ngươi ép buộc ta như vậy là phạm úy"

Đến lúc này Thái Thủy còn muốn lấy thân phận của mình ra đe doạ Tuyết Dạ, thật nực cười.

Đúng vậy, khi hắn vừa dứt lời một tay Tuyết Dạ đã bóp lấy cổ hắn, giọng nói lạnh như băng phát ra:

"Nếu ngươi không phải Thái Thủy, ngươi nghĩ ta còn để ngươi nhiều lời như vậy ư?

Nên nhớ, cho dù ngươi là Thái Thủy thì ngươi cũng chính là tù nhân của ta.

Ngoan ngoãn ở lại đây, học tập ba vị khác, nếu không đừng trách ta đem ngươi "trả" về với Thiên Diễn pháp tắc"

Thái Thủy bây giờ cực kỳ ủy khuất a, thời điểm ở Tinh Hồn Tinh Vực có ai dám đối xử với hắn như vậy đâu.

Lúc này, ba vị Thái khác cũng mĩm cười bay đến, trong đó Thái Sơ đã vỗ vai hắn nói:

"Tinh Hồn Tinh Vực đã thua, ngươi cũng không cần ngoan cố như vậy.

Ở đây rất tốt, chỉ cần ngươi không đối nghịch hai vị Tinh Chủ thì ngươi vẫn là Thái Thủy cao cao tại thượng đứng trên vạn người"

"Các ngươi đường đường là Thiên Tiên Ngũ Thái lại quy thuận kẻ khác, các ngươi không cảm thấy mất mặt sao?"

Bao năm nay Thái Thủy sống trên đầu người khác, chỉ có người khác nhìn sắc mặt hắn mà sống, có bao giờ hắn phải e dè ai đâu. Chính là thế, để hắn trong phút chốc cải biến tính tình cũng khó cho hắn.

"Mất mặt gì chứ? Chúng ta là Thánh Chủ của Ngũ Thái Thánh Địa, chỉ cần Tuyết Vũ Tinh Vực không ngã chúng ta sẽ mãi được người khác tôn sùng.

Như ngươi bây giờ, nói một lời khó nghe chỉ là tù binh, gạt bỏ thân phận Thái Thủy này ngươi còn lại gì chứ?

Cùng là Ngũ Thái ta mới thật lòng khuyên ngươi, làm người phải cơ linh, nhìn về tương lai. Quá khứ chỉ là quá khứ, ngươi ôm mãi cái quá khứ đó mà sống chỉ khiến ngươi thụt lùi mà thôi" Thái Sơ chân thành khuyên nhủ.

Đến đây, công việc của Tuyết Dạ cũng đã hoàn thành. Hắn liếc nhìn Thái Thủy một cái, nhàn nhạt lên tiếng:

"Phu nhân của ta gần đây tâm trạng rất không tốt, nếu ngươi để đệ ấy tức giận nói không chừng Ngũ Thái sẽ chỉ còn Tứ Thái. Ngươi cứ liệu mà làm" nói rồi hắn bay đi, để lại Thái Thủy đang rất muốn khóc a.

Trở lại với Vũ Trì, sau khi Tị Đô rời đi, cậu cũng phân phó Vũ An trở về giao Thiên Khí cho Tuyết Dạ, Địa Khí cho Thiên Ninh.

Tuyết Dạ cần Thiên Khí để đủ sức cùng cậu đối phó Bích Lạc, cũng như đề phòng Tị Đô.

Còn về Địa Khí, vốn cậu định để cho Vũ An nhưng hắn đã từ chối.

Bây giờ, thực lực của Thiên Ninh khá yếu, chính là điểm yếu chết người của vợ chồng cậu. Vì thế, Vũ An muốn giao Địa Khí cho Thiên Ninh, để con bé có thêm thực lực bảo vệ bản thân.
« Chương TrướcChương Tiếp »