Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 115: THỐ NHÂN TỘC

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tuy mấy người Thải Tước đã cứu Vũ Trì, nhưng đó chỉ là ân nghĩa cá nhân, nếu muốn cậu gia nhập vào Khổng Tước Tộc, vì nó cống hiến thì không thể nào. Trong tâm của cậu đối với Khổng Tước Tộc vẫn còn sự bài xích, cho dù không có đám người Trang Duệ thì cậu vẫn không đi đến Cẩm Sắc đại lục.

Một đường không ngừng nghĩ, đám Vũ Trì cuối cùng cũng đến được một đại lục trắng xóa, bao phủ lấy nó là từng lớp băng tuyết lạnh giá.

"Công tử, nơi này thật lạnh a" Đại Thiết Tử ôm cánh tay than thở.

Đúng vậy, nơi này gọi là Cực Băng Đại Lục, cái lạnh của nó khiến cho tên da dày, thịt béo như Đại Thiết Tử cũng phải rùng mình.

Một cơn gió thổi qua, Vũ Trì xoa cánh tay lạnh buốt của mình.

"Đừng than vãng nữa, mau đi thôi" chịu cái lạnh thấu xương, Vũ Trì đạp trên những lớp tuyết dày đặc mà bay về phía trước.

Cực Băng Đại Lục là một tòa Trung Cấp Đại Lục, nhưng bởi vì thời tiết quá lạnh nên cư dân ở đây rất ít ỏi, thua cả Cấp Thấp Đại Lục.

Càng vào sâu, cái lạnh càng kinh khủng, nó như đong cả trái tim lại. Dòng máu trong cơ thể của Vũ Trì lúc này như bị tắt nghẻn do cái lạnh buốt giá.

Bên trong, Khổng Tước Thánh Hỏa đã vùng vẫy kiến nghị, tỏ ý nó không muốn tiếp tục ở lại nơi này nữa.

"Công tử đã đến chưa, tôi sắp không chịu được rồi" một thành viên trong đội rung rẫy nói ra.

"Cố lên, sắp tới rồi" Vũ Trì động viên hắn, cho dù chính cậu cũng không biết còn phải đi bao xa nữa.

Chợt lúc này, thấp thoáng phía trước Vũ Trì nhìn thấy bóng dáng của những chiếc lều nho nhỏ. Như dòng nước giữa trời hạn, cả đám Vũ Trì lao về phía trước mặc kệ những cơn gió cắt qua da thịt.

"Kẻ nào..." phía trong những chiếc lều, một tên nam nhân thấy đám Vũ Trì lao đến thì thủ thế muốn tấn công tới.

"Vị huynh đài này chớ có động thủ, chúng tôi chỉ là muốn tìm chổ trú ẩn một đêm mà thôi" Vũ Trì nhanh miệng nói.

Nam nhân nghe vậy, nhìn đám Vũ Trì da thịt tím tái, cuối cùng cũng không tấn công.

Mở một cái lều cho đám Vũ Trì vào trú tạm, bên trong đã có sẳn một bếp than, cái ấm ấm ấy như kéo cả đám từ Địa Ngục trờ lại.

"Không ngờ có lúc ta phải dùng tới loại Lưu Hỏa Thạch này" một người cười cười nói ra.

Lưu Hỏa Thạch nếu đặt ở những nơi khác là thứ không đáng tiền, nhưng ở đây lại cực kỳ có giá trị.

"Các ngươi từ đâu đến, sao lại đến đây" sau khi đám Vũ Trì đã ổn định lại, nam nhân liền hỏi.

"Chúng ta từ Quỷ Đằng Đại Lục đến đây, chủ yếu là tìm người thân" Vũ Trì vừa hơ tay trên bếp vừa trả lời.

"Được rồi, ta cho phép các ngươi ở lại một đêm, ngày mai trước khi đoàn đi săn trở về thì các ngươi phải rời khỏi đây" nam nhân không hỏi tiếp mà lạnh lùng nói.

"Đa tạ" một đêm đã đủ, Vũ Trì cũng không có ý định ở lại đây lâu.

Một chút sau, có một thiếu niên thân hình nhỏ nhắn đột nhiên đi vào lều, tay còn mang theo một cái chân sói lớn.

"Ca ca kêu ta mang đồ ăn đến cho các ngươi, các ngươi cứ dùng tự nhiên" đặt chân sói xuống, thiếu niên cười lên rạng rở.

Thiếu niên này tu vi chỉ có Tử Phủ Cảnh, thêm vào ca ca hắn cũng chỉ là Anh Linh sơ kỳ, thật không biết sống ở nơi khắc nghiệt này như thế nào.

"Tiểu ca này, không biết từ đây đến Vũ Tuyết Cung còn bao xa?" Vũ Trì nhìn thiếu niên cười hỏi.

"Vũ Tuyết Cung? Ta không biết nơi đó?" thiếu niên suy nghĩ một lác rồi lắc đầu.

Vốn nghe như vậy, trong lòng của Vũ Trì trầm xuống mang theo một chút buồn buồn, nhưng đột nhiên nam nhân ban nãy lại xông vào:

"Các ngươi muốn đến Vũ Tuyết Cung? Các ngươi có người thân ở đó sao?" nam nhân hơi nhíu mày nhìn Vũ Trì hỏi.

"Đúng vậy, ngươi biết nơi đó sao?" Có lại hy vọng, mặt Vũ Trì vui lên hẳn.

"Muốn đến đó phải vượt qua Băng Xuyên Tuyết Địa, còn phải vượt qua Băng Lam Hồ, rất xa a" nam nhân nhìn xa xăm nói.

Băng Xuyên Tuyết Địa là nơi tập trung nhiều bộ tộc nhất Cực Băng Đại Lục này. Chỉ có những bộ tộc cường đại mới có thể trụ ở đó, nếu không như bộ tộc của nam nhân này chỉ có thể sống kiếp du mục cả đời.

"Thố Nhân Tộc của chúng ta không có thực lực nên đành phải sống ở khu vực bìa đại lục. Lần trước Tộc Trưởng có đến nương nhờ Tuyết Lang Tộc Trưởng, nhưng...haizz" nam nhân kể đến đây liền thở dài một phen.

"Oa...Oa...Tộc Trưởng bị Tuyết Lang Tộc Trưởng bắt luôn rồi, hắn nói khi nào Tộc Trưởng sinh cho hắn một đứa con gái mới thả người ra" chợt thiếu niên bên cạnh khóc nức nở lên.

Không khí trầm mặc hẳn đi theo tiếng khóc của thiếu niên. Một hồi sau, Trang Duệ mới phá vở không khí này:

"Tộc Trưởng của các ngươi là nam nhân?"

"Không a, hắn là Á Thú Nhân" thiếu niên mở to đôi mắt ngập nước hồn nhiên trả lời.

Nghe câu hỏi này, Vũ Trì cũng phải quay đầu lại nhìn Trang Duệ. Thấy xung quanh tò mò, hắn mới cười cười giải thích.

Bởi vì Thú Nhân Tộc là sự kết hợp giữa Nhân Tộc và Thú Tộc, mà hai tộc này lại có nhiều đặc điểm khác nhau dẫn đến Thú Nhân Tộc sinh ra đã thiếu sót nhiều thứ.

Có tộc thì không có linh trí như Dã Nhân Tộc, một đời chỉ biết gϊếŧ chóc, có tộc lại mang thân hình nữa người nữa thú. Còn có tộc lại không hề có nữ nhân, chỉ có Thú Nhân và Á Thú Nhân như Thố Nhân Tộc đây. Trong những bộ tộc này, Thú Nhân và Á Thú Nhân đều mang hình hài nam nhân nhưng Á Thú Nhân có thể sinh sản được, tuy nhiên bọn họ chỉ sinh ra được nam nhân a.

Việc Tuyết Lang Tộc Trưởng muốn Thố Nhân Tộc Trưởng sinh cho hắn một nữ nhi là đều không thể nào.

Nghe Trang Duệ giải thích Vũ Trì có mấy phần trầm ngâm suy nghĩ, cậu không ngờ trên đời này còn có việc lạ như vậy.
« Chương TrướcChương Tiếp »