Bị ba tầng kiếm trận áp cho thân thể rả rời, nhưng Ly Mặc Hà vẫn cố chống cự vì hắn tin với nguyên lực của Vũ Trì sẽ không thể cầm cự được lâu.
Nhưng lúc này đứng bên ngoài, Khổng Tước Thánh Hỏa bay lượng trên không trợ uy, Vũ Trì nhẹ nhàng thu kiếm trận lại.
"Haha, Vũ Trì ngươi không gϊếŧ được ta" Ly Mặc Hà được thả ra liền phục lại tự tin mà cười lớn.
Tuy nhiên chưa ngậm miệng lại, trên khuôn mặt hắn đã xuất hiện sự sợ hãi tuột độ.
Đạp mạnh xuống đất, Ly Mặc Hà cấp tốc muốn bay đi, nhưng bên trên Thần Hy Kiếm một kiếm khinh động thiên địa đã chém xuống.
"Á...." một kiếm, chỉ một kiếm Ly Mặc Hà bị chém thành hai nữa. Bên trên, Thần Hy Kiếm ngoài quang mang bao phủ, Thánh Ý cũng lượng lờ quanh thân tản mát ra sự uy hϊếp tuyệt đối.
"Thánh Ý, lại là Thánh Ý" nhìn Thần Hy Kiếm, tất cả đều như nằm mộng. Đây là Thánh Ý, chỉ có thiên tài chân chính mới lĩnh ngộ được. Ở đây cho dù là ngày xưa uy phong một cỏi Ly Mặc Hà cũng không hề lĩnh hội được.
Theo Thần Hy Kiếm trở lại tay Vũ Trì, mọi ánh mắt cũng theo đó tập trung về phía cậu.
"Yêu nghiệt, đúng là yêu nghiệt" Thánh Lôi Điện Chủ thốt ra, xung quanh đều cho là đúng.
Chân Mệnh Cảnh nắm giữ Thánh Ý, Khổng Tước Thánh Hỏa, lại còn là Lục Cấp Đan Sư, người như vậy ở Quỷ Đằng Cốc chưa từng xuất hiện a.
Vũ Trì vận dụng Thánh Ý chém chết Ly Mặc Hà có thể thấy Thánh Ý đáng sợ như thế nào, nhưng cũng phải nói đến sự lợi hại của Thần Hy Kiếm.
Từ ngày Thần Hy Kiếm giải phong, dù chỉ một phần nhưng nó cũng trở nên rất sắt bén. Có thể chịu đựng tất cả Thánh Ý của Vũ Trì gia trì lên, đẳng cấp của Thần Hy Kiếm thật sự rất cao.
Gϊếŧ xong Ly Mặc Hà, mối hận trong lòng của Vũ Trì đã hết, cậu chỉ quét mắt nhìn mấy người Đế Lam Tông một cái, thấy tất cả đều tuông ra vẻ sợ hãi, cậu mới trở về trận doanh của Quỷ Đằng Cốc.
Làm nhất Điện chi chủ, lại là chủ nhà cho nên rất nhanh Thánh Lôi Điện Chủ đã lấy lại bình tĩnh, hướng tất cả nói lớn:
"Các vị trở về nghĩ ngơi trước, ngày mai mười vị đứng đầu bảng sẽ có đệ tử Thánh Lôi Điện đến tiếp dẫn vào Thánh Lôi Trì"
Nói là nghỉ ngơi nhưng lúc này cửa Quỷ Đằng Cốc sắp bị người đạp sặp rồi, tất cả đều hướng về Vũ Trì mà đến.
Lần này Vũ Trì đã gặp bọn họ, cậu lẵng lặng ngồi trên ghế nhìn một mãnh ồn ào, huyên náo. Có người đơn thuần là tặng lễ kết giao, có người tính toán hơn dẫn theo đệ tử của mình ý muốn lấy lòng cậu.
Trong đó, Thánh Lôi Điện Chủ là người xông xáo nhất, lấy thân phận chủ nhà mà luôn hướng về Vũ Trì mới rượu. Nhân diệp này hắn mở luôn tiệt chúc mừng cho cậu.
Tiệc đến gần khuya, mọi người đều về hết chỉ còn lại Mang Phó Tông Chủ và vài cao tầng Đế Lam Tông ở lại.
"Vũ Trì, nay Ly Mặc Hà đã chết, xin ngươi bỏ qua cho Đế Lam Tông" bây giờ Mang Phó Tông Chủ không còn phong thái của bậc tiền bối, đứng trước Vũ Trì lại có mấy phần thua kém.
"Tức nhiên, ta đối với Đế Lam Tông không có thâm thù gì, cho nên cũng sẽ không tìm đến các ngươi nữa" Vũ Trì nhàn nhạt trả lời.
"Còn một việc nữa, không biết trong Lôi Minh Thế Giới, ngươi có gặp cháu gái ta không?" Họ Mang có chút căng thẳng hỏi.
Đến đây, Vũ Trì ánh mắt khẻ động một chút:
"Là cô ta nguyện ý đồng sinh cộng tử với Đế Lam Tông" Vũ Trì chỉ nói một câu liền khiến cho họ Mang thở dài một câu.
Nói như vậy là Vũ Trì đã cho cô ta một cơ hội, cũng xem như hoàn trả đủ tình nghĩa với hắn rồi.
Hôm sau, vừa sáng sớm Vũ Trì đã được dẫn đến Thánh Lôi Trì. Ở đây, sau khi mười người đã đến đủ thì tất cả đều nhanh chóng đi vào trong
Ở vị trí trung tâm, Vũ Trì nhắm đôi mắt lại cảm nhận từng sợi Lôi Đạo Pháp Tắc ẩn hiện trong hồ.
Một ngày trôi qua, từ thân thể cậu một nguồn Lôi Lực rợn sóng đã phát ra.
"Hắn lại tu luyện Lôi Đạo" Tử Lôi Thánh Nữ ở gần Vũ Trì nhất, lại tu hành Lôi Đạo nên biết rất rõ.
Ba ngày trôi qua, Vũ Trì vẫn không mở mắt, nhưng hiện tại Lôi Pháp Tắc trong hồ đã có xu hướng tập trung về phía cậu.
Ngoài hai đệ tử Thánh Lôi Điện cùng Vũ Trì ở đây lĩnh ngộ Lôi Đạo, thì những người khác chỉ mượn nhờ Lôi Trì tẫy luyện nguyên lực. Vì vậy, cũng chỉ có Vũ Trì ba người thôi động được Lôi Pháp Tắc.
Bảy ngày trôi qua, Vũ Trì nhẹ mở đôi mắt, hà ra một hơi đứng lên.
Theo sau, chín người cũng như vậy, vì thời gian đã điểm, Thánh Lôi Trì sắp đóng lại.
Khi cậu định rời đi thì Tử Lôi đột nhiên cười nhẹ đi đến cạnh cậu:
"Vũ Đại Sư thiên tư tuyệt chúng, Long Ngân thật bái phục. May mắn ngài cũng đang tu luyện Lôi Đạo, không biết Long Ngân có diễm phúc được cùng ngài đàm luận một chút không ạ" Lời nói của Tử Lôi rất nhã nhặn, tỏa ra xu hướng yếu kém đôi chút. Nhưng so về Lôi Đạo, Vũ Trì không dám nhận hơn cô ta, cho nên cũng đáp lễ trả lời:
"Được Thánh Nữ mời là vinh hạnh của Vũ Trì, chỉ là nam nữ khác biệt, nếu luận đạo có thêm Hồng Lôi Thánh Tử thì Vũ Trì sẽ không phản đối"
Nghe vậy, Tử Lôi có chút cười ngượng ngùng, cô không ngờ Vũ Trì lại thông minh đến vậy. Cho dù là luận đạo, nhưng chỉ riêng việc cô ở riêng với Vũ Trì, nam cô nữ quạnh thì đã đủ cắt lên một hồi ngôn luận.
Chẳng qua nếu Vũ Trì đã phát hiện ý nghĩ của cô, lại không thẳng thừng từ chối thì cô cũng không có gì phải từ chối.