- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Khổng Tước Kỳ Duyên
- CHƯƠNG 116: QUA ĐÊM BÃO TUYẾT
Khổng Tước Kỳ Duyên
CHƯƠNG 116: QUA ĐÊM BÃO TUYẾT
"Nam nhân cũng có thể sinh con" suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu Vũ Trì nhưng rất nhanh đã bị cậu bát bỏ.
Cậu bây giờ...chưa cần có hài tử.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn, Vũ Trì từ khi rời khỏi Khổng Tước Tộc đã lang bạc khắp nơi, nhưng những kiến thức ấy đúng là chỉ như hạt cát giữa sa mạc.
"Tuyết Lang Tộc thực lực như thế nào?" Vũ Trì dò hỏi.
"Bọn họ có ba vị đương gia đều là Niết Bàn Cảnh a" nam nhân thở dài kéo thiếu niên ngồi xuống.
"Vậy, trong các tộc có tộc nào có Lập Địa cường giả tọa trấn không?" Vũ Trì lại hỏi tiếp.
"Lập Địa? Không lẻ phía trên Niết Bàn còn có cường giả như vậy ư" nam nhân ngu ngơ hỏi lại.
Đúng thật, với tu vi của hắn biết như vậy đã là quá nhiều, có lẻ Lập Địa là cảnh giới quá cao đối với hắn.
Lúc này bên ngoài đột nhiên có rất nhiều tiếng bước chân chạy đến.
"Thố Tử, ai ở bên trong?" chợt một giọng nói già nua xông vào lều của Vũ Trì.
Nghe được có người gọi mặt nam nhân ngay lập tức tái xanh lại.
"Là gia gia, sao bọn họ lại về sớm như vậy chứ" thiếu niên bên xạnh Thố Tử cũng giật nãy mình.
Bọn hắn chưa kịp đi ra ngoài thì một đám người đã đi vào, dẫn đầu là một ông lão gầy gò, khí tức phù phiếm dường như bị thương rất nặng.
Theo sau ông lão, một đám người tu vi khác biệt, dẫn theo một hội người chỉ có Tử Phủ Cảnh.
"Thố Tử, bọn họ là ai?" ông lão nhìn đám Vũ Trì hết sức đề phòng.
"Gia gia, bọn họ..." Thố Tử chưa trả lời xong thì Vũ Trì đã đứng lên gật đầu chào.
"Lão tử xin đừng nóng giận, chúng ta chỉ là người qua đường muốn đến Vũ Tuyết Cung, đêm đến muốn xin tá túc một đêm mà thôi" Vũ Trì lấy thái độ nhã nhặn, khiêm tốn mà nói chuyện với ông lão.
Nhìn cậu và đám người phía sau, ông lão chợt nhận ra mình không nhìn thấu tu vi đám người.
"Các vị tu vi cao thâm, đến Thố Nhân Tộc là vinh hạnh của chúng ta, lúc nãy chỉ là hiểu lầm, lão đây xin bồi tội a" ông lão là người thông minh rất nhanh đã lấy lại tính ôn hòa, mời Vũ Trì ngồi xuống.
Thật ra Thố Nhân Tộc trời sinh rất ôn hòa, nhưng bởi vì cuộc sống này quá mức khắc nghiệt với bọn họ, cho nên mới khiến cho bọn họ luôn trong tình trạng đề phòng, nghi kỵ.
Thấy ông lão không còn ý kiến, đoàn người phía sau ông cũng nhanh chóng tản ra, ai về lều của người ấy.
"Lão tử, hình như ông bị thương" nhìn ông lão Vũ Trì có chút thương xót hỏi.
Nghe hỏi, ông lão thở dài một hơi:
"Nhiều năm trước trong một lần đi săn lão bị Tuyết Ưng Tộc đánh trọng thương, vì không có đan dược nên ngày càng nghiêm trọng"
Bọn họ bởi vì không có nhiều tài nguyên tu luyện, nên mới phải đi săn dùng máu thịt làm tài nguyên. Không riêng gì bọn họ, ở đại lục này rất nhiều tộc đàn cũng dùng cách này tu luyện.
"Nếu lão không ngại, ta có thể trị cho lão" Vũ Trì cười cười nói ra.
"Ngài là Đan Sư?" đột nhiên ông lão giật mình nhìn vào Vũ Trì, thấy vậy Đại Thiết Tử ha hả cười lớn:
"Lão già, ngươi thật may mắn, công tử của chúng ta là một vị Đan Sư rất lợi hại a"
"A! Lão xin ra mắt Đan Sư đại nhân a" đột nhiên ông ta quỳ xuống dập đầu khiến cho lần này đến lượt Vũ Trì giật nãy người.
"Đan Sư đại nhân đến mà tộc của chúng ta không có gì tiếp đải, mong ngài lượng thứ"
Ở Cực Băng đại lục này, quanh năm lạnh giá không thể sản sinh Hỏa Diểm, không thể tu luyện Hỏa công pháp, cho nên cũng không có Đan Sư.
Đối với nơi này Đan Sư là một chức nghiệp hết sức cao quý, bọn họ nhận được sự tôn kính tuyệt đối, cho nên ông lão cho Vũ Trì dập đầu là một chuyện thường xảy ra ở đây.
"Được rồi đứng lên đi, ông bị Hàn Băng tổn thương đến kinh mạch, vốn đây không phải đại thương gì chẳng qua nơi này quanh năm lạnh lẻo, cho nên thương thế mới trở nặng như vậy"
"Cầm lấy, đây là Ôn Hỏa Đan và Liệu Thương Đan. Dùng Ôn Hỏa Đan sau khi đánh tan Hàn Băng khí rồi tiếp tục dùng Liệu Thương Đan trị cho kinh mạch"
Vũ Trì xuất ra hai loại đan dược đưa tới, ông lão rất thành kính nhận bằng hai tay.
Nhìn ông ta có vẻ rất nôn nóng trở về trị thương, Vũ Trì cũng không giữ lại nữa. Nhưng khi ra đến cổng lều, ông lão chợt quay lại nói nhanh:
"Đan Sư đại nhân, đêm nay có bão tuyết, người cẩn thận một chút"
Bão tuyết, đối với những người tu vi thấp ở đây là một đại họa, để sống qua một trận bão tuyết còn phải dựa vào may mắn rất nhiều.
"Đêm nay, các ngươi đi giúp bọn họ một chút đi" Vũ Trì nói nhẹ rồi nhắm mắt lại.
Đêm đó bão tuyết cuồng bạo kéo đến, khi Thố Nhân Tộc còn đang ôm lấy nhau cầu nguyện thì bên ngoài một vòng trận pháp đã xuất hiện bảo vệ nơi này.
Tuy đây chỉ là một tòa cấp 4 trận pháp, nhưng đó là đủ để ngăn cản một trận bão tuyết.
Sáng hôm sau, Vũ Trì mở mắt ra thì bên ngoài đã có vài tia nắng yếu ớt chiếu xuống. Khi cậu cùng mọi người chuẩn bị rời đi thì ông lão đã dẫn theo Thố Nhân Tộc đứng chờ sẳn.
"Đan Sư đại nhân, người muốn đến Vũ Tuyết Cung, chúng tôi cũng muốn đến Vũ Tuyết Thành. Chúng ta có thể đi chung, lão sẽ cho ngài dẫn đường a, không biết ngài nghĩ sao?" ánh mắt hy vọng, ông lão nhìn Vũ Trì nói.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Khổng Tước Kỳ Duyên
- CHƯƠNG 116: QUA ĐÊM BÃO TUYẾT