Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 104: CẦU XIN

« Chương TrướcChương Tiếp »
Không nói một lời Khổng Tước Thánh Hỏa đánh nhanh về một phía, ở đó đất đá đều nổ tung, từ bên trong một đám người gần mười tên liền vọt ra.

"Phong cách của Quỷ Đằng Cốc đúng là không sai biệt, thật bá đạo a" một nữ nhân ăn mặc khiêu gợi cười duyên nhìn Vũ Trì.

Vuốt sợi tóc tán loạn trên vai, Vũ Trì nhàn nhạt nhìn thẳng lại phía cô ta:

"Ma Tâm Dẫn của ngươi đối với ta không có tác dụng, đừng tốn công vô ích".

Muốn dùng Tinh Thần công kích đối với cậu, cô ta vẫn còn non lắm.

"Hihi, công tử xin đừng trách tội, tiểu nữ chỉ là muốn giởn một xíu. Với mối quan hệ của Quỷ Đằng Cốc và Ám Ma Điện, tiểu nữ sao có thể hạ sát chiêu với người được chứ"

Không thèm nhìn đến dáng vẻ yêu mị của cô ta, Vũ Trì vẫn lẵng lặng quan sát đám người Ám Ma Điện.

Tám tên, ba nữ năm nam, hai tên Chân Mệnh, sáu tên Vong Ngã Hậu Kỳ, một đội ngũ không hề yếu a.

"Công tử một thân một mình ở nơi này thật nguy hiểm, hay là chúng ta đi chung, để cho tiểu nữ có cơ hội hầu hạ người a" cô nàng không chỉ nói mà vạt áo còn từ từ hạ xuống.

Bên cạnh những người khác khuôn mặt đều quái dị, trong đó một tên nam nhân siết chặc nắm đấm, mặt hầm hầm dùng sức kéo cô ta lại.

"Mỹ Ngọc, đồ lẵng lơ, chẳng lẻ đêm qua bản đại gia không thỏa mãn được ngươi, để bây giờ ngươi lại đi câu dẫn tên tiểu bạch kiểm này" tên nam nhân cao lớn, cường trán không chỉ dùng lời nói mà bàn tay cũng hết sức hạ lưu mò vào vạch áo cô ta.

"Thôi đi, ta không rãnh đứng đây xem đám các ngươi diễn kịch. Nếu các ngươi đã thấy hết những gì ta làm thì cũng đến lúc lên đường rồi" Vũ Trì vừa nói xong, Khổng Tước Thánh Hỏa liền hóa lớn đánh tới, theo chân nó kiếm của Vũ Trì cũng xuất vỏ.

"Kết Nhục Tâm Ma Nguyên Trận" cô nàng Mỹ Ngọc tức giận trừng nam nhân một cái, nhanh chóng hô lớn.

Tám tên Ám Ma Điện nhanh chóng bao vây lấy Vũ Trì, kết thành một chiến trận hai tầng, phía dưới năm tên nam nhân công kích vật lý, còn bên trên ba ả nữ nhân lại công kích tinh thần.

Năm tên nam nhân liên tục vây công cậu, còn ba ả kia đã hoàn toàn thoát y, dùng chính thân thể của mình làm mồi dẫn, khıêυ khí©h lên nɧu͙© ɖu͙© của Vũ Trì.

"Trò mèo" Vũ Trì hừ lành, Thần Hy Kiếm nhanh chuẩn, chóp nhoáng xuất hiện trước mặt một nữ nhân.

"Phốc" kiếm xuyên tim, cô ta không kịp la lên một tiếng đã mất mạng.

Nhân lúc chiến trận không hoàn chỉnh, Vũ Trì xuất thêm ra Vạn Kiếm Quy Tông bắn về tứ phía.

Một thanh kiếm thì không đáng ngại nhưng đây là vạn thanh, cho dù không vận dụng đến Thánh Ý nhưng Vũ Trì cũng khiến cho cả đám phải ăn nhiều khổ sở.

"Ầm..." Khổng Tước Thánh Hỏa vẫy đuôi, hai tên liền bị thiêu cháy.

Cứ như vậy, một mình Vũ Trì không bao lâu đã gϊếŧ chết sáu tên Ám Ma Điện, chỉ còn lại Mỹ Ngọc và nam nhân cao to, bởi vì chúng là Chân Mệnh Cảnh, chiến lực cao hơn đám người kia một chút.

"Ác Ma, hắn chính là Ác Ma" Mỹ Ngọc sợ hãi lui về sau muốn trốn chạy, nhưng Vũ Trì đã đứng chặn trước mặt cô ta.

"Bùm...á..." phía sau vang lên tiếng nổ lớn, Mỹ Ngọc quay lại đập vào mắt là một "đóa đuốc người" đang phừng phừng cháy.

"Công tử tha mạng, tiểu nữ xin thề sẽ không bao giờ tiết lộ chuyện của công tử ra" Mỹ Ngọc quỳ xuống, vẫn kiểu dáng uyển chuyển đó bày ra trước mặt Vũ Trì.

"Nhưng đối với ta, chỉ có người chết mới hoàn toàn giữ bí mật" chán ghét đâm tới một kiếm, Vũ Trì lấy mạng cô ta trong tích tắc.

Cho dù có là hảo hữu nhưng đυ.ng tới lợi ích thì vẫn có thể là kẻ thù, muốn dùng chút thủ đoạn đó với cậu, ả ta còn kém rất xa.

Cùng lúc gϊếŧ nhiều người như vậy, Vũ Trì cũng cảm thấy hơi mệt mõi, vì vậy cậu tìm một hang động nhỏ nghĩ ngơi, cũng để hấp thu Lôi Pháp Tắc.

Lôi Pháp Tắc cuồng bạo không kém Hỏa Pháp Tắc, cũng may là Vũ Trì rất có kinh nghiệm trong việc này nên rất nhanh đã làm được. Tuy Lôi Pháp Tắc đã được hấp thu, nhưng vẫn còn kém một chút nữa mới nhập môn.

Dù vậy, bởi vì thời gian không cho phép nên Vũ Trì không tiếp tục lĩnh ngộ Lôi Đạo nữa. Bên ngoài vốn đã không yên tĩnh, nay Lôi Thú còn gầm gú thêm, Vũ Trì vừa đến đã thấy hai đội ngũ đang dần co, quây quanh ba con Xà Hình Lôi Thú.

Một bên là Quỷ Đằng Cốc, một bên là Đế Lam Tông, hai bên hình như đang tranh giành ba con Lôi Thú này.

"Vũ Đan Sư, người đây rồi, may quá" vừa thấy Vũ Trì, một tên của Huyết Ngạch gia liền chạy đến.

"Vũ Trì" bên kia, người của Đế Lam Tông nhíu mày nhìn cậu.

"Phản đồ, ngươi phải chết" một tên nam nhân chỉ vào mặt Vũ Trì hét lớn. Vũ Trì có mặt ở đây, như vậy những lời Tông Chủ nói là thật rồi.

"Vi Nhân, ngươi bình tĩnh lại" một cô gái nhanh chóng kéo hắn lại, khi hắn muốn lao lên.

Bị người chỉ thẳng mặt chửi, nhưng nét mặt của Vũ Trì vẫn cực kỳ bình tĩnh nhìn cô gái:

"Mang cô nương, ta nể tình Mang Phó Tông Chủ tha mạng cho cô lần này, rời khỏi đây đi"

"Vũ sư đệ, hại ngươi là Tông Chủ, không phải Đế Lam Tông. Trả thù ngươi cũng trả rồi, Ly gia cũng coi như đã suy sụp, mong đệ hãy tha cho Đế Lam Tông" thiếu nữ họ Mang bước ra, cuối người cầu xin Vũ Trì.

Vốn Đế Lam Tông đã không bằng Quỷ Đằng Cốc, nay chỉ có cô và Hồ Hạnh Nhi thực lực cao nhất, nhưng cả hai lại không đủ sức gánh vác cả Đế Lam Tông. Vì vậy, chỉ còn cách cầu xin Vũ Trì để sinh tồn mà thôi.

"Mang sư tỷ, ngươi nói gì vậy chứ" nghe cô ta nói vậy, cả đám Đế Lam Tông đều không hiểu chuyện gì đã xảy ra.

"Vũ sư đệ, Ly Mặc Hà hại ngươi, vốn không liên quan đến đệ tử chúng ta, mong đệ nghĩ chút tình củ tha cho chúng ta một mạng" ngoài họ Mang, Hồ Hạnh Nhi là người rỏ ràng nhất chuyện gì đã xảy ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »