CHƯƠNG 447: TRONG - NGOÀI ĐỀU CHIẾN

Ngồi một bên thu hết tất cả vào trong tai, Vũ Trì cũng chỉ nhếch môi cười một cái không nói gì. Đây là cái giá phải trả cho sự yếu kém, nếu không phải vợ chồng cậu đều là song Hỗn Độn Khí, vừa bắt đầu đã đánh phủ đầu bọn họ một vố, thì kết cục đó cũng đã xảy ra trên người mình rồi.

Cùng lúc ấy, trái lại với cậu Huyền Vi và Diễm Dương vô cùng không trấn định, cũng phải thôi người của mình đang bị Tinh Hồn Tinh Vực chém gϊếŧ, ai còn có thể trấn định cho được chứ.

Tứ Cực Tinh Vực yếu kém ai cũng biết, vượt qua ải đầu đã chết không ít, giờ gặp phải Tinh Hồn Tinh Vực đúng thật sự quá xui xẻo.

Nhìn tràn cảnh hỗn loạn bên trong, người của Tinh Hồn đang đuổi gϊếŧ, còn người của Tứ Cực đang chạy trốn khắp nơi, hai tên Tinh Chủ của Tinh Hồn Tinh Vực không hề nể mặt mà cười thật lớn.

"Chạy, chỉ biết chạy, đây là đang đánh chó chứ chiến đấu gì chứ" một tên nói lớn.

Hết Thánh Đình đến Tinh Hồn đều rất thích hạ nhục người khác, để tôn lên thân phận của mình ư?

Chỉ là bọn chúng cũng không cười được quá lâu, khi mà có một số người của Tứ Cực Tinh Vực đã chạy ra được.

Thấy người chạy, đám Tinh Hồn lại càng hưng phấn đuổi theo, giống như bọn chúng đang đi săn mồi vậy.

Đột nhiên, trong đoàn người của Tứ Cực đang chạy trốn, Diễm Thanh Hoa hét lên thật lớn:

"Các vị Tuyết Vũ Tinh Vực, xin cứu mạng a" trước ranh giới giữa sống và chết thì mặt mũi chẳng là cái đinh gì cả. Huống chi trước đó phụ hoàng của hắn đã căn dặn kỷ, nếu được hãy cầu cứu Tuyết Vũ Tinh Vực.

Đúng vậy, đoàn người của Tuyết Vũ Tinh Vực cũng đã thoát ra ảo cảnh, đang định đi tìm chìa khoá thì bổng nhiên nghe có kẻ cầu cứu.

"Công Chúa, là người của Tứ Cực Tinh Vực hình như bọn họ đang bị đuổi gϊếŧ" Nộ Thiên Quân nói.

Thật ra mà nói, đã vào cuộc chiến thì cứu người là điều khó mà xảy ra.

"Trước khi đi, cha đã dặn dò kỷ phải cứu Tứ Cực Tinh Vực.

Đi, chúng ta đi cứu bọn họ" Thiên Ninh nói rỏ ràng.

Dù trong trăm người cũng có kẻ không đồng tình, nhưng ở đây lấy Thiên Ninh làm chủ, cộng thêm lệnh trước đó của Vũ Trì cho nên ai cũng phải nghe theo.

Vì vậy, rất nhanh đoàn người của Tuyết Vũ Tinh Vực đã lao đến.

Đinh lão dùng không gian cứu đi đám người của Tứ Cực Tinh Vực, còn Âm - Dương Thiên Quân thì đánh ra một đạo Âm Dương Lưỡng Nghi chặn Tinh Hồn Tinh Vực lại.

Bên ngoài, Huyền Vi và Diễm Dương thấy người của mình được cứu liền thở ra một hơi.

Ngược lại hai tên Tinh Chủ của Tinh Hồn Tinh Vực lại vô cùng tức giận:

"Tuyết Dạ, Vũ Trì, Tuyết Vũ Tinh Vực dám đối nghịch Tinh Hồn Tinh Vực?"

Nghe hắn quát, không chỉ là vợ chồng Vũ Trì mà tất cả Tinh Chủ có mặt ở đây đều giật mình quay lại nhìn. Trong đó Tị Đô lại bưng ra vẻ mặt vô cùng mong chờ.

"Thì sao? Các ngươi là cái thá gì?" Vũ Trì liếc ngang nhìn hắn, đáp lại.

Có lẻ đã quen với việc sỉ nhục người khác, lần này lại bị Vũ Trì sỉ nhục lại, lập tức bọn chúng liền xuất ra Thần Khí muốn đánh tới.

Không hề chậm hơn hắn, Thần Hy Kiếm và Tinh Không Đồ cũng đã hiện ra, vợ chồng Vũ Trì đối mặt với hai bọn chúng không hề nhân nhượng.

"Muốn chiến, đến đây" tay nắm kiếm, Vũ Trì chỉ thẳng mặt bọn chúng.

Lúc này, đột nhiên Tị Đô lại vổ tay cười thật lớn:

"Hay lắm, đánh đi, ai không đánh làm chó" hắn sợ thiên hạ không đủ loạn a.

Hai tên Tinh Chủ biết Tị Đô đây là đang cố ý kí©h thí©ɧ, nhưng đã phóng lao thì ất phải theo lao. Vì thế một tên liền phi thăng bay đến.

"Phốc..."

Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, không ai biết chuyện gì thì tên đó tự nhiên phun ra một ngụm máu.

"Là Thời Không Đại Đạo, cái này...quá xuất thần nhập hoá rồi" một tên Tinh Chủ không nhịn được mà khen ngợi.

Phải biết tên Tinh Chủ vừa ra tay cũng là song Hỗn Độn Tinh Chủ, nhưng lại không hề tiếp được một kiếm của Vũ Trì a.

"Hắn...lại mạnh hơn rồi" Diễm Dương cười khổ nói ra.

Vũ Trì nhìn qua như không hề lây động, nhưng thật ra là vì Thời Không biến ảo quá nhanh cho nên mới nhìn ra như vậy.

"Tinh Ha, ngươi không sao chứ" thấy đồng đội bị đánh, tên Tinh Chủ còn lại liền lao tới nhưng không phải là gϊếŧ về phía vợ chồng cậu, mà là đỡ lấy đối phương.

"Tinh Khả, ta không sao, hắn...hắn là Thiên Địa song khí" tên Tinh Ha khó khăn nói ra.

Thiên Địa song khí cấp bậc cường giả như vậy, ở đây chỉ có Tị Đô một người là sánh bằng Vũ Trì.

Tị Đô có thể khiến bọn họ e dè, thì lúc này Vũ Trì cũng như vậy.

Ở một bên Huyết Đồ Tinh Chủ liếc nhìn vẻ mặt nồng đậm hứng thú của Tị Đô, trong bất chợt hai mắt của hắn liền u oán mà liếc sang nhìn Vũ Trì.

Ngay tức khắc Vũ Trì đã quay nhìn lại, mắt đối mắt với hắn. Dù không nói một lời, nhưng trong vô hình cả hai đã xác định phải gϊếŧ cho bằng được đối phương.

"Thiên khí của Tuyết Vũ Tinh Vực không phải đã bị Tị Đô lấy đi rồi sao? Thiên khí của hắn là từ đâu ra?" Một tên Tinh Chủ của Thánh Đình gọi là Đặng Dung hỏi lớn. Nhưng đột nhiên như nhớ ra thứ gì, hắn đã quay sang nhìn hai người Huyền Vi:

"Thiên khí là của Tứ Cực Tinh Vực các ngươi"

Dù khó mà thừa nhận nhưng Diễm Dương cũng phải gật đầu một cái.

Vừa nhận được câu trả lời, tên Đặng Dung liền xuất ra Địa Huyền song khí ép xuống Huyền Vi và Diễm Dương.

"Thì ra từ sớm các ngươi đã đầu phục bọn hắn"

Thánh Đình Tinh Vực đã nhiều lần ngỏ lời muốn Tứ Cực Tinh Vực phụ thuộc mình, nhưng đều bị từ chối.

Tứ Cực Tinh Vực bỏ qua Thánh Đình lại chọn Tuyết Vũ loại tinh vực sinh sau đẻ muộn này, đây khác nào là vả mặt bọn họ.

Huyền Vi và Diễm Dương tuy không phải đối thủ của Đặng Dung, nhưng làm Tinh Chủ sao có thể để người ta áp chế như vậy, vì thế hai người đã phản kháng lại.

"Còn dám phản kháng" tên Tinh Chủ thứ hai của Thánh Đình gọi là Mạc Cửu hừ lạnh một tiếng, cũng xuất ra Huyền Hoàng song khí áp tới.

Đến đây, đột nhiên một thanh kiếm từ trong hư không xoay tròn đâm xuống, cắt đứt uy áp của cả hai bọn chúng.

"Biết Tứ Cực Tinh Vực đã phụ thuộc vào Tuyết Vũ Tinh Vực, mà còn dám ngang nhiên trước mặt ta xuất thủ.

Nếu hai ngươi tự tin như vậy, thì để ta thử xem thực lực của các ngươi có theo kịp sự tự tin đó không!" Vũ Trì vừa dứt lời liền đem cả hai kéo vào Thời Không Thế Giới của mình.

Vốn chỉ là cuộc chiến của Hợp Đạo Cảnh, vậy mà bây giờ đã trở thành cuộc chiến của Tinh Chủ, thật khó mà dự liệu.