CHƯƠNG 105: TRỌNG ĐIỂM BẢO VỆ

Nghe hai người nói, Vũ Trì cười lớn một tiếng, vẻ mặt tiếu dung nhìn cả hai:

"Đúng các ngươi và ta không có thù oán, nhưng cũng chẳng có tình nghĩa gì. Đừng mang ba tiếng "đồng môn củ" ra để cầu xin ta, ta có thể không gϊếŧ các ngươi nhưng những người ở đây có hay không ta không biết"

Thấy Vũ Trì không hề có ý buông tha, Hồ Hạnh Nhi nét mặt càng thêm tàn tro. Mang gia dù sao cũng có ân với Vũ Trì, cậu sẽ không gϊếŧ người Mang gia, nhưng cô không phải, cô sẽ bị gϊếŧ. Nghĩ đến đây mặt Hồ Hạnh Nhi càng thêm thất sắc.

"Mang sư tỷ, Hồ sư tỷ, hai người đang nói gì đó" các đệ tử Đế Lam Tông không hiểu chuyện, bắt đầu ồn ào hỏi.

Nhưng chưa đợi có câu trả lời, Vũ Trì đã nói trước:

"Bao giờ Ly Mặc Hà còn sống thì khi đó ta sẽ không dừng lại, nhớ rỏ" Vũ Trì nhìn đám người cười nhếc môi, sau đó cậu nhìn qua nữ tử họ Mang.

"Còn ngươi, ta đã cho ngươi cơ hội, sống hay chết ngươi tự chọn lấy"

Nhìn Vũ Trì xoay người đi, Hồ Hạnh Nhi gấp gáp hét lên thật lớn:

"Vũ Trì, ngươi không được đi, Ly Mặc Hà hại ngươi, ngươi lại bắt chúng ta chịu chung, thật không công bằng"

Không như Hồ Hạnh Nhi như vậy kích động, Mang nữ tử chỉ hít sâu một hơi.

Vũ Trì xoay lưng đi, ngoài sau tiếng chém gϊếŧ đã bắt đầu lan đến. Đi vào đây đã phải chuẩn bị tâm lý "chịu chết", nói đến công bằng thật là nực cười.

Thời gian trôi qua chậm chạp, số người tử thương cũng dần tăng lên, những ngày này Vũ Trì lại gϊếŧ thêm được hai đầu Lôi Thú. Một đầu là tự gϊếŧ, còn một đầu là cướp được từ tay Thần Phong Điện.

Vũ Trì như một người lạc đường cứ đi mãi, không biết đến lúc nào cậu đã vào khu trung tâm. Ở đây Lôi Vật cũng nhiều, nhưng số lượng Lôi Thú cũng theo đó tăng lên.

Và rồi Vũ Trì nhìn thấy rất nhiều người đang tập trung trước một tòa thành cổ, từ xa có thể thấy tòa thành này dường như đã trải qua một niên đại rất lâu rồi. Tuy nó đã loang lổ vết tích, nhưng ở đây vẫn toát ra hương vị của một nền văn minh lâu đời.

Đến được đây, không có ai không hơn người cả, nhưng đa phần đều kết thành đội nhóm mà hành động, bất kể có phải đồng môn hay không miễn không phải kẻ thù là được. Vì vậy nhìn Vũ Trì một mình đi đến, tất cả đều quay nhìn lại cậu.

"Hình như là đệ tử Quỷ Đằng Cốc" một người đã thấy cậu bên ngoài, nhỏ giọng nói.

Nhưng dù cho hắn có nhỏ giọng đến mấy thì với tu vi của những người ở đây đều nghe thấy.

Nghe thấy Vũ Trì là đệ tử của Quỷ Đằng Cốc rất nhiều người đều lui ra sau, nhưng cũng có một số kẻ câm hận nhìn cậu.

"Sợ gì chứ, hắn chỉ có một người, còn có thể lặt trời được sao" một tên, dường như rất câm hận Quỷ Đằng Cốc nói lớn.

Với hung danh và tác phong của Quỷ Đằng Cốc, nếu không phải sợ hãi thì cũng câm hận, dường như hảo hữu thật sự là không có một ai.

Bổng lúc này từ xa một đám người nữa bay tới, chắn trước mặt Vũ Trì:

"Vũ Đại Sư, ngài không sao chứ" một tên tu vi Chân Mệnh Trung Kỳ của La Sát Quỷ Tộc lên tiếng hỏi cậu.

Lần đầu không nói, nhưng đến lần này đám người Quỷ Đằng Cốc vẫn ra sức bảo vệ cậu như vậy, thật là đáng nghi a.

"Ta không sao, Huyết Ngạch Đồ ngươi lại đây" Vũ Trì nhàn nhạt lên tiếng, sau đó gọi Huyết Ngạch Đồ.

Xung quanh thấy Vũ Trì được bảo vệ như vậy, càng thêm hoang mang mà suy đoán thân phận của cậu. Còn tên mới lớn tiếng hô hào thì lại núp đâu mất rồi.

Sau khi gọi Huyết Ngạch Đồ lại, Vũ Trì dùng Tinh Thần Lực nói chuyện với hắn một chút, trên nét mặt từ khó chịu lại biến thành tiếu dung.

"Nghiệp Hỏa này thật đúng là không khiến người ta yêu thích được" Vũ Trì thầm nghĩ.

Trước khi xuất phát, Nghiệp Hỏa đã ban bố xuống "phải bảo vệ Vũ Trì hết mức khi có người lạ".

Đây là sao? Tại sao chỉ khi có người lạ? Chẳng phải là muốn cho mọi chuyện tập trung chú ý vào cậu sao.

Hắn tính toán thật hay, nếu để mọi người biết Vũ Trì ở Quỷ Đằng Cốc rất "quan trọng" thì tương lai số lượng "khách nhân" tìm đến cậu sẽ tăng lên đáng kể a.

Một khi kẻ thù quá nhiều mà chỉ khi ở Quỷ Đằng Cốc mới được an toàn, thì khi ấy Quỷ Đằng Cốc mới thật sự nắm được Vũ Trì trong tay.

Vũ Trì không cho là Quỷ Đằng làm ra chuyện này, bởi vì với tu vi của hắn sẽ không làm ra chuyện ngu ngốc như vậy.

Nhưng chẳng sao, nếu Nghiệp Hỏa đã muốn vậy thì Vũ Trì cũng nên phối hợp một chút.

"Các ngươi đi mở đường vào thành đi" Vũ Trì nhẹ cười nhìn mấy tên kia nói.

Nghe Vũ Trì nói cả đám ai náy đều không biết phải làm sao.

Nhìn tòa thành cổ Lôi Điện chập trờn, chỉ có kẻ không muốn sống mới điên đi vào đó. Còn nếu không nghe lời Vũ Trì, như vậy là không tuân theo lệnh Nghiệp Hỏa, này càng khó sống a.

"Vũ Đại Sư, tòa thành này cực kỳ quái dị, cho dù là Thánh Lôi Tông cũng không dám vào a" tên La Sát Quỷ Tộc đi đến bên Vũ Trì nói.

"Nơi càng nguy hiểm càng có đại cơ duyên, các ngươi không muốn thử sao, biết đâu lại có thu hoạch bất ngờ" Vũ Trì vẫn cười cười nói.

Đột nhiên tên La Sát nhìn qua đám người mấy tông môn kia, khuôn mặt trở nên nham hiểm hơn hẳn.