CHƯƠNG 421: CHIẾN TRANH SƠ BỘ BẮT ĐẦU

Giao giới giữa Diễm Dương và Cửu U rất lớn, lên đến vài chục toà thế giới. Vốn trước đó đa phần đều do thế lực của hai vị Đại Thái Tử, Đại Công Chúa trấn thủ và một phần nhỏ là do đích thân Đại Tướng Quân - thủ hạ số một của Diễm Dương Đại Đế trông coi, dù là nhỏ nhưng nơi đó lại là nơi quan trọng nhất, xảy ra nhiều cuộc công phạt nhất.

Vì vậy, hiện giờ có thêm Diễm Thanh Việt nhảy vào, chắc chắn phải cắt bớt phần của hai người bọn Đại Thái Tử, chứ không thể nào lấy của vị Đại Tướng Quân kia được.

Mặc dù có tình nguyện hay không thì hai người bọn họ vẫn phải chấp hành. Nhưng cũng tại đây mới thấy được tình thân của hoàng tộc đáng sợ như thế nào.

Côn Lôi Giới, một toà thế giới điêu tàn nằm trong lãnh địa của Diễm Dương Đế Quốc. Tuy nói "nằm trong" nhưng thật ra nó lại ở xa nhất trong số các điểm giao giới và xung quanh nó còn có ba thế giới của Cửu U Đế Quốc luôn chực chờ xâm chiếm.

Với những nhược điểm trên, Côn Lôi Giới luôn nằm trong tình trạng báo động, được nhận định sẽ mất trong nay mai.

Nhưng hôm nay, chính Đại Thái Tử lại giao một thế giới sắp mất đi này cho Diễm Thanh Việt.

Vừa xuất trận đã nắm chín phần thua cuộc, khiến cho Diễm Thanh Việt vô cùng tức giận, luôn ủ rũ suốt ngay từ khi biết tin.

"Cửu Thái Tử ngươi suốt ngày bưng ra cái mặt đưa đám đó, làm sao binh sĩ còn có dũng khí chiến đấu được chứ"

Trên đường đến Côn Lôi Giới, Diễm Thanh Việt và binh sĩ của hắn luôn luôn bất ổn, đã có nhiều kẻ muốn đào ngũ rồi. Vì vậy, có một đêm Tuyết Dạ đã đến nơi ở của hắn, mắng hắn.

Nghe Tuyết Dạ mắng, Diễm Thanh Việt cũng không bực tức mà thở dài một phen:

"Tuyết tiên sinh, thế đạo bất ổn như vậy, ngươi nói ta không lo lắng sao được"

"Đừng nói với ta là ngươi không lường trước việc này?" Tuyết Dạ hừ lạnh hỏi.

"Có lường trước, nhưng không ngờ tên Diễm Thanh Hoang đó lại có thể thủ được Côn Lôi Giới cho đến hôm nay. Trước đó ta cho rằng nó sẽ sắp mất đi thôi.

Nhưng nếu bây giờ ta không giữ được Côn Lôi Giới, sau này coi như tiền đồ đều mất sạch" Diễm Thanh Việt trả lời.

Không ngờ? Ra chiến trường mà dùng từ "không ngờ"? Diễm Thanh Việt cuối cùng là thông minh không đủ hay không hiểu thế sự?

Nói nào ngay, Diễm Thanh Việt tuy có chút thông minh nhưng lại khiếm khuyết kinh nghiệm từng trải, đó là một khuyết điểm của hắn.

"Bây giờ chuyện đã thành ra như vậy, ngươi ngồi đây ủ rũ có tác dụng gì còn không bằng vận óc tìm kế hoạch khác.

Ra trận là đứng trước cái chết, sinh mạng của binh sĩ đều nằm trong tay ngươi, sau này muốn làm gì cũng đừng chỉ thấy cái trước mắt"

Lần thứ hai trong một chút ngắn ngủi bị Tuyết Dạ mắng, nhưng lần này mắt của Diễm Thanh Việt lại sáng lên.

"Tuyết tiên sinh, người nói như vậy chắc đã có kế hoạch, mong người giúp đỡ a"

Thấy Diễm Thanh Việt nhún nhường, hạ thấp thân phận như vậy Tuyết Dạ cũng không làm khó hắn.

"Côn Lôi Giới nếu đã giữ không được thì không cần giữ nữa"

"Ý của Tuyết tiên sinh là...?"

"Đúng vậy, tuy Diễm Thanh Hoang giao Côn Lôi Giới cho chúng ta, nhưng hiện tại vẫn là người của hắn đóng quân ở đây.

Nếu có mất thì là do hắn có liên quan gì đến chúng ta?" Tuyết Dạ nhún vai nói ra.

Thật ra, chỉ cần dùng trận pháp Tuyết Dạ đã có thể giúp Diễm Thanh Việt giữ vững được Côn Lôi Giới, nhưng hắn không làm vậy.

Côn Lôi Giới đã rơi vào thế tử, cho dù giữ được nó thì sau này cũng phải đứng mũi chịu sào, làm mục tiêu công kích của Cửu U. Đến lúc đó, không cần đám người của Diễm Thanh Hoang ra tay thì quân đoàn của Diễm Thanh Việt cũng bị người Cửu U Đế Quốc mài chết.

"Nói là nói vậy, nhưng làm sao mới đẩy nhanh tiến độ được chứ? Chúng ta không thể cứ ở đây chờ đợi đến lúc nó bị phá được?" Diễm Thanh Việt nói ra lo lắng của mình.

Hắn có thể cho quân đoàn chậm trễ một vài ngày nhưng không thể lâu hơn được nữa.

"Ta hiểu ý ngươi, chuyện này ta sẽ đích thân ra tay"

Lấy thực lực của Tuyết Dạ chuyện này xử lý rất dễ.

Chỉ trong đêm đó hắn đã bay tới thế giới lân cận của Côn Lôi Giới, dùng tinh tượng tạo ra ảnh cảnh như vạn quân tiến công.

Sau đó, hắn đã vào lãnh địa của Cửu U tàn sát một phen, tạo ra một hồi thảm chiến, làm giống như quân binh của Diễm Dương "đã qua đây".

Đúng như dự đoán, lấy tính cách hiếu chiến của Cửu U Đế Quốc sao lại bỏ qua mối thù này chứ. Chính vì thế hôm sau bọn chúng đã phản công với quy mô lớn.

Vốn thế lực ở Côn Lôi Giới đã rất đơn bạc, nay bị tấn công bất ngờ vì vậy không quá lâu liền thất thủ.

Lúc ấy, quân đoàn của Diễm Thanh Việt cũng chỉ vừa đến giao giới, cho nên phần thất bại này không thể tính lên đầu bọn hắn được.

Kế hoạch một bị phá sản, hôm đó Diễm Thanh Hoang đành phải giao một thế giới khác cho Diễm Thanh Việt.

Thế giới này nằm kẹp giữa thế lực của hắn và Đại Công Chúa, nhìn qua an toàn nhưng thật ra nguy hiểm lại rất lớn.

Cũng sau lần ra tay ấy, địa vị của Tuyết Dạ trong lòng Diễm Thanh Việt lại càng tăng cao, và bây giờ gần như Tuyết Dạ đã trở thành quân sư của hắn rồi.

Vì vậy, có chuyện gì hắn cũng đều tìm tới Tuyết Dạ.

Trong lúc đó, tại phủ của Diễm Thanh Việt một cuộc chiến tranh khác cũng đang diễn ra, đó là chiến tranh hậu cung.

Ở nơi này, hiện tại Thái Tử Phi là người có địa vị cao nhất nhưng rất tiếc cô nàng chỉ vừa được cưới vào phủ, lực uy hϊếp vẫn chưa đủ. Huống chi bên dưới, một đám yêu cơ vẫn đang chực chờ hạ bệ cô ta.

Tiên hạ thủ vi cường, nhân cơ hội Diễm Thanh Việt không có ở đây, một đám thê thϊếp liền muốn ra tay với Thái Tử Phi, nhưng rất tiếc bọn họ lại ra tay chậm một bước.