Gϊếŧ người, gϊếŧ bình thường cũng là gϊếŧ, gϊếŧ tàn độc cũng là gϊếŧ. Đối với thế giới lấy thực lực vi tôn như thế này, thì Vũ Trì không mấy quan tâm đến việc mình sẽ gϊếŧ người theo phương thức nào, cái này còn phụ thuộc vào tâm tình của cậu.
Một trận sóng rợn qua đi, Vũ Trì vẫn tiếp tục cuộc sống thường ngày của mình, bất quá cậu có thêm một việc nữa là dạy Vũ An tu luyện.
Vũ Trì thì vậy, nhưng ngoại giới đã truyền lưu tin tức Cầm Kiếm Tông xuất hiện một yêu nghiệt ngàn năm có một, là đại lục tuổi trẻ đệ nhất thiên tài.
Không cần phải hỏi cũng đủ biết tin tức là do Hóa Vũ Môn cố ý truyền ra. Bọn hắn ăn thua thiệt trên tay sư đồ Vũ Trì, nên đã suy nghĩ ra một kế sách rất "thông minh", đó là mượn đao gϊếŧ người.
Nên nhớ bên trên Cầm Kiếm Tông còn có ngũ đại siêu cấp tông môn và các nhất lưu tông môn khác đan xen, dù không biết tin tức có thật hay không, nhưng chắc chắn không ai nguyện ý thấy Vũ Trì phát triển tiếp.
Chẳng qua cho dù bọn chúng có động tĩnh như thế nào, thì Vũ Trì vẫn im lặng ở Cầm Kiếm Tông sống vui vẻ một năm rưỡi không màng thế sự. Chỉ có bây giờ Vũ An sắp lập Tử Phủ nên cậu mới chuẩn bị ra ngoài một chuyến tìm linh vật cho nó phục dụng.
Vũ An không được như Vũ Trì thiên phú tốt, tuy có Tuyết Dạ và Vũ Trì đích thân dạy dổ nhưng muốn lập ra Hoàng Kim Tử Phủ cũng không phải chắc chắn.
Vốn Tuyết Dạ hứa lần sau trở về sẽ giúp Vũ An tìm linh vật tu bổ Tử Phủ, nhưng khi hắn chưa về thì Vũ Trì đã quyết định tự hành động.
Ở Hoàng Thường Đại Lục này có một loại linh mộc gọi là Hoàng Kim Linh Mộc, hạch tâm của nó là vật liệu rất quý để tu bổ Hoàng Kim Tử Phủ. Nhưng mà Hoàng Kim Linh Mộc thực lực mạnh mẻ, lại ẩn nấp nơi rừng sâu không phải ai cũng thấy được, mà cho dù thấy được cũng chưa chắc gϊếŧ được nó.
Từ Cầm Kiếm Tông, Vũ Trì hóa thành Vân Loa Tước bay vuốt lên bầu trời, cùng lúc đó bốn phương, tám hướng đều có người lây động theo.
Trên bầu trời, Vũ Trì nhìn bên dưới một đám người "lẳng lặng" theo theo mình mà cậu chỉ biết cười lạnh trong lòng.
Không nhanh, không chậm mất hết nữa tháng Vũ Trì cũng đã đến được Vạn Trượng Sâm Lâm, nơi mà theo "tin tức" thì Hoàng Kim Linh Mộc đang ở tại đây.
Vạn Trượng Sâm Lâm, nơi đây chính là một mãnh lãnh địa của Yêu Thú, nó rộng lớn đến độ phải chia ra thành từng khu vực, mỗi nơi lại có một Yêu Vương chiếm giữ.
Yêu Vương ở đây chính là nói phải có tu vi Đạo Thai trở nên chứ không phải như Thuần Phong Điểu Vương, con hàng tự phong này so sánh được.
Một đường bay thẳng vào Sâm Lâm, Vũ Trì nhìn bên dưới cây cối bạt ngàn, tâm tình có chút thư sướиɠ a.
Đột nhiên, từ bên dưới một mũi tên lạnh lùng bắn thẳng về phía Vũ Trì. Cậu chao đảo một cái, tiêp đó là một cái lưới đã xuất hiện muốn bắt cậu lại.
Phun ra một ngụm Ngũ Hành Kiếm Khí xé tan chiếc lưới, Vũ Trì đáp xuống một cành cây lạnh lùng nhìn đám người xuất hiện.
Bao vậy Vũ Trì là một đám gồm rất nhiều đội ngũ khác nhau, Vũ Trì phân biệt từ phục sức mà bọn chúng mang trên người. Nhưng bên trong có một đội cậu khá quen thuộc là Vũ Hóa Môn.
"Chỉ là một con Vân Lóa Tước mà cũng dám vẫy động phong vân, đúng là tự tìm chết" một tên cao ngạo, tự cho là đúng khinh thường nhìn cậu.
"Ô, ngũ đại siêu cấp tông môn, ngũ đại nhất lưu tông môn đều xuất động, xem ra mạng của ta cũng có giá lắm chứ" Vũ Trì lên tiếng, nhưng trong thanh âm lại tràn ngập khinh miệt.
Cùng với Hóa Vũ Môn, chín tông môn khác đúng là không nguyện ý để Vũ Trì sống tiếp a.
"Sắp chết đến nơi còn nhiều lời, lên" tên hồi nãy ra lệnh một tiếng tất cả đều đánh tới Vũ Trì.
Trong đám này có không ít Đạo Thai Cảnh, có lẻ đây là thứ bọn chúng dựa vào ư?
Ngây thơ, đúng là quá ngây thơ.
Nhìn cả đám lao vào mình, Vũ Trì grit lên một tiếng vang vọng, xòe cánh bay cao lên bầu trời.
Tưởng Vũ Trì định chạy, tên cao ngạo lúc nãy đã phóng nhanh đến.
Chợt Vũ Trì ngừng lại, há miệng một thanh kiếm bảy màu liền bắn xuyên đầu hắn.
Ngay tức khắc, thanh kiếm bảy màu đã tách ra thành bảy thanh kiếm khác nhau xoay vòng quanh Vũ Trì.
"Không ổn, là Kiếm Cương Ngưng Hình, chạy mau" kẻ đứng mũi, chịu sào đã chết, nay lại thấy Vũ Trì hiển lộ ra thực lực cả đám liền nhao nhao muốn chạy. Nhưng mà Vũ Trì sao dể dàng để bọn chúng chạy như vậy, bảy thanh kiếm như ma quỷ lần lượt chém về phía đám người ở dưới.
Máu, máu chảy khắp nơi dẫn đến không ít yêu thú, nhưng không một con yêu thú nào dám gia nhập vòng chiến này.
"Ngươi không được gϊếŧ ta, ta là Long Đồ Môn đại đệ tử, ngươi gϊếŧ ta Long Đồ Môn sẽ không tha cho ngươi" nhìn thanh kiếm bay đến, một tên sợ hãi la lớn.
Nhưng, "phốc..." thanh kiếm đã không cho hắn có cơ hội nói tiếp.
Long Đồ Môn thì sao chứ? Ở đây cậu đã gϊếŧ không ít người, thêm một tên Long Đồ Môn cũng chẳng sao.
Trận chiến mãnh liệt đến độ Yêu Vương cũng đã xuất hiện quan chiến.
"Gϊếŧ hay lắm, haha, gϊếŧ hay lắm" một con Gấu lớn nhìn tràn cảnh liền cười lớn.
Vốn Yêu Tộc không ưa gì Nhân Tộc nên khi thấy Vũ Trì điên cuồng chém gϊếŧ thì hắn liền hoan hô cổ vũ.
Phía trên con Gấu to ấy, một con chim màu xanh đang nhìn Vũ Trì hâu hấu, không biết đang suy nghĩ gì.
Trận chiến cứ như vậy nghiên về một bên, tức nhiên trong chiến đấu vẫn có vài con cá lọt lưới. Nhưng bọn chúng chạy ra khỏi đám Yêu Thú hay không vẫn còn là ẩn số.