Vũ Trì đợi ở mõ linh thạch không bao lâu thì Tuyết Dạ và Lâm Trưởng Lão đã đến. Vị họ Lâm này chính là Trận Sư mà tông môn phái tới, nhìn dáng vẻ kiêu ngạo luôn coi mình là nhất đó thật đáng ghét.
"Lâm Trưởng Lão, ngươi bắt đầu tìm kiếm tế đàn đi" Thạch Thái Thượng là người lạnh nhạt, nên cũng không thèm để ý hắn làm gì.
Mang theo tâm trạng hưng phấn thể hiện, ngay lập tức Lâm Trưởng Lão liền bầy ra một đại trận trước bao con mắt xít xoa tán thưởng của đám đệ tử.
Đây chỉ là một trận pháp dò tìm thông thường, chẳng qua hắn muốn phô trương thanh thế nên mới cố ý làm quá lên như vậy.
"Mở" hét một tiếng, Lâm Trưởng Lão thúc giục trận pháp xâm nhập vào lòng đất.
Nhưng một khắc sau từ trong lòng đất trận pháp đã ngôi lên.
"Có lẻ là không phải nơi này?" Lâm Trưởng Lão tự an ủi.
Nhứn sau nhiều lần thất bại, hắn đã cảm thấy mất mặt rồi.
"Hừ, làm gì có tế đàn chứ, thật tốn công ta đến đây một chuyến" giấu cảm giác hổ thẹn trong lòng, Lâm Trưởng Lão nói lớn lên nhằm lấy lại thể diện.
Nhưng lúc này ba người Vũ Trì, Tuyết Dạ và Thạch Thái Thượng đã liếc nhau một cái.
"Đi đến đó" Tuyết Dạ nói một tiếng, tất cả đều gật đầu đồng ý.
Theo sự phân phối của Thạch Thái Thượng, chỉ có Đạo Thai Trưởng Lão mới xuất phát, còn lại các đệ tử đều ở lại đây.
Nhìn đội ngũ xếp thành hàng, Lâm Trưởng Lão bực bội nói lớn:
"Ta đã nói không có tế đàn gì cả, tức nhiên cũng không có chuyện Tà Nguyệt Phục Sinh Trận"
"Lâm Trưởng Lão, xem ra ngươi phải học lại học" Tuyết Dạ bỏ lại một câu, dẫn đoàn người tiến về phía trước mà đi.
Hậm hực giận dử, nhưng Lâm Trưởng Lão cũng đi theo đoàn người, hắn là muốn xem kẻ nào mới đúng. Nếu là hắn đúng thì hà hà hắn sẽ cho đám người ở đây biết mặt.
Khi đoàn người của Vũ Trì di chuyển thì trong tông môn cũng đã nhận được tin tức từ Thạch Thái Thượng.
"Các vị suy nghĩ như thế nào?" Tông Chủ lúc này như già thêm mười tuổi, giọng khàn khàn lên tiếng.
"Chuyện này, haizz tùy Tông Chủ quyết định đi" một vị Thái Thượng thở dài.
"Đúng vậy, ngươi là nhất tông chi chủ chuyện này sẽ do ngươi quyết định" đệ nhất Thái Thượng lúc này cũng lên tiếng.
Đối với ác nhân phục sinh và các tông phái tập kích, hai chuyện này đều nguy hiểm như nhau. Nhưng với thực lực của Cầm Kiếm Tông thì chỉ có thể giải quyết một mà thôi.
"Nếu vậy, toàn tông xuất phát về Tử Lăng Sơn" Tông Chủ siết tay một cái ra lệnh.
Tử Lăng Sơn chính là nơi đám Vũ Trì đang hướng tới, nó cũng là nơi nằm giữa chín mỏ linh thạch. Theo Vũ Trì phán đoán, kẻ phục sinh chắc chắn sẽ từ nơi này, vì nơi này là trung tâm của đại trận Tà Nguyệt Phục Sinh.
Đoàn người của Vũ Trì đến Tử Lăng Sơn đã gần chiều xuống, nhìn khung cảnh sơ sát, hoang vu ở đây Vũ Trì nhíu mày một cái.
"Thật sự là nơi này".
Bởi vì tà khí ảnh hưởng mà tất cả sinh vật, cây cối đều chết hết, hoặc giả không chết cũng sẽ bị xâm nhiễm.
Không bao lâu sau, dưới sự dẫn đầu của Tông Chủ, đoàn người tiếp viện từ Cầm Kiếm Tông cũng đến. Đây là tất cả lực lượng của Cầm Kiếm Tông rồi, nếu như thất bại cả tông cũng sẽ sụp đổ theo.
Tông Chủ có thể ra quyết định như vậy thật đáng khen. Dù không nói nhưng trong lòng người đều đoán ra kẻ sắp phục sinh là ai. Nếu Cầm Kiếm Tông chỉ lo giữ lấy mình thì khi kẻ đó phục sinh lại, Cầm Kiếm Tông cũng sẽ khó mà an toàn còn ảnh hưởng đến toàn đại lục. Quyết định này đúng là lấy đại cuộc làm đầu, Vũ Trì cũng đã nhìn Tông Chủ với một con mắt khác.
Mặt Trời xuống núi, Mặt Trăng lên cao, tất cả đều cảm nhận được từng cơn gió lạnh lẻo thổi qua, tê buốt cả tâm hồn.
Ngày càng gió càng mạnh, giữa đêm khi ánh trăng treo lơ lửng trên cao thì mùi tanh tưởi lại dần xuất hiện.
Đột nhiên lúc này từ bốn phương tám hướng từng tóp, từng tóp đội ngũ đầy sát khí đã xuất hiện.
"Haha, tin tức không sai, thật không ngờ Cầm Kiếm Tông lại muốn chiếm bảo vật một mình" một tên ha hả cười lớn.
Đám người mới tới này chính là của mười tông khác, à không bây giờ phải là mười hai tông vì đã có sự gia nhập của Phục Linh Tông và Phù Quang Tông.
"Bảo vật? Chúng ta đến đây là ngăn Nguyệt Ma phục sinh, nếu các ngươi không giúp một tay thì đừng phá rối" Tông Chủ tức giận đứng ra nói.
"Haha, thật là nực cười, ta chưa từng nghe chuyện nào buồn cười đến vậy" có một tên cười lớn, theo đó một đám cũng cười cợt theo.
"Cho dù Huyết Ma phục sinh thì sẽ do thập nhị chính đạo tông môn chúng ta thu phục, cũng không đến lượt ma tông như các ngươi nhún tay vào" một tên đi đầu sát khí nói.
Nghe hắn nói câu này bên phía Cầm Kiếm Tông đã thấy không ổn.
"Cầm Kiếm Ma Tông âm mưu phục sinh Huyết Ma, nay bị thập nhị tông môn phát hiện, cùng nhau thảo phạt" hắn nhe răng giảo hoạt nói.
Thì ra là vậy, nếu gϊếŧ hết Cầm Kiếm Tông, lại gϊếŧ luôn Huyết Ma thì chẳng phải tiện cả đôi đường. Vừa lấy được danh vọng, vừa hắt nước bẩn cho Cầm Kiếm Tông chịu thay, giỏi, đúng là giỏi tính toán.
"Haha, chính đạo tông môn, ngươi nói không sợ thối mồm à" tức giận, Nhạn Cơ chỉ ngay mặt hắn chửi.
"Xoẹt...ầm..., phốc..."
Bị Nhạn Cơ chửi hắn liền tức giận, không ai được phép khinh bỉ vẻ đạo mạo này của hắn, nên ngay lập tức hắn liền xuất thủ.
Lấy tu vi Anh Linh hậu kỳ hắn tin chắc sẽ gϊếŧ chết Nhạn Cơ, nhưng không ngờ người bị đánh trọng thương lại là hắn.
"Tuyết Dạ, ngươi...ngươi đã là Vong Ngã lão tổ"