Đã thống nhất được danh ngạch mà Tuyết Vũ Tinh Vực sẽ bán ra là bốn ngươi, vì thế cũng không còn lý do gì để bọn họ lưu lại đây nữa.
Lần lượt các tinh vực rời đi, cho đến khi chỉ còn lại người của Tuyết Vũ, Tứ Cực và Lưỡng Giới thì Vũ Trì mới nhìn qua hai vị Nguyên Khâm, Thác Khoan Tinh Chủ.
"Các ngươi đã có kết quả chưa?" Cậu hỏi.
Lúc này Vũ Trì nắm nhiều lợi ích như vậy, đánh lên quan hệ với cậu còn không kịp, chỉ có kẻ ngốc mới từ chối cơ hội này.
Cho nên lập tức cả hai người đều đồng thanh trả lời lại: "có rồi"
"Sau nghi suy nghĩ lời của Vũ Lâu Chủ, chúng ta đều cảm thấy rất đúng. Thời thế đã thay đổi, nếu không đồng lòng nữa thì tương lai chỉ có thể chịu nhục.
Vì vậy, chúng ta cũng muốn nhân cơ hội này để Thiên Đình và Địa Ngục giải khai ân oán, đồng tâm mà đối kháng với kẻ thù bên ngoài a"
Nghe hai người trả lời xong, Vũ Trì mới nhìn qua Giang Thành Thái hỏi:
"Hai chuyện ngươi yêu cầu đã xong, ngươi còn có yêu cầu gì không?"
Cậu nhàn nhạt hỏi, nhưng rất may mắn là Giang Thành Thái đã không tham lam thêm chút nào nữa, mà đã quỳ xuống dập đầu bái kiến cậu. Nếu như hắn có thêm một yêu cầu thì xin lỗi, Vũ Trì không thu nhận những người như vậy.
"Tốt, ngươi trở về nhà sắp xếp gia sự đi, sau đó đến Tuyết Vũ Tinh Vực tìm ta"
Phân phó cho Giang Thành Thái xong, bất ngờ Vũ Trì lại phất tay đưa Diễm Thanh Hoa lên đứng trước mặt Diễm Dương.
"Ta từng hứa với ngươi một việc, hôm nay ta sẽ kết toán nó luôn. Nói đi, ngươi còn giữ ý định đó không?" Cậu nhìn hắn nói.
Diễm Thanh Hoa biết Vũ Trì đây là còn chừa cho mình một con đường sống, mới không nói thẳng ra đó là việc gì.
Nếu như Diễm Dương biết hắn từng có ý định gϊếŧ ông ta, vậy ai chết trước vẫn còn chưa chắc a.
Nhưng qua bao nhiêu năm, nhất là trải qua một hồi chinh chiến vừa rồi đã làm cho Diễm Thanh Hoa ngộ ra rất nhiều điều.
Đúng là ông ta có lỗi với mẹ hắn, có lỗi với ngoại tộc của hắn nhưng hiện tại Tứ Cực Tinh Vực cần có ông ta.
"Ta xin từ bỏ việc đó" vì vậy, Diễm Thanh Hoa đã từ chối.
"Ngươi chắc chứ? Đây là cơ hội, có lẽ là duy nhất của ngươi được có trong đời, ngươi chắc chắn muốn bỏ nó?" Vũ Trì nhướng mày hỏi lại.
"Ta chắc chắn" Diễm Thanh Hoa không chút nghĩ ngợi, chắc chắn nói ra.
"Tốt, như vậy ta và ngươi coi như không ai thiếu gì ai, các ngươi có thể rời đi"
Thật sự, ngoài Tuyết Dạ ra thì ở đây không ai hiểu đoạn hội thoại này của hai người, có lẽ nó vẫn sẽ mãi là bí mật.
Đợi hai tinh vực còn lại đều rời đi, ở trên cao Vũ Trì mới hiện ra vẻ mặt tươi cười nhìn xuống mấy chục người đang đứng bên dưới.
"Thắng, chúng ta đã thắng" cậu hô lớn.
Dù kết quả đã biết từ lâu, nhưng khi nghe cậu nói ra ai náy đều hô lên hai từ "chiến thắng".
"Biểu hiện của các ngươi ở bên trong ta đều nhìn thấy hết, trở về ta và Tuyết Đế sẽ nghị bàn để xác định phần thưởng đúng với biểu hiện của mỗi người"
Vũ Trì nói đến phần thưởng, tức nhiên cao nhất vẫn là cảnh giới Tinh Vực. Dù hiện tại chưa biết ai sẽ đạt được, cũng không biết sẽ có bao nhiêu người đạt được nhưng tất cả đều rất mong chờ.
Hôm đó, Tuyết Vũ Tinh Vực vẫn bình lặng trôi qua như mọi ngày, thì bổng nhiên hư không tách ra làm rung động cả tinh vực.
"Hai vị Tinh Chủ về rồi, mọi người đã về rồi"
Như đón người thân từ phương xa về, so với lúc trước khi đi thì số người đến đây chờ đoàn người Vũ Trì còn cao hơn rất nhiều. Trong đó, Vũ An cũng lẳng lặng đứng ẩn mình trong đám người.
Hư không tách ra cực đại, hình thành một con đường lớn, từ bên trong đã thấy vợ chồng cậu dẫn đầu cùng với hơn năm mươi người nữa đang đi ra.
Người thân của người còn sống thì vui mừng, còn của người đã chết thì thất lạc mà đứng đó, đã có kẻ đã ôm mặt mà khóc lớn.
Bước ra, nhìn vẻ mặt nôn nóng của từng người, Vũ Trì nói thật lớn, tiếng của cậu đã vang vọng khắp cả tinh vực:
"Chúng ta đã chiến thắng, chúng ta đã thắng mười tinh vực khác"
"Chiến thắng...chiến thắng....chúng ta là những người chiến thắng" giống như những người từng tham dự qua chiến tranh, cho dù là những người có mặt tại đây hay không khi nghe tiếng của Vũ Trì đều hoan hô lên.
Thông đạo vừa mở Tuyết Vũ Tinh Vực của bọn họ đã chiến thắng cuộc thi đấu đầu tiên, như vậy có thể nói tương lai khi ra ngoài bọn họ đều sẽ có mặt mũi tiếp xúc người khác a.
Đợi cho những thành viên trong chiến đội được tung hô xong, vợ chồng Vũ Trì mới cùng Vũ An trở về Tinh Cung bàn bạt chuyện ban thưởng cho mọi người.
Trong cuộc chiến này chiến công rỏ ràng nhất phải kể đến Thiên Ninh, Âm - Dương Thiên Quân, Đinh lão, bọn họ chắc chắn phải nhận được phần thưởng cao nhất.
"Ca, đệ muốn Tiểu Hắc đột phá Tinh Vực" chợt Vũ An lên tiếng. Tiểu Hắc chính là đầu Mãng Xà của Vũ An.
"Nó ở Thâm Uyên nên chuyện này đệ có thể toàn quyền định đoạt" Vũ Trì đáp lại, sau đó cậu lại nhắc đến chuyện khác.
"Long Đế vì chiến thắng chung mà hy sinh bản thân, chúng ta không thể bỏ qua Long tộc được.
Ta dự định để Tử Sương Long Hoàng kế thừa chiến công của ông ta, trở thành Tinh Vực"
Nghe đến vấn đề này Tuyết Dạ cũng trầm ngâm gật đầu.
"Long Tộc nếu có Tinh Vực Cảnh mà Phượng Tộc không có, ta e cân bằng sẽ bị phá vỡ.
Tuy Phượng Tổ trong cuộc chiến này biểu hiện thường thường, nhưng cuối trận cũng đã cùng Vô Thiên Ma Chủ, Phong Đô Quỷ Đế ngăn được Huyết Sắc Tinh Vực cướp lấy chìa khóa, chiến công này cũng rất lớn" hắn nói.
"Vũ Lượng cướp được chìa khoá cũng là một chiến công lớn" Vũ Trì nói tiếp.
Bàn bạt một hồi ba người cũng đã có kết quả, lựa chọn mười người phía trên đột phá Tinh Vực Cảnh.
Thứ nhất luận chiến công có chiến công, thứ hai luận thực lực có thực lực.
Với lại, số lượng Tinh Vực Cảnh mà Tuyết Vũ Tinh Vực có thể nuôi dưỡng cũng chỉ có bao nhiêu, muốn hơn nữa là không thể.