CHƯƠNG 463: TRẢ GIÁ

Lúc này tại trong Vũ Trụ Tâm Cung, còn sót lại hơn năm mươi người của Tuyết Vũ Tinh Vực đều đang bế quan tu luyện.

Ở đây không chỉ có Thánh Đạo Pháp Tắc nồng đậm, mà thời gian cũng kéo dài hơn gấp mười lần so với bên ngoài. Đặc biệt tu luyện trong này cảm ngộ đều tăng lên đáng kể, cho nên đối với mọi mặt đều vô cùng có lợi.

Bấy giờ, Đinh lão đã được cứu trị nhưng dường như trải qua một hồi sinh tử đã khiến cho ông cảm ngộ ra điều gì đó, nhìn qua khí tức đã có sự khác biệt rất lớn.

Thời gian trăm năm trôi qua, cũng chính là ngàn năm nếu ở bên trong Vũ Trụ Tâm Cung, thời gian kết thúc tất cả mọi người bên trong đều bị đưa trở ra ngoài.

Cùng lúc ấy trong đầu các vị Tinh Chủ đều xuất hiện một đoạn thông tin về Vũ Trụ Tâm Cung.

"Tiêu hoá" thông tin xong, ai náy đều có ít nhiều tham lam nổi lên trong mắt.

"Giao Vũ Trụ Tâm Cung ra, nếu không hai ngươi đừng hòng rời khỏi đây" Huyết Đồ xuất ra Huyết Ma Bảo Giám cầm trong tay, dường như tùy thời đều có thể xuất thủ gϊếŧ tới.

Bởi vì chiến thắng này mà Tuyết Vũ Tinh Vực sẽ sở hữu Vũ Trụ Tâm Cung một vạn năm, trong đó mỗi ngàn năm thì Tâm Cung sẽ mở ra một lần cho phép một trăm vị Hợp Đạo vào đó tu luyện trăm năm.

Một vạn năm vị chi là mười lần, mười lần tu luyện Tuyết Vũ Tinh Vực sẽ còn mạnh đến mức nào?

Nếu như vậy, những lần tranh đoạt kế tiếp các tinh vực khác còn là đối thủ của Tuyết Vũ sao?

"Các ngươi cũng giống hắn muốn cướp Vũ Trụ Tâm Cung từ trong tay chúng ta?" Vũ Trì bị Huyết Đồ đe doạ nhưng không hề hoảng sợ, vẫn bình tĩnh lướt nhìn một lượt các vị Tinh Chủ hỏi.

"Đúng vậy" Tinh Khả, Tinh Ha, Mạc Cửu, Đặng Dung bốn Tinh Chủ lập tức hùa theo Huyết Đồ. Thật đúng là ngàn năm mới thấy một cảnh tượng kẻ thù không đội trời chung, lại đồng lòng như vậy a.

Bốn người này cương quyết như vậy, còn những người khác đều muốn lên tiếng hùa theo, nhưng lại... không dám. Chỉ riêng Tị Đô và người của hắn vẫn chưa hề lên tiếng, mà cứ tà tà cười nhìn cục diện.

"Hừ" thấy bốn người Tinh Khả trả lời chắc chắn như vậy, Vũ Trì hừ lạnh một tiếng sau đó liền xuất Vũ Trụ Tâm Cung ra, để nó lơ lửng trên tay.

"Vũ Trụ Tâm Cung, một kiện đỉnh phong Thần Khí, ta xem kẻ nào muốn thử uy lực của nó trước" cậu cười tà tà nói, mắt nhìn qua mấy người bọn họ.

Bọn họ chỉ nhận được tin tức về thời gian mở ra Vũ Trụ Tâm Cung, chứ chưa từng biết nó lại là một kiện đỉnh phong Thần Khí a.

Nghe đến hai chữ "đỉnh phong" này bốn người đều không hẹn mà lui nhẹ lại phía sau.

Duy chỉ có Huyết Đồ là vẫn ngang bướng:

"Hù ma doạ quỷ" hắn không tin lời Vũ Trì nói, cho nên liền muốn vận dụng Huyết Ma Bảo Giám công kích tới cậu.

Cùng lúc ấy, Vũ Trụ Tâm Cung trong tay Vũ Trì cũng đã đánh ra.

"Ầm..." Một kích, chỉ với một kích Vũ Trì đã đánh cho Huyết Đồ hộc máu văng ra xa.

Nhưng ngay khi cậu định bồi thêm một kích lấy mạng hắn, thì đột nhiên Tị Đô đã động thủ ngăn cản Vũ Trì.

Hắn va chạm với Vũ Trụ Tâm Cung, như cuối cùng cũng chỉ là lui về sau vài thước không hề có chút thương tổn gì.

"Lợi hại, không hổ là đỉnh phong Thần Khí, ngươi chỉ là tạm thời chấp chưởng nó mà còn lợi hại như vậy. Nếu như hoàn toàn chưởng khống nó thì uy lực sẽ còn tăng gấp mười lần"

Lời của Tị Đô vừa ra ai náy bây giờ đều đã tin tưởng Vũ Trì nói khi nãy là hoàn toàn chính xác. Cùng với đó, lúc này đây Vũ Trì cũng vô cùng kinh ngạc về thực lực của Tị Đô, không ngờ hắn lại mạnh đến mức chống đỡ lại cả đỉnh phong Thần Khí nằm trong tay cậu.

"Huyết Đồ, lần nay còn chống đối ta, ngươi sẽ không may mắn như hôm nay đâu" nhìn Huyết Đồ nói ra một câu, sau đó cậu lại nhìn qua đám người đang lo lắng đứng xung quanh:

"Còn ai muốn đoạt nữa không?"

Nghe cậu hỏi, tất cả đều im lặng không dám lên tiếng, sợ rằng cậu lại nổi điên quăng cái Tâm Cung vào người mình. Huyết Đồ còn có Tị Đô chống đỡ, bọn hắn có ai đây?

Riêng Huyết Đồ tuy bị đánh bại nhưng trong lòng lại đang cực kỳ vui vẻ, lúc đứng lên còn lão đảo ngã vào người Tị Đô.

"Tuyết Vũ Tinh Vực dùng thực lực của mình đoạt lấy Vũ Trụ Tâm Cung, cho nên ta đại biểu Chú Sinh Tinh Vực chúc mừng các vị" chợt Hoa Tổ tươi cười đi tới chúc mừng vợ chồng Vũ Trì.

"Chúng ta tuy thua cuộc, nhưng cũng hy vọng đưa một vài vãn bối ưu tú vào Tâm Cung tu luyện, mong hai vị ra một cái giá thoả đáng, như vậy cũng là tạo phúc cho tinh vực a"

Hoa Tổ thông minh hơn những kẻ khác nhiều, hoặc dã ở đây chỉ có bà ta là nữ tử cho nên dể dàng nhún nhường nói chuyện hơn.

Nghe bà ta đề cập đến vấn đề trao đổi, Vũ Trì cũng cười nhẹ đáp lại:

"Vốn dĩ ta cũng có ý định nhường ra một ít vị trí cho các tinh vực khác, chẳng qua bọn chúng lại không biết điều"

Cậu vừa nói xong Hoa Tổ liền đáp "phải" lấy lòng cậu.

"Ta là người kinh doanh cho nên sẽ lấy kinh thương làm lợi ích.

Như vậy đi ta sẽ đem ra ba mươi vị trí, năm trăm năm sau sẽ tổ chức đấu giá tại Tuyết Vũ Tinh Vực, ai chịu chi sẽ được nhiều vị trí, còn không thì xin lỗi ta không giúp được rồi"

Nhắc đến đấu giá sẽ là cạnh tranh, cho nên chắc chắn cái giá phải bỏ ra phải cực kỳ lớn a. Tuy nhiên, đó còn không phải việc đáng lo nhất.

"Ba mươi vị trí, không đủ quá ít rồi" chợt Tị Đô lên tiếng.

Lúc này tại đây, chỉ có duy nhất Tị Đô là còn đủ đảm đương để ra điều kiện với vợ chồng cậu.

"Đúng vậy a, Vũ Tinh Chủ người suy nghĩ lại a, ba mươi vị trí là ít lắm" một vài người cũng nhỏ giọng hùa theo.

"A, nếu vậy ba mươi hai" Vũ Trì khẽ cười nói.

"Năm mươi" Tị Đô nhanh chóng ra giá, hắn biết cao hơn nữa là điều không thể nào. Nhưng rất tiếc Vũ Trì cũng không chấp nhận cái giá này.

"Ba mươi lăm"

"Bốn mươi lăm"

"Cuối cùng bốn mươi, các ngươi không chấp nhận thì miễn đi" Vũ Trì chốt sổ.

"Tốt, vậy bốn mươi thì bốn mươi"

Tị Đô cũng đồng ý với số này, cho nên các thế lực khác muốn thêm nữa cũng không được.

Bốn mươi đã nhiều hơn ban đầu mười vị trí, như vậy giá cả cũng sẽ nhẹ hơn một chút.