Đúng như Vũ Trì suy đoán, sau khi Băng Vũ nhận lệnh tìm Lôi Linh Vật cho Vũ Trì, thì trong đêm đó đồ đạc trong phòng đều bị cô ta đập nát.
"Vũ Trì, ngươi dùng cách này hạ nhục ta, ngươi chắc phải trả giá thật đắt"
Cô không dám nổi giận với Tuyết Dạ, không giám làm trái lệnh hắn, càng phải ra sức hoàn thành nó thật tốt. Chính vì đều này khiến Băng Vũ càng thêm hận Vũ Trì.
Theo Băng Vũ, trong chuyện này chắc chắn là Vũ Trì nài nỉ, thỉnh cầu Tuyết Dạ làm như vậy, nếu không Tuyết Dạ sẽ không để cô bôn ba như thế.
Nhưng cho dù có tức giận đến đâu thì Băng Vũ vẫn phải nuốt hận mà cười tươi.
Trong khi đó Vũ Trì vẫn nhàn nhã ở Vũ Tuyết Cung, ngày ngày luyện đan, luyện đàn.
Một tháng trôi qua, hôm nay mới sáng sớm Trang Duệ đã đứng chờ cậu, thì ra Thông Thám Đường có tin tức phát hiện Tu La Tộc.
Cũng trong ngày hôm đó trong Vũ Tuyết Cung truyền ra tin Vũ Trì đột phá Thất Phẩm Đan Sư.
Lần này Tu La Tộc chỉ mới phái ra một ít đi thám thính tình hình, phía sau còn hẳn một đại quân đang chờ đổ bộ vào Vũ Tuyết Cung hạ sát Vũ Trì.
Có lẻ Tuyết Dạ cũng đã biết chuyện này, buổi sáng hôm đó hắn tức giận đến tìm cậu:
"Trì nhi, ngươi có thù với Tu La Tộc?"
Nhìn hắn tức giận, đột nhiên tâm Vũ Trì đau nhói từng cơn:
"Đúng, nếu ngươi sợ chúng thì ta sẽ rời đi ngay tức khắc"
Vũ Trì nói xong Tuyết Dạ càng thêm tức giận, kéo cậu đến nằm xấp trên đùi hắn:
"Bóp...bóp..." hai bạt tay lên mông Vũ Trì, khiến cậu thật sự choáng váng.
"Cái thứ nhất đánh vì dám dấu ta chuyện này. Còn cái thứ hai là dám nghi ngờ ta"
Thì ra Tuyết Dạ tức giận không phải vì cậu đắc tội với Tu La Tộc mang phiền phức cho hắn, mà vì cậu đã dấu diếm hắn bị người ta tìm gϊếŧ cũng không nói.
Dù bị đánh nhưng Vũ Trì không đau mà cảm thấy thật ấm áp. Ngồi lên ôm lấy cánh tay hắn, Vũ Trì khẻ cười:
"Đừng giận nữa, ta sai rồi"
"Hừ, lần sau còn như vậy, vi sư sẽ cho ngươi biết lợi hại của ta" nói rồi hắn còn bóp mông một một cái.
Lúc Tuyết Dạ nghe tin Tu La Tộc xuất hiện đã bí mật tìm hiểu, khi hay tin trên đường Vũ Trì đi tìm hắn chút nữa đã bị gϊếŧ, thì lúc đó hắn liền muốn đi diệt cả Tu La Tộc.
"Đừng giận nữa, à đúng rồi, Dạ ngươi biết lai lịch của Minh Tuyệt Kiếm với Hoán Huyết Kiếm không?" nhìn Tuyết Dạ đã nguôi giận, lúc này Vũ Trì chợt nhớ ra một chuyện.
Minh Tuyệt, Hoán Huyết? Nghe hai cái tên này khuôn mặt Tuyết Dạ liền trầm xuống.
"Minh Tuyệt, Hoán Huyết là hai trong bảy thanh Thất Thần Kiếm của Kiếm Mộ. Nghe đồn bảy thanh kiếm hợp lại sẽ mở ra được Kiếm Mộ, đạt được một vô song Thần Công và kho báu của Kiếm Mộ" ngưng một lúc, hắn nói tiếp:
"Thất kiếm không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, truyền qua bao nhiêu đời chủ nhân, nhưng Kiếm Mộ vẫn chưa mở ra"
"Vào năm ngàn năm trước, nghe nói Thất Đại Kiếm Chủ đã tụ hợp lại với nhau mở ra Kiếm Mộ. Chẳng qua không biết vì lý do gì bọn họ lại đánh nhau sống chết, cho đến bây giờ mõi vị Kiếm Chủ khi gặp nhau đều nãy sinh một trận sinh tử chiến"
Có lẻ là do tranh giành Kiếm Mộ, Vũ Trì đoán là vậy.
"Trì nhi, sao ngươi lại hỏi chuyện này" Tuyết Dạ nhìn cậu.
Thở một hơi, Vũ Trì xuất ra Thần Hy Kiếm:
"Nó là Minh Tuyệt Kiếm"
Tuyết Dạ vừa nghe đến liền mở to mắt.
"Có một nử tử Tu La Tộc cầm Hoán Huyết Kiếm muốn gϊếŧ ta, cho nên vô tình ta mới biết thân thế của nó" Vũ Trì vuốt Thần Hy Kiếm nói.
"Minh Tuyệt nhất mạch những năm nay đều bị sáu mạch ra kịch liệt truy sát, có lẻ không bao lâu nữa không chỉ Hoán Huyết và cả Táng Thiên nhất mạch cũng tìm đến ngươi" Tuyết Dạ hơi lo lắng nói ra.
Năm xưa, đợi sáu mạch khác đấu nhau lưỡng bại câu thương, thì Minh Tuyệt đã ra tay ám toán bọn họ nhằm đoạt lấy Kiếm Mộ. Nhưng rất tiếc không thành công, ngược lại còn bị sáu mạch hợp sức truy sát suốt năm ngàn năm nay. Tức nhiên đây chỉ là truyền ngôn của sáu mạch kia phát ra, còn có thật hay không chỉ có người trong cuộc mới biết.
Mõi đời Minh Tuyệt Kiếm Chủ đều sẽ không sống sót để trưởng thành, vì vậy Tuyết Dạ rất lo cho Vũ Trì.
"Binh đến tướng chặn, thêm hay bớt một kẻ thù đối với ta cũng như vậy. Hoán Huyết Kiếm Chủ không gϊếŧ được ta thì Táng Thiên Kiếm Chủ cũng sẽ như thế" Vũ Trì siết Thần Hy Kiếm âm trầm mở miệng.
"Dạ, ta cần kết Lôi Đạo Tâm trước khi đột phá Niết Bàn, khi đó ai là thợ săn, ai là con mồi còn chưa biết được"
Bởi vì an nguy của Vũ Trì, rất nhanh sau đó Tuyết Dạ đã tìm đến Lôi Linh Vật cho Vũ Trì.
Ngay sau đó, suốt hơn mười năm bế quan, không ai ở Vũ Tuyết Cung thấy cậu nữa. Vũ Trì an ổn bế quan kết Lôi Đạo Tâm, nhưng bên ngoài lại không được như vậy, trong khoảng thời gian này Băng Vũ cũng đã nắm được tiên cơ.