So về uy danh hay thực lực, Bích Lạc tự nhận mình chỉ có hơn chứ không hề kém Huyết Minh. Đây cũng giống như Tuyết Dạ không phục Tinh Lạc vậy.
Chỉ có điều, Tuyết Dạ vẫn chọn đứng bên Tinh Thần Thánh Đạo, còn Bích Lạc lại không, bà ta là muốn phá hủy nó. Để cho không chỉ là Thái Dịch, mà tất cả phải thấy bà ta mới xứng đáng ngồi ở cương vị Đạo Chủ đó.
Cũng như trận chiến trước, để không làm mất quá nhiều thời gian, Bích Lạc cũng chọn đơn đấu bắt đầu từ bà ta và Huyết Minh.
Người tu luyện Hư Vô Thánh Đạo đa phần đều chọn đi con đường thích khách, dùng hư vô ẩn giấu bản thân, sau đó cho kẻ địch một đòn trí mạng. Bích Lạc cũng vậy, lúc trước bà ta cũng theo con đường này.
Nhưng riêng Huyết Minh lại khác, hắn chọn cách đánh chủ khống, dùng hư vô vây khốn và đánh lừa cảm giác của đối phương.
Hư vô xâm lấn, đao của Bích Lạc bắt đầu huy động chém ra, nhưng mỗi lần chém vào hư vô lại giống như xuyên qua làn khói, tan rồi lại hợp.
Đây chính là thứ đáng sợ của Hư Vô Thánh Đạo, vô hình vô vật chất, che lấp đi khí tức của tất cả. Vì lẽ đó Bích Lạc cũng không thể xác định được Huyết Minh ở đâu.
Lúc này, Huyết Minh cũng đã luyện hoá xong hư vô, đem nó hoá thành một đại đỉnh mà đánh xuống.
"Bang..." Một đao Bích Lạc chém ra, chỉ đơn thuần Đao Thánh Đạo nhưng nó sắt bén đến mức không chỉ chém đại đỉnh ra thành hai nữa, mà còn chém ra một con đường thẳng đến chổ Huyết Minh.
Mắt thấy Bích Lạc vung đao lao tới, thân ảnh của Huyết Minh cũng dần tan biến trong hư vô.
"Haha, Bích Lạc, mất đi Hư Vô Thánh Đạo ngươi còn lại mất phần thưc lực?" Huyết Minh cười nhạo, lần nữa dùng hư vô áp tới muốn vây khốn Bích Lạc vào bên trong.
Chỉ là lúc này Bích Lạc cũng cười khẩy một cái, từng luồng đao khí như cuồng phong đã xuất hiện đẩy lui hư vô ra xung quanh.
Bổng nhiên, từ phía trên một long trảo thật lớn úp xuống.
Huy đao ngăn cản, Bích Lạc nhẹ lách qua một bên tiếp tục chém xuống. Nhưng chỉ thấy hư vô như có linh trí cuống lấy đao của bà ta. Cùng lúc đó long vĩ đã quất tới, nhưng rất tiếc không thể xuyên qua được đao khí của Bích Lạc.
"Hư Vô Thánh Long?" Bích Lạc nhíu mày một cái tách ra hư vô, vung đao chém xuống đầu long.
Nhưng chỉ thấy đầu long dữ tợn này đột ngột biến mất, thây vào đó là Huyết Minh tay cầm Long Thương đở lấy đao bà ta.
Từ Long Thương, đầu Hư Vô Thánh Long lần nữa đột nhiên xuất hiện cắn tới Bích Lạc, không còn cách nào khác bà ta chỉ đành lui lại phía sau.
"Thì ra là Chiến Hồn, xem ra Thái Dịch rất coi trọng ngươi, đến nổi giao cho ngươi một đầu Hư Vô Thánh Long Long Hồn quý hiếm" Bích Lạc hừ lạnh, trong mắt còn có mấy phần ganh tỵ.
"Ngươi trách Thái Dịch tiền bối thiên vị ta, nhưng sao không nhìn lại bản thân mình? Chỉ vì không thuận ý ngươi, ngươi liền muốn đạp đổ Hư Vô Thánh Đạo.
Người như ngươi, nếu ta là ta cũng sẽ không tin tưởng ngươi" Huyết Minh lạnh lùng lên tiếng.
"Muốn dạy đời ta, ngươi còn chưa có tư cách đó" không cần biết Huyết Minh có nói đúng hay không, nhưng Bích Lạc sẽ không bao giờ nhận mình sai.
Lần đối chiến này, Huyết Minh cũng không trốn tránh nữa mà đã trực diện lao đến Bích Lạc.
Đao thương chạm nhau, trong vòng chiến liên tục phát ra từng tiếng nổ lớn.
Phía trước có Huyết Minh không hề kém cạnh, phía sau là đầu long liên tục quấy phá, Bích Lạc dần dần cũng rơi vào thế hạ phong.
Đúng thật, Bích Lạc Tinh Chủ nổi danh không phải là Đao Thánh Đạo mà là Hư Vô Thánh Đạo xuất thần nhập hoá. Mỗi chiêu thức của bà ta đều lấy Hư Vô nắm chủ đạo, nay mất đi Hư Vô Thánh Đạo, thì Đao Thánh Đạo chẳng thể đảm đương nổi.
"Phốc..." Một thương đâm tới, dù Bích Lạc có chống đở nhưng trong Hư Vô vô tận Huyết Minh vẫn chiếm phần hơn.
Bị đẩy lùi lại, phía sau đầu long chớp lấy cơ hội một trảo đem Bích Lạc đánh bay ra ngoài.
Phía ngoài, nhìn thấy Bích Lạc Tinh Chủ bị văng ra, ai náy đều hiểu kết quả như thế nào rồi.
Trong trận chiến này, đến cuối cùng Huyết Minh đại biểu cho Hư Vô Thánh Đạo cũng thắng.
Bích Lạc không chỉ thua đơn thuần như vậy, mà bà ta còn triệt để thua nhân tâm.
Phản bội lại Thánh Đạo của mình, đây là điều mà khó ai có thể chấp nhận được.
Lặng lẽ chống đao đứng lên, Bích Lạc mắt lạnh như băng ngước lên nhìn hư không vô tận, đột nhiên bà ta mở miệng quát thật lớn:
"Ta Bích Lạc, từ nay buông bỏ Hư Vô Thánh Đạo"
Theo tiếng của bà ta quát lên, từng tiếng lôi minh đã nổ vang trời.
Trong cơ thể bà ta, lúc này Hư Vô Thánh Đạo cũng vĩnh viễn biến mất.