CHƯƠNG 492: PHÁ CỤC

Mỗi người đều có một chấp niệm riêng, vì chấp niệm này có thể đánh đổi cả sinh mạng. Long Y Y có, Thiên Ninh có, Vũ Trì có và Bích Lạc cũng có.

Chấp niệm của Bích Lạc chính là mặt mũi, là sự háo thắng không muốn thua bất kỳ ai của bà ta.

Vì thế, khi nghe Vũ Trì hỏi bà ta liền câm phẩn nhìn cậu mà đáp lại:

"Thái Thủy chưởng khống Tinh Hồn Tinh Vực, Thái Tố vẫn luôn tiềm tu tại Ma Thần Tinh Vực, nhiều năm qua Thái Sơ cũng nấp trong bóng tối giúp đỡ Chú Sinh. Nhưng bọn chúng có một điểm chung là không hề quy phục bất kỳ ai, không hề có.

Chỉ riêng ngươi Vũ Trì, ngươi rất có bản lĩnh đem Thái Dịch, Thái Cực nắm trong tay, từ ý điều phối.

Ta tin chắc việc Thái Dịch lựa chọn Huyết Minh làm Đạo Chủ cũng chính là chủ ý của ngươi, ngươi muốn hạ nhục ta, muốn làm ta mất mặt, là ngươi đã đạp lên tự tôn của ta thì ngươi đừng trách ta độc ác"

Thì ra là vậy, Bích Lạc hận Vũ Trì cũng vì một chuyện tự suy diễn, thật là nực cười.

"Haha, Bích Lạc ngươi đánh giá ta cũng quá cao rồi.

Ngươi nghĩ Thái Dịch dể dàng để ta chi phối Thánh Đạo của mình vậy sao?" Cậu cười thật lớn đáp lại.

"Ngươi trách người, có xem lại bản thân ngươi chưa? Vì sao Thái Dịch không chọn ngươi mà chọn Huyết Minh?

Ngay từ đầu, khi Thái Dịch ra lệnh tập hợp, cho dù Huyết Minh, Huyết Đồ bọn họ là địch thủ sống còn của Tuyết Vũ Tinh Vực, thì bọn họ vẫn có mặt đầy đủ.

Chỉ có ngươi là không đến, ngươi lúc đó làm gì? Ngươi lựa chọn Đạo Thánh Đạo, là ngươi khinh thường Thái Dịch hay là khinh thường Khu Triệt Đại Đạo?

Rồi sau đó, ngươi có từng đặt chân đến Tuyết Vũ Tinh Vực gặp mặt Thái Dịch chưa?

Ngươi muốn hắn hạ mình, năng nỉ ngươi đảm nhiệm chức vị Đạo Chủ à? Bích Lạc ngươi nghĩ mình là ai"

Đúng vậy, lấy hành động của Bích Lạc cho dù là bất kỳ Thánh Đạo nào cũng khó chấp nhận được, đừng nói để bà ta trở thành Đạo Chủ.

Như Tuyết Dạ, năm đó hắn nào có phục gì Thái Thủy, nhưng hắn vẫn theo lệnh gọi mà có mặt tại Tinh Hồn Tinh Vực, đây thể hiện hắn tôn trọng Thánh Đạo của mình.

Còn Huyết Minh Huyết Đồ các loại, đều hành xử tốt hơn Bích Lạc rất nhiều.

"Đây chỉ là lời nói của ngươi làm lung lạc Đạo Tâm của ta, Bích Lạc ta sẽ không dể dàng mất mưu của ngươi, sẽ không bao giờ" dù sai nhưng bà ta quyết không bao giờ nhận.

Nói rồi, lần nữa bà ta liền muốn phát động công kích, nhưng lúc này đột nhiên Thánh Đạo sơ hiển, là Thái Dịch, Thái Sơ, Thái Cực đang khu động Pháp Tắc đối phó bà ta.

"Phốc..." Bị đánh trúng một kích, Bích Lạc liền ho ra một ngụm máu lui lại phía sau.

"Giỏi, giỏi cho ba người các ngươi không tiếc hao tổn bổn nguyên Pháp Tắc đối phó ta.

Các ngươi có thể bảo vệ nơi này nhất thời, nhưng để coi bảo vệ được bao lâu" biết hôm nay khó mà gϊếŧ được ai, Bích Lạc liền cắn răng rút lui.

Theo sau, mấy vị Tinh Chủ của Thánh Đình cũng rút lui chỉ còn lại người của Nguyên Tố Tinh Vực.

Minh Trị nhìn đám người Vũ Trì kéo một hơi tàn trong lòng liền muốn hạ sát thủ, bổng nhiên hắn nhận được ánh mắt sắc bén của Vũ Trì, khiến cho quyết tâm liền bị đạp xuống.

"Người không liên quan mời rời khỏi Tuyết Vũ Tinh Vực" Vũ Trì ra lệnh đuổi người, đương nhiên là nhắm thẳng Nguyên Tố Tinh Vực.

Nhìn nhìn Vũ Trì, lại nhìn tới đám người hung ác, Minh Trị có chút không muốn nhưng cũng rời đi, đành bỏ lở một cơ hội tuyệt sát đám người Vũ Trì.

Đợi mấy người Vũ Trì hoàn toàn trị thương xong cũng đã trải qua nhiều năm. Cũng may những năm này Bích Lạc cũng trị thương, chỉ có Nguyên Tố và mấy tên của Thánh Đình là lọng hành đánh chiếm các tinh vực khác.

Bây giờ, Thần Văn, Lưỡng Giới, Tứ Cực đều bị bọn chúng thu vào tay.

Bây giờ, cục diện Vũ Trụ lại biến đổi một lần nữa, phe phái của Tuyết Vũ và Ma Thần đã kết minh, cùng đối phó với Thánh Đình, nói đúng hơn là Bích Lạc chứ thật ra đám người kia thật sự chẳng đáng để vào mắt.

Gần đây, Vũ An luôn suy nghĩ rất nhiều, vì đai cũ cho nên hôm nay hắn liền đi tìm Vũ Trì.

"Ca, cục diện bây giờ rất tệ, ca nhất định phải gom đủ Tứ Hỗn Độn Khí mới có thể sánh ngang Bích Lạc.

Hay là đệ giải binh, lợi dụng Thâm Uyên Pháp Tắc chắc có lẽ vẫn còn cơ hội sống một lần nữa"

Như vậy, hắn đã quyết hy sinh bản thân mình rồi.

Nghe hắn nói vậy, trong lòng Vũ Trì vô cùng đau khổ, vội ôm Vũ An vào lòng:

"Tiểu An ngốc, đệ suy nghĩ bậy bạ gì đó, lần trước là ca rơi vào thế bị động nên mới thảm bại như vậy.

Bây giờ khác rồi, có Vũ Trụ Tâm Cung trong tay, dù không thắng được bà ta thì ca vẫn có thể cầm hoà được, đệ đừng lo lắng"

Đây không phải Vũ Trì chỉ an ủi Vũ An, mà sự thật là như vậy.

Để chứng minh cho Vũ An thấy lời của mình là đúng, không bao lâu Vũ Trì và Tị Đô liền dẫn một số người đánh vào Thánh Đình.

Còn lại, Tuyết Dạ, Hoa Tổ, Huyết Đồ...mấy người này thì thẳng một đường đánh về phía Nguyên Tố Tinh Vực.

Trong trận chiến với Bích Lạc, đúng thật tuy có chút miễn cưỡng nhưng một mình Vũ Trì thật sự cầm chân được bà ta, có thêm Tị Đô càng có thể công bình đối chiến.

Ở trận chiến còn lại, Nguyên Tố Tinh Vực bị đánh tan tát, buộc phải rút khỏi ba tinh vực mới vừa chiếm cứ, lui về bản tinh phòng ngự.

Lúc đầu bọn chúng còn mong chờ vào Bích Lạc ứng cứu, nhưng sau khi tin tức bà ta bị giữ chân truyền ra thì bọn chúng đã triệt để sợ hãi.