Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 422: NỘI TRANH NGOẠI ĐẤU

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thái Tử Phi, cô nàng này nếu được Diễm Thanh Việt chọn ngồi ở vị trí này chắc chắn không phải là người đơn giản.

Đúng vậy, Thái Tử Phi tên thật là Hoàn Nhan Hồng Anh, là trưởng nữ của gia tộc Hoàn Nhan - một Ngự Khôi thế gia rất có tiếng tăm.

Riêng bản thân cô nàng này cũng không đơn giản, chỉ là Vọng Hư Cảnh nhưng nhờ vào ba đầu Khôi Lỗi đã từng có thể giữ chân được một vị Hợp Đạo, thực lực không hề tầm thường.

Hôm đó, sau khi Diễm Thanh Việt rời đi không bao lâu thì Thái Tử Phi đã tổ chức một buổi tiệc, mời tất cả thê thϊếp đến dự.

Trong buổi tiệc này, cô ta đã dùng Hồn Thuật khống chế tâm thần của đám thê thϊếp, muốn cưỡng ép điều tra bọn họ.

Chính vì thế một cuộc chiến đã nổ ra, lúc này mới thấy rỏ được các vị phi tần ở đây là giấu bao nhiêu bí mật.

Ngoài Thái Tử Phi, hai bị Trắc Phi đều có vũ lực và ẩn giấu thế lực kinh người, nhưng những người khác cũng không kém là bao.

Đánh một hồi, bao nhiêu quân bài đều bị lặt ra, quân tiếp viện của đám người này từ bên ngoài cũng đã tràn vào Thái Tử Phủ.

Đánh đi, đánh càng lớn càng tốt. Nhìn trận chiến đã khiến cho nhiều kẻ lộ ra cái đuôi, Thái Tử Phi cười lạnh một cái:

"Cát lão, việc Cửu gia bàn giao đã sắp hoàn thành, ngươi ở đây cố gắng chút nữa, ta phải đi mời vị đó để kết thúc trận chiến này rồi" đứng trên lầu cao, Thái Tử Phi ra lệnh cho một ông lão cũng là Trận Sư.

Vừa dứt lời cô ta đã biến mất, xuất hiện lần nữa là tại biệt viện của Vũ Trì đang ở.

"Bản cung là Thái Tử Phi - Hoàn Nhan Hồng Anh phụng mệnh Thái Tử gia đến mời Vũ tiên sinh ra tay giúp đỡ một hai" đứng bên ngoài, cô ta hô lớn.

Kỳ thật, trước đó cô ta rất bất mãn với lời dặn dò của Diễm Thanh Việt, cô ta đường đường là nữ chủ nhân của nơi này mà phải cung kính trước một tên "thuộc hạ" như vậy.

Nhưng vì lời Diễm Thanh Việt đã dặn dò rất cẩn thận, nên cô ta cũng thấy nghi ngờ và không tự làm theo ý mình.

Tuy nhiên, cũng nhờ vậy mà ngay lập tức cô ta liền biết mình đã không phạm sai lầm.

Cửa biệt viện mở ra, Âm Thiên Quân đẹp tựa trích tiên đã xuất hiện. Lấy nhan sắc diễm lệ của Hoàn Nhan Hồng Anh đứng trước Âm Thiên Quân cũng phải lưu mờ.

Không chỉ vậy, thực lực của Âm Thiên Quân mới là thứ để cô ta lưu tâm.

"Đi thôi" Âm Thiên Quân lạnh nhạt lên tiếng, vị Thái Tử Phi giờ đây đã không dám cải lệnh.

Lúc này, tại Thái Tử Phủ máu đã chảy thành sông, trận pháp hộ môn cũng bị đánh nát, các lộ quân binh đều đang hướng về chính điện mà kéo tới.

Chợt một đạo trận bàn bay tới đem tất cả khoá lại. Cùng lúc đó bầu trời đột nhiên tối đen, giữa màn đêm u tối chỉ có một vầng trăng soi sáng vạn vật.

Từ vầng trăng ấy phủ xuống ánh sáng lờ mờ trong sương, chợt ánh trăng bắt đầu lây động Thái Âm Thánh Đạo đã buông xuống đem một đám người tu vi kém cỏi đều biến thành xương khô.

Chạy, đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu của bọn họ ngay lúc này.

Nhưng chạy được sao? Cho dù phá hủy được trận bàn đi nữa thì bên ngoài cũng đã bị Vũ Trì dùng không gian phong kín lại.

Cứ như vậy một cuộc thảm sát đã diễn ra, đợi đến khi người bên ngoài biết chuyện thì mọi thứ đã ổn thoả.

"Ngươi nói, người của chúng ta đều đã bị diệt sạch?" Trong một phủ đệ lớn có một nam tử tức giận quát lên.

"Tứ gia xin người bớt giận" tên thuộc hạ lo sợ quỳ mọp xuống.

Không chỉ là Tứ Thái Tử mà những người khác hiện cũng đã nhận được tin.

"Ngũ tỷ, có phải chuyện Cửu đệ bái trí mai phục lần này ngươi đã biết trước?"

Trong một lâu đài lớn có vài vị Công Chúa đang ngồi nói chuyện với nhau, tuy mặt mũi ai náy cũng tươi cười nhưng lại nồng đậm mùi thuốc súng.

Nghe hỏi, vị Ngũ Công Chúa khẽ cười một cái:

"Ta nào biết chuyện gì chứ, các muội nắm binh quần còn không biết, một vị Công Chúa hữu danh vô thực như ta làm sao biết"

Những người khác nghe Ngũ Công Chúa trả lời như vậy đều biễu môi một cái:

"Ngũ tỷ, ngươi nếu là hữu danh vô thực thì ở Diễm Dương Đế Quốc này đã không còn ai có thực quyền nữa rồi" một vị công chúa lành lạnh nói ra.

"Thất muội nói đúng a, nếu Ngũ tỷ không có thực quyền thì Nhị tỷ, Tam tỷ, Tứ tỷ đã không chết rồi, hihi" vị Lục Công Chúa cười trêu chọc tiếp lời.

Dù bị những kẻ ở đây nhắm tới nhưng Ngũ Công Chúa không hề tức giận:

"Bọn họ chết thì có liên quan gì đến ta?"

"Ngũ tỷ, ngươi đừng lừa mình lừa người nữa, ngươi nắm giữ Thông Lệnh Ti tin tức trải khắp thiên hạ, nếu ngày đó ngươi báo cho ba vị tỷ tỷ biết trước thì họ đã không chết dưới tay Cửu U Đế Quốc.

Ngươi là muốn trả thù bọn họ vì hại chết phu quân của ngươi, chuyện này cả Diễm Dương ai mà không biết" vị Thất Công Chúa miệng mồm luôn rất lanh lợi, luôn giành nói trước.

Nghe vậy, Ngũ Công Chúa nhẹ nhàng đặt ly trà xuống nhìn cô ta cười khẩy một cái:

"Ai nói sao ta mặc kệ, ta chỉ quan trọng phụ hoàng suy nghĩ như thế nào mà thôi.

Phụ hoàng đã phán ta vô tội thì ta chính là vô tội, nếu Thất muội ngươi có điều gì thắc mắc thì cứ đến tìm phụ hoàng chất vấn" nhìn vẻ mặt méo mó của Thất Công Chúa, Ngũ Công Chúa lại nhìn lướt qua đám Công Chúa còn lại nói tiếp:

"Không có bản lĩnh thì đừng học người khác chơi mưu kế, bây giờ mất cả chì lẫn chài lại đến đây tìm ta?

Ta nghĩ các muội nên trở về suy nghĩ cách ứng phó đi, một khi Cửu Đệ trở lại báo chuyện các muội tự ý đưa người vào phủ đệ ấy, ta nghĩ phụ hoàng sẽ không bỏ qua đâu" Ngũ Công Chúa nhàn nhạt nói, nhưng từng câu từng chữ đều đánh thẳng vào điểm trọng yếu khiến cho đám Công Chúa ở đây không ai trả lời lại được.

Nhìn đám người hậm hực rời đi, Ngũ Công Chúa nhếch môi cười một cái:

"Các ngươi cứ chờ đó, rồi các ngươi cũng sớm đi gặp ba ả tiện tỳ kia thôi"

Nói rồi, cô ta đánh ra một đạo thư tín bay thẳng đến phủ Cửu Thái Tử, rơi vào tay Thái Tử Phi.
« Chương TrướcChương Tiếp »