CHƯƠNG 20: TAM PHẨM ĐAN SƯ

Nghe Tông Chủ nói không chỉ Hình Đường Đường Chủ mà cả Vũ Trì cũng bất ngờ.

"Tông Chủ, chuyện này..." vốn Đường Chủ còn muốn phản đối thì Tông Chủ đã phất tay ra hiệu cho hắn im lặng:

"Chuyện này ta và các Thái Thượng Trưỡng Lão đã quyết định, ngươi cứ làm theo là được"

Trở về biệt viện, Vũ Trì liền ngó xem có Tuyết Dạ bên trong không. Không biết từ lúc nào con người này lại chiếm một phần quan trọng trong lòng cậu đến vậy.

"Về rồi à, có mệt lắm không?" đột nhiên Tuyết Dạ xuất hiện phía sau ôm cậu một cái, rồi hỏi.

Mệt mõi ư? Cũng có một chút, vì vậy Vũ Trì cứ như vậy yên lặng dựa vào l*иg ngực của hắn chứ không trả lời.

"Thu hoạch như thế nào?" Tuyết Dạ lại hỏi.

"Ừ, được một bộ Kiếm Điển, xem như cũng có chút thu hoạch" Vũ Trì thành thật trả lời.

Lúc này Tuyết Dạ đã ôm Vũ Trì lên đi vào trong, tứ đệ thấy hai người liền vui vẻ bay tới.

"Linh trí ngày càng tốt, cũng nên có một cái tên rồi" Vũ Trì vuốt đầu nó, nói nhỏ.

Như nghe hiểu Vũ Trì nói, tứ đệ vui vẻ kêu lên hai tiếng đồng ý.

"Bình bình, an an là đủ, vậy cứ gọi là Vũ An đi" Vũ Trì không hy vọng nó tạo nên sự nghiệp kinh thiên động địa gì, chỉ hy vọng có bình an, vui vẻ sống qua ngày.

"Vũ An, cái tên này rất tốt" nhận ra tâm tư của Vũ Trì, Tuyết Dạ thoáng ôm cậu chặc hơn nữa.

Trở về không bao lâu, trong Cầm Kiếm Tông tin tức Vũ Trì là Luyện Đan Sư cũng đã truyền ra. Đối với chuyện này, người trong cuộc là Vũ Trì thì không quan tâm còn những người khác lại cực kỳ để ý đến.

Ở Hoàng Thường Đại Lục này đan đạo xuống dốc không phải ngày một, ngày hai. Tính riêng Cầm Kiếm Tông Đan Sư cũng không đến 10 vị, trong đó cao nhất cũng chỉ là chuẩn Tứ Phẩm Đan Sư a.

Vì vậy, đối với một vị tân Đan Sư, cấp bậc lại không kém như Vũ Trì thì ở tông môn rất để tâm đến.

Cũng như vậy, qua hôm sau đích thân Đan Đường Đường Chủ đã đến tìm gặp Vũ Trì. Thật ra mặt mũi của cậu cũng không lớn đến độ phải đích thân Đan Đường Đường Chủ đến thăm, mà trong đó có một phần cũng do ông ta nể mặt Tuyết Dạ a.

Đan Đường Đường Chủ là một ông lão râu tóc đã bạc trắng, khác với Hình Đường Đường Chủ có phần nghiêm nghị thì ông ta lại tản mát ra một khí tức rất hòa nhã.

"Haha, lão phu mạo mụi đến làm phiền mong Tuyết Trưởng Lão bỏ qua a" vừa vào ông ta đã cùng Tuyết Dạ chào hỏi, sau đó mới nhìn tới bóng lưng của Vũ Trì vẫn đang đánh đàn.

"Đây là cao đồ Vũ Trì sao? Đúng là một hài tử chăm chỉ" nhìn Vũ Trì một cái ông ta liền khen ngợi.

Lúc này Vũ Trì mới đứng lên gật đầu thay cho lời chào, đối với những người không quen biết Vũ Trì thường rất lãnh đạm.

"Tuyết Trưởng Lão, lần này đến đây là lão phu muốn khảo hạch đan đạo của Vũ Trì một chút a" vẫn tươi cười, ông ta không nhanh không chậm nói ra ý đồ của mình.

Một tên chuẩn tứ phẩm Đan Sư muốn khảo hạch đan đạo của cậu? Tuy Vũ Trì không phải một Đan Sư xuất chúng gì nhưng cũng không phải hắn có thể so sánh a.

Nghe vậy Vũ Trì bĩu môi một cái, nhưng Tuyết Dạ lại đồng ý. Hắn cũng muốn xem trình độ luyện đan của Vũ Trì tới đâu.

Người ta nói trời hay đố kỵ anh tài, nhưng Tuyết Dạ hắn tin tưởng ở Hoàng Thường Đại Lục này, không ai có thể đạp qua hắn để gây tổn thương cho Vũ Trì.

"Không cần khảo hạch, ta là một tam phẩm Đan Sư" vừa đánh đàn, Vũ Trì vừa tùy tiện nói.

Nếu không phải do hạn chế tu vi không luyện ra được đan dược cấp cao hơn, thì với trình độ của Vũ Trì cũng không phải chỉ là một tên tam phẩm Đan Sư a.

"Tam phẩm, này..." Đan Đường Đường Chủ có vẻ không mấy tin tưởng.

Nhìn Vũ Trì được bao nhiêu tuổi chứ, tuy biết cậu là Yêu Tu khó mà đoán tuổi tác nhưng ông ta vẫn không nguyện ý tin.

"Tin không tùy ông" Vũ Trì bỏ lại không câu rồi đi vào trong. Cậu không cần thiết phải chứng minh bất kỳ điều gì cho kẻ không cần thiết.

"Lộc Đường Chủ, nếu Trì nhi nói tam phẩm thì sẽ là tam phẩm, đồ đệ của ta chưa bao giờ nói láo" Tuyết Dạ cũng có chút không vui khi ông ta nghi ngờ Vũ Trì.

Cũng là kẻ sống lâu năm nên Lộc Đường Chủ cũng rất nhanh nắm được tình hình, thì ra lời đồn Tuyết Dạ cực kỳ sủng ái đệ tử của mình là thật a, đến nghi ngờ mà cũng không cho phép.

"Không phải là lão phu không tin, chỉ là có chút bất ngờ thôi, mong Tuyết Trưởng Lão lượng thứ" rất nhanh ông ta đã lách qua đường khác.

"Gần đây Đan Đường vừa lúc thiếu một tam phẩm Đan Sư luyện chế Đạo Thai Đan, không biết Vũ Trì có bằng lòng nhận nhiệm vụ này không?"

"Chuyện này không tốt lắm đâu, Vũ Trì còn phải luyện đàn, luyện kiếm, còn phải luyện công không có thời gian rãnh a" Tuyết Dạ biết nếu có Vũ Trì ở đây thì cậu cũng sẽ từ chối nên hắn liền thay cậu từ chối luôn.

Khuyên giải một hồi vẫn không có kết quả, Lộc Đường Chủ đành phải ra về, nhưng ông ta không về Đan Đường mà hướng về phía Tông Chủ mà đi.

Cũng không biết Tông Chủ nói gì với ông ta mà từ đó Lộc Trưởng Lão không đến làm phiền Vũ Trì nữa.

Chớp mắt một cái nội tông thi đấu lại đến, Vũ Trì dù gì cũng là người của Cầm Tông nên sẽ không thể thoát khỏi.

Cũng tốt, gần đây Cầm Kỷ của cậu có tiến bộ nên cũng muốn thử một hai.