CHƯƠNG 17: BA CON KHỈ NHẢY NHÓT

Mười ngày rất nhanh qua đi, ngay tại Kiếm Tông quảng trường đã có đông đảo đệ tự nội môn đứng đợi sẳn.

Lần này Vũ Trì quyết định tham gia tranh đoạt Kiếm Bia Tuyết Dạ cũng biết, đối với quyết định của cậu thì hắn chưa bao giờ phản đối, chỉ dặn dò phải cẩn thận đừng vì cái gọi là đồng môn mà đẩy mình vào vòng nguy hiểm.

Nghe Tuyết Dạ nói như vậy trong lòng Vũ Trì tỏa ra một tia thật ấm áp, người này luôn đặt an toàn của cậu lên hàng đầu. Đúng là sống qua hai đời cậu chưa từng có ai quan tâm đến vậy, dù chỉ là một lời nói nhưng cũng khiến Vũ Trì hạnh phúc.

Khi Vũ Trì đến quảng trường thì Tiểu Linh và Tiểu Lục đã vui vẻ chạy đến kéo tay cậu giới thiệu với các đồng môn.

Đa số đệ tử nội môn đều biết chuyện Vũ Trì đở được một kiếm của Tôn Bất Quy nên ai náy đều tỏ ra tươi cười, lấy lòng cậu. Chợt từ ngoài xa một âm thanh cợt nhã, xen chút kinh thường truyền tới.

"Chuyện của Kiếm Tông lại phải nhờ đến một tên Cầm Tông, các ngươi không thấy mất mặt sao?" theo âm thanh là ba tên thanh niên hai nam, một nữ tuổi chừng 23,24 đi lại.

"Lục Như Long, Đoàn Sơn Hải, Nam Nhã Lam, bọn họ là Kiếm Tông nội tông tam đại đệ tử, tu vi nữa bước Đạo Thai, có cơ hội trở thành đệ tử nòng cốt a" một bên Tiểu Linh nói nhỏ cho Vũ Trì biết.

Ở Cầm Kiếm Tông đệ tử ngoại tông nhiều vô số, đệ tử nội tông cũng đông đảo nhưng chỉ có đệ tử nòng cốt là khan hiếm, không được mấy người.

Muốn trở thành đệ tử nòng cốt thì điều kiện tiên quyết phải trước 25 tuổi đột phá Đạo Thai Cảnh, hơn nữa còn phải thông qua khảo hạch tông môn. Chính vì yêu cầu khắc khe này cộng thêm chất lượng đệ tử ngày càng đi xuống, nên ở Cầm Kiếm Tông đến bây giờ chỉ có ba tên đệ tử nòng cốt, hai người thuộc Cầm Tông và một của Kiếm Tông.

Người mở miệng đi đầu chính là Lục Như Long, Kiếm Tông nội tông đệ nhất nhân, kẻ này từ xưa đến nay đều ánh mắt cao hơn đầu. Sau khi hắn nói xong đã đến lượt nữ nhân Nam Nhã Lam khúc khích cười, có lẻ đối với đám nam nhân khác thì tiếng cười như chuông reo của cô ta là câu hồn đoạt phách, nhưng riêng đối với Vũ Trì chỉ có hai chử "lẵng lơ".

"Nghe nói ngươi đở được một kiếm của Bất Trưởng Lão, nhưng ta không tin, họa may là do Bất Trưởng Lão nể tình Tuyết Trưởng Lão ra tay nhân nhượng mà thôi" người cuối cùng là Đoàn Sơn Hải cũng góp vui, muốn làm Vũ Trì mất mặt.

Đối với ba tên này Vũ Trì không để tâm, cậu nhìn chúng bất quá như ba con khỉ đang nhảy nhót mà thôi.

"Thực lực của ta ra sao không đến lượt các ngươi đàm luận, thích thì lên lôi đài, cường giả là ở thực lực chứ không phải ở cái miệng" Vũ Trì nhếc môi nói ra không hề nể mặt.

Ở nội tông chưa từng có ai dám đối với bọn Lục Như Long nói chuyện như vậy, sau khi Vũ Trì nói xong đã có nhiều đệ tử khúc khích cười.

"Ngươi, có gan lên lôi đài sinh tử đấu" Đoàn Sơn Hải tức giận chỉ tay vào Vũ Trì hạ chiến thư, nhưng Tiểu Linh đã đánh tay hắn ra.

Tuy thực lực của cô không đủ nhưng ai kêu cô có thế lực phía sau vững chắc chứ, cô chính là không sợ Đoàn Sơn Hải a.

"Đoàn Sơn Hải, hôm nay chúng ta tập hợp lại đây vì chuyện tranh đoạt Kiếm Bia, không phải để nội đấu. Ngươi ở đây là cố tình gây thị phi?"

"Tùy Phi Linh, tốt, coi như ta nể mặt cô tạm bỏ qua" Đoàn Sơn Hải thấy Tiểu Linh ra mặt, hít sâu một hơi cưỡng ép nói.

Tùy Phi Linh? Họ Tùy? Thì ra bối cảnh của Tiểu Linh ở Cầm Kiếm Tông lại lớn đến vậy. Vũ Trì khẻ cười nhìn Tiểu Linh.

"Được rồi, hôm nay là ngày trọng đại, tranh đoạt Kiếm Bia là việc quan trọng cần suy tính cẩn thận a" lúc này Nam Nhã Lam mới lên tiếng. Tiếng nói nhỏ nhẹ kèm theo một chút yếu đuối thật khiến người thương tâm. Nhưng ngay sau đó cô ta lại chỉa mũi về phía Vũ Trì.

"Ý của ta và Lục, Đoàn hai vị sư huynh là chuyện của Kiếm Tông nên để Kiếm Tông tự giải quyết, mọi người nghĩ như thế nào" ý của cô ta rất rỏ ràng là gạt Vũ Trì qua một bên.

Tiểu Linh, Tiểu Lục nghe vậy rất tức giận, còn các đệ tử khác trên mặt cũng có biến hóa khác nhau. Đối với bọn họ thì ba người Lục Như Long đã cao cao tại thượng, thực lực áp đảo bọn họ, nếu có ba người này cầm đầu thì sẽ có cơ hội thắng rất lớn. Nhưng ngược lại cũng có nhiều người lựa chọn tin tưởng Vũ Trì, người đở được một chiêu kiếm của Trưởng Lão tu vi Đạo Thai đỉnh phong thì không phải chuyện đùa a.

"Vấn đề này không phải rất đơn giản sao?" chợt Vũ Trì bước ra.

"Ai muốn theo bọn chúng thì cứ theo, còn ai muốn theo ta thì đến bên này. Nên nhớ quyết định hôm nay ảnh hưởng đến tương lai của các ngươi, suy nghĩ cho kỷ"

"Ta cũng muốn nói vậy" Lục Như Long hừ lạnh không chịu thua kém.

Kiếm Tông nội tông đệ tử hơn ngàn, nhưng cuối cùng chọn về phía Vũ Trì chỉ lát đát gần trăm, số lượng thật là ít ỏi.

"Tiểu Linh, cô ghi lại danh sách bọn họ rồi dẫn mọi người đi theo ta" Vũ Trì an bài tất cả xong dẫn đầu mọi người rời đi.

Nhìn đoàn người ít ỏi của Vũ Trì rời đi, mấy tên của Lục Như Long khinh bỉ cười một cái, ánh mắt đắc thắng hiện rỏ trên mặt.

Vũ Trì không quan tâm đến bọn chúng nghĩ gì, vì lúc này ngay tại nơi khác trong tay cậu đã nắm một số bình đan dược nho nhỏ.

"Các ngươi lựa chọn theo ta, ta sẽ không khiến các ngươi thua thiệt. Nhưng ta không phải thánh mẫu hay đấng cứu thế vì vậy cái gì cũng phải rỏ ràng" nhìn qua một lượt cậu nói tiếng.

"Trong tay ta là Ngưng Linh Đan, Bạo Nguyên Đan, Thăng Hồn Đan và Tỉnh Hồn Đan. Ta sẽ xuất ra bán cho các ngươi"

Bạo Nguyên Đan, sau khi phục dụng lập tức tăng lên một tiểu cảnh giới, là đan dược cực kỳ quý hiếm a. Còn Thăng Hồn Đan và Tỉnh Hồn Đan càng khó tìm hơn, một loại giúp tăng tinh thần lực, một loại giúp tỉnh tâm. Đối với việc lĩnh ngộ Kiếm Bia thì có thứ gì có ích hơn hai loại đan dược này chứ.

Nghe Vũ Trì nói xong, Tiểu Linh khẻ cười mở miệng:

"Ta quên nói cho mọi người, Trì đệ đây không chỉ là Cầm Kiếm song tu mà còn là một vị Đan Sư"

Chính miệng Tiểu Linh nói như vậy, ở đây ai cũng tin tưởng.

Cầm Kiếm song tu, đây chẳng phải nói Vũ Trì muốn cạnh tranh ngôi vị Tông Chủ tương lai, huống chi cậu còn là một tên Luyện Đan Sư, nhìn qua thấp nhất cũng đã là hai sao Đan Sư rồi.

Đan Sư cấp bậc lấy tinh vị mà phân biệt, một sao Đan Sư ứng với luyện chế ra một sao đan dược, cứ như vậy tính lên.

Dù là bán nhưng Vũ Trì mang ra toàn hàng hiếm, không bao lâu đã bị mua hết.

"Được rồi, cứ để bọn Lục Như Long đi trước, ba ngày sau chúng ta sẽ xuất phát" Vũ Trì lên tiếng. Ba ngày đã đủ bọn họ phục dụng đan dược, tăng lên tu vi.

Sau khi mọi người tản đi, Vũ Trì đã lấy mõi loại đan dược ra một viên tặng cho Tiểu Linh và Tiểu Lục. Không phải cậu keo kiệt mà đan dược phục dụng nhiều sẽ không tốt.

Quen biết tuy không lâu nhưng tính cách của Vũ Trì hai người đều rỏ, vì vậy cũng không từ chối.