Không biết tên La Sát có truyền âm cho đám đệ tử Quỷ Đằng Cốc hay không, mà ngay lập tức bọn chúng đã bùng lên sức mạnh tập kích đám đệ tử phái khác.
Có Chân Mệnh Trung Kỳ, Quỷ Đằng Cốc gần như vô địch tại đây, không bao lâu bọn chúng đã bắt được một nhóm người.
"Không muốn chết, thì đi vào trong nhanh" La Sát cười rợn người nói ra.
Xung quanh một đám may mắn thoát nạn đều phẩn nộ nhìn Quỷ Đằng Cốc, trong đó Vũ Trì là được "chăm sóc" nhiều nhất. Nếu không phải Vũ Trì muốn vào trong thì Quỷ Đằng Cốc cũng không bắt người vô cớ như vậy, đứng mũi chịu sào Vũ Trì chính là tội đồ của mọi việc.
Mặc kệ những lời chửi rủa, những ánh mắt câm thù, Vũ Trì chỉ lẵng lặng đứng quan sát đám người bị La Sát áp giải lại gần tòa thành.
Khi đám người đến càng gần thì, những đám Điện Tích trên tòa thành càng toét ra những dòng điện.
"Rầm....ầm..." một tên vừa bước tới chân thành, thì ngay lập tức hắn đã bị Điện Tích đánh cho thành bột phấn.
Một cú đánh vang trời đã làm cho những người ở đây đều sợ hãi, chỉ có Vũ Trì vẫn nhíu mày quan sát.
"Tấn công vào những đám Điện Tích bên trên" cậu ra lệnh lần nữa.
Dù rất không muốn nhưng cả đám đều phải nghe theo cậu, đám Điện Tích bị tấn công liền điên cuồng đánh trả. Không chỉ là mấy tên dưới chân thành mà cả những người đứng phía ngoài cũng bị liên lụy.
"Vũ Đại Sư, ngài xem..." bên cạnh La Sa muốn nói gì đó, nhưng Vũ Trì đã đưa tay ngăn lại.
"Ngươi có nắm chắc một đòn đánh nổ một đám Điện Tích đó không?" cậu hỏi.
Hơi ngạc nhiên, nhưng La Sát sau đó cũng gật gật đầu:
"Tha có thể thử"
"Tốt vậy thử xem" Vũ Trì nhàn nhạt nói.
La Sát không nguyện ý đi tới trước, một mũi thương bạc xuất hiện trong tay.
"Rầm..." hắn phóng mạnh mũi thương về một Điện Tích, mũi thương đâm cho Tích Điện nổ tung.
Từ chổ hỏng chổ Điện Tích, một khí tức cổ lão nguyên sơ đã truyền ra, Vũ Trì cảm nhận thấy không biết suy nghĩ gì, rồi một lúc sau liền lắc đầu rời đi.
Ai cũng thầm may mắn nghĩ chắc là do Vũ Trì biết không thể vào trong, cho nên mới nãn lòng bỏ đi, nhưng chỉ có một nam nhân xa lạ thì miệng vẫn cười cười.
Hắn đã từng sống qua một kiếp nên đối với khí tức nguyên sơ này mới cảm nhận rỏ ràng như vậy, và hắn cũng chắc chắn Vũ Trì giống hắn.
Đúng vậy, không gian của tòa thành này không hợp nhất với xung quanh, nói rỏ ràng hơn nó thuộc về khoảng niên đại xa xôi, không phải hiện tại. Nếu lọt vào trong, với tu vi hiện tại chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Vũ Trì không tiếp tục săn Lôi Thú, cậu hướng ra cửa mà đi, thời gian đã không còn nhiều, khi Vũ Trì đến tới cửa thì một tháng cũng hết. Cánh cửa truyền tống trở về từ từ mở ra, Vũ Trì không buồn không vui mà bước ra.
Cậu là người đầu tiên xuất hiện, dẫn đến rất nhiều người chú ý.
Vừa thấy cậu Thiên Diên đã chạy đến, như một hộ vệ đứng cạnh cậu.
Ở gần đó Tông Chủ Thiên Hợp Tông thấy cảnh này, ánh mắt già nua liền lập lòe phát sáng. Hắn nhìn ra thân phận của Vũ Trì rất lớn, cho nên mới khiến cho một vị Niết Bàn Cảnh đích thân tiếp đón như vậy.
Lục đυ.c Lôi Đài cũng được lấp đầy bằng các tuyễn thủ, tông môn nào thấy đệ tử mình xuất hiện nhiều thì vui vẻ không cần phải nói, còn không thì vẻ mặt âm u đến cực điểm.
Nhất là Đế Lam Tông, hiện tại cũng chỉ có vài tên đệ tử đi ra, hơn nữa những tên này đều không phải đệ tử đỉnh tiêm của tông môn.
Các tông môn nhìn số lượng đệ tử của Quỷ Đằng Cốc đều âm thầm tặc lưỡi, các tông ở đây cũng chỉ có bọn họ là nhiều nhất.
Sau khi người bên trong Lôi Minh Thế Giới đã ra hết, cũng bắt đầu xác định 100 thứ hạng sẽ vào tiếp vòng hai.
Tuy Vũ Trì ra trước nhưng cậu không nộp Lôi Vật trước, cậu cho những người khác đi đầu còn mình thì ước lượng phải giao nộp bao nhiêu.
Sau một khoảng thời gian, cuối cùng một trăm người cũng được chọn ra, với ước lượng giao nộp của Vũ Trì thì cậu dừng lại với thứ hạng 99, vừa đủ góp mặt vào vòng tiếp theo.
Không ai biết Vũ Trì tính toán điều gì, kể cả người của Quỷ Đằng Cốc cũng cho là cậu chỉ được bao nhiêu. Nhưng họ lại không biết thứ quý giá nhất là Ngọc Lôi Hoa vẫn còn trong nhẫn của cậu.
Vòng hai được bắt đầu vào hai ngày sau, thời gian này cũng để cho một trăm người phục hồi sức lực.
Hôm nay, khi Vũ Trì đang trong phòng thì có tin Dương Tử xin gặp cậu.
Kẻ này và cậu dường như có thù nhiều hơn là nghĩ, nhưng dù sao cũng từng là đồng môn, nên Vũ Trì cũng ra gặp hắn.
Đến nơi, không chỉ có hắn mà Tông Chủ Thiên Hợp Tông cũng có mặt, Vũ Trì liền biết không đơn giản.
"Vũ Đại Sư, lão xin ra mắt ngài" ông lão Tông Chủ Thiên Hợp Tông cung kính chào Vũ Trì.
Trước khi đến đây hắn đã điều tra qua, không ngờ Vũ Trì lại là Lục Phẩm Đan Sư, thân phận ở Quỷ Đằng Cốc lại càng thêm dọa người a.