Giao dịch
Đông Ân Vũ vô thức nheo mắt, hai chữ này sẽ mang đến thay đổi lớn thế nào?
Hoắc Ngải nhìn Đông Ân Vũ tựa hồ cố ý muốn trao đổi, liền kéo ghế ngồi bên giường
" Tôi biết trước đây cô từng làm việc ở Ngô Đường, làm nữ tiếp viên ở Tinh Toản, rồi quản lý quán rượu, cuối cùng là làm kinh lý cho ba quán ăn đêm" Hoắc Ngải nói chính xác không sai, lại không nói ra quan hệ lợi ích, hiển nhiên chỉ biết Đông Ân Vũ ở Ngô Đường lăn lộn " Công ty của chúng tôi cố ý muốn làm ăn cùng Ngô Đường, có người nhà tự nhiên sẽ dễ dàng kết nối hơn"
Đây là mục đích giao dịch của nàng
" Cô muốn tôi tìm mối làm ăn cho cô?" Đông Ân Vũ có chút đau đầu, xem ra tốn công mà không có kết quả gì
Hoắc Ngải hai tay đặt trên đùi, mười ngón tay xương khớp rõ nét, thon dài lại trắng nõn, mỹ lệ phi thường.
" Tôi muốn cô tham gia tập đoàn Hải Tiều" Thanh âm nàng khàn khàn đánh vào trong tai Đông Ân Vũ, để nàng sững sờ
... Tập đoàn Hải Tiều ?
" Thật xin lỗi nhưng tôi không hiểu ý cô cho lắm" Đông Ân Vũ lắc đầu, nàng không hiểu ý Hoắc Ngải muốn nàng gia nhập cái gì
" Gia nhập công ty của chúng tôi, trở thành cộng sự của tôi, chỉ đơn giản như vậy" Nàng nhún vai, nói vô cùng nhẹ tênh
" Cô biết quá khứ của tôi ở Ngô Đường chắc cũng biết tôi đắc tội không ít đại ca Ngô Đường, hiện tại bọn hắn đều đang đuổi gϊếŧ tôi, cùng cô trở thành cộng sự chỉ sợ sẽ kéo chân cô" Đông Ân Vũ minh xác nói rõ, nàng không tùy tiện nhận lời Hoắc Ngải, cũng không hy vọng Hoắc Ngải bởi vì những chuyện lộn xộn mà trách cứ nàng
" Những chuyện đó lúc cô hôn mê tôi đã điều tra" Hoắc Ngải gật đầu, biểu thị không có vấn đề " Chỉ cần cô đồng ý gia nhập Hải Tiều, sau này những người kia sẽ không dám động đến cô, ở Bắc Khu, ngoại trừ Ngô Đường còn có thế lực khác tồn tại, chỉ cần nước sông không phạm nước giếng, lực lượng hai bên sẽ không có xung đột"
Được Hoắc Ngải nhắc đến, Đông Ân Vũ mới nhớ đến chuyện phân chia thế lực ở Bắc Khu
Nàng nói không sai, Bắc khu chủ yếu chia thành bốn khu vực, Ngô Đường lão đại nắm một khu, nguyên bản Tề ca cùng Hán ca nắm giữ một khu, nhưng Tề ca sau khi chết thì Hán ca độc bá, Hai khu còn lại Đông Ân Vũ rất xa lạ, hiện tại nàng biết, trong đó tập đoàn Hải Tiều cũng nắm giữ một khu
Cho nên, Hoắc Ngải là muốn chiêu dụ nàng sao?
Gia nhập tập đoàn Hải Tiều...
" Trở thành cộng sự của cô, thì sẽ làm gì ?" Đông Ân Vũ không vội hạ quyết định, nàng trước tiên cần phải tìm hiểu rõ ràng
" Tôi là quản lý của tập đoàn Hải Tiều, trong tay phụ trách tiếp quản đơn hàng cao cấp, trở thành cộng sự của tôi chính là giúp tôi xử lý những chuyện vụn vặt, về phần chi tiết thì quá rườm rà, công việc chủ yếu là tạo điều kiện thuận lợi cho buôn bán" Hoắc Ngải nói không rõ ràng, nhưng Đông Ân Vũ không ngại, nàng biết tập đoàn Hải Tiều có thể chiếm một phần thế lực ở Bắc khu, hàng hóa buôn bán cũng không phải là hàng hợp pháp
... Nguyên lai các xí nghiệp đang lên đều là vỏ ngoài của hắc đạo sao ?
" Cô có thể điều tra tôi có quan hệ với Ngô Đường, không lo cho tín mạng mình sao?" Đông Ân Vũ cẩn thận suy nghĩ
Nàng sợ tập đoàn Hải Tiều trấn áp không được Ngô Đường, nếu đại ca Ngô Đường muốn Hoắc Ngải giao nàng ra, Đông Ân Vũ sẽ hỏng bét
Trốn được một lần, không có nghĩa trốn được lần thứ hai...
" Có thể" Hoắc Ngải gật đầu, nói ra không chút mập mờ
Đôi mắt như thủy mặc không có chút tạp chất, nàng kiên định cùng tự tin để Đông Ân Vũ có chút sững sờ
Tựa hồ có thể tin tưởng
Tình huống hiện tại của nàng, muốn quay đầu tìm kiếm chổ dựa rất khó, La Dạ muốn truy sát nàng, Vĩnh Lạc sẽ không để ý đến nàng, Triệu Hàn cùng đại ca Ngô Đường quan hệ không tệ, nhưng cũng không thể nhịn nhục xin nàng thuyết phục bọn hắn buông tha mình. Hiện tại, ngoại trừ Hoắc Ngải cùng tập đoàn Hải Tiều là tấm khiên, nàng còn có lựa chọn khác sao ?
Không có cách nào bắt bẻ, vũng nước đυ.c này sớm lúc này sớm lúc nàng đυ.ng xe đã chú định sẽ nhảy xuống.
Không phải Hoắc Ngải cũng đã không để người khác điều tra nội tình của Đông Ân Vũ đó sao, nàng đưa nàng vào bệnh viện tư chính là chứng minh dã tâm rõ ràng nhất
" Tôi hiểu rồi" Đông Ân Vũ gật đầu " Tôi đồng ý gia nhập tập đoàn Hải Tiều, trở thành cộng sự của cô"
Nàng nói, nàng đồng ý, nàng nhất định phải làm như thế, không thể để những cố gắng xưa nay vô ích được.
Hiện tại mặc dù còn quá sớm. Nhưng để nàng câu được cá lớn liền hảo hảo muốn bắt lấy
" Bất quá tôi muốn thanh toán trước một tháng tiền lương" Đông Ân Vũ bỗng nhiên nói, nàng hiện tại không có tiền, cũng không có chổ ở, nếu như muốn dùng tính mạng đổi lấy cơ hội, nàng trước tiên cần phải đem mạng nhỏ bảo toàn, dự chi một tháng tiền lương trước có quá đáng không ?
Hoắc Ngải nhìn nàng, gật đầu nói " Không thành vấn đề"
Nghe thấy nàng cam đoan, Đông Ân Vũ dịu đi trái tim xao động lo lắng, ba chữ " Không vấn đề" cho nàng cảm giác vô cùng an toàn.
Bởi vì Đông Ân Vũ có chổ dựa, nàng ở bệnh viện làm kiểm tra tổng quát, trong lúc đó Hoắc Ngải thay nàng giải quyết vấn đề giấy tờ, đối với Đông Ân Vũ cũng coi như là chiếu cố có thừa. Hai người gặp mặt nhau không nhiều, vì Hoắc Ngải bận rộn công việc, cho nên đến bệnh viện thăm chỉ có thư ký của Hoắc Ngải là Shirley tiểu thư, Đông Ân Vũ chỉ có thể từ miệng Shirley hỏi một số việc liên quan đến tập đoàn Hải Tiều, cùng quan hệ với Hoắc Ngải.
" Hoắc quản lý thường ra nước ngoài, có rất nhiều đơn hàng bắt buộc phải xử lý ở nước ngoài" Shirley là một cô gái ngoại quốc, tóc vàng mắt xanh, dáng người cao gầy thuộc dạng mỹ nữ, tiếng Trung của nàng khá lưu loát, cũng không khó khăn để giao tiếp
" Cô nói là hàng, vậy loại hàng gì?" Đông Ân Vũ chậm rãi xuống giường, để Shirley giúp nàng cởi bỏ áo bệnh nhân, hôm nay nàng xuất viện, đợi chút nữa sẽ về nhà mới, nửa tháng nay nàng ở bệnh viện buồn bực đến phát hoảng, mặc dù yêu cầu xuất viện không chỉ một lần, nhưng Hoắc Ngải bắt nàng phải tiếp nhận trị liệu hoàn chỉnh, để tránh lưu lại di chứng
Lúc trước nàng nghe thấy Hoắc Ngải quan tâm, còn tưởng rằng rốt cuộc đã xuất hiện kẻ có lương tâm, nhưng sau đó nàng lại nói: " Nếu đập đầu xảy ra biến chứng, liền uổng phí công chữa" Không hổ là thương nhân, không bao giờ làm ăn lỗ vốn hay sao? Đông Ân Vũ cười mấy tiếng, Sherley bên người nghi hoặc nhìn nàng
" Shirley, cô vẫn chưa trả lời tôi, Hải Tiều là buôn bán loại hàng hóa gì ?" Đông Ân Vũ cầm y phục hàng ngày để trên giường hỏi
" Chủng loại rất nhiều, bất quá Hoắc quản lý trong tay buôn bán loại hàng hóa gì thì chúng tôi không biết, đó là bí mật công ty" Shirley thần bí nói, còn cố ý hạ giọng
... Bí mật công ty sao ?
Đông Ân Vũ gãi gãi tóc dài hỗn loạn, nàng cầm hành lý chuẩn bị ra ngoài, Shirley vừa mở cửa, thân ảnh tinh tế vừa đúng lúc đứng ngoài cửa, tựa hồ cũng đang chuẩn bị mở cửa. Đến không phải người khác, chính là người mà cả hai đang nhắc đến, Hoắc Ngải, nàng mặc tây trang màu đen, cắt cúp ôm thân đem đường cong nữ nhân phô bày không thể nghi ngờ, nhu hợp với vẻ đẹp cổ điển cùng khí chất minh tinh hiện đại, để mắt người ngoài nhìn thấy phải sáng lên
" Hoắc quản lý" Shirley tràn đầy kinh ngạc, nàng không nhận được thông báo thời gian Hoắc Ngải về nước.
" Chuẩn bị xuất viện hả?" Hoắc Ngải nhìn Đông Ân Vũ trên tay xách bọc nhỏ, giương mắt hỏi nàng
Đông Ân Vũ khoát tay áo, cười nói " Ừm, bác sĩ nói có thể xuất viện, cho nên nghĩ về nhà xem một chút"
Hoắc Ngải tiến đến cầm hành lý của Đông Ân Vũ, rất quan tâm
" Hoắc quản lý, sao cô về nước sớm thế ? không phải nói tuần sau mới xử lý xong hay sao ?" Shirley xuất ra cuốn sổ tùy thân, cấp trên ghi rõ thời gian Hoắc Ngải về nước là thứ ba tuần sau, không nghĩ nàng về nước sớm, mặc dù không tính nàng thất trách, nhưng vẫn khiến Shirley cảm thấy có lỗi
" Thủ tục xuất viện giao cho cô xử lý, tôi đưa Đông Ân Vũ về nhà mới trước" Hoắc Ngải không có giải thích, nàng ra hiệu cho Shirley đi làm thủ tục, Đông Ân Vũ thì cùng Hoắc Ngải xuống lầu
Từ lúc quen nàng, Hoắc Ngải là người có hiệu suất làm việc cao, không cần nói nhảm nhiều lời, làm việc nghiêm túc, đối với người khác lịch sự, vừa vặn cũng có lễ phép, nhưng Đông Ân Vũ phát giác Hoắc Ngải luôn duy trì một khoảng cách với nàng, nàng sẽ không hỏi quá nhiều về quan hệ Ngô Đường, Đông Ân Vũ cũng không có cách nào lôi kéo tình cảm , giải quyết việc công là tác phong làm việc
Đông Ân Vũ ngồi lên xe Hoắc Ngải, nàng cũng không biết nhà mới của mình ở đâu, bởi vì hết thảy mọi việc đều giao cho Hoắc Ngải xử lý, các nàng từ vùng ngoạn thành Bắc khu, đi về phía ngọn núi gần đó, nguyên bản kiến trúc dần thưa thớt, càng đi chỉ còn hoa cỏ cây cối cùng đồng ruộng. Đông Ân Vũ nhịn không được nhíu lông mày, đây là muốn nàng dưỡng lão hay tránh né truy sát của Ngô Đường? Nàng không có hỏi ra miệng, rất an tĩnh từ kính chiếu hậu nhìn chằm chằm mặt bên của Hoắc Ngải, từ hướng này vừa vặn có thể trông thấy nốt ruồi dưới mắt phải, rất có phong vị mỹ nhân
Sau một tiếng đường xe, Hoắc Ngải mới đưa xe tiến vào một đình viện biệt thự
Biệt thự điền viên
" Đây là chìa khóa" Hoắc Ngải móc chìa khóa cửa đưa cho Đông Ân Vũ, sau đó xuống xe thay nàng cầm hành lý
Vừa đẩy cửa xe ra, nàng lập tức ngửi được không khí trong lành của thiên nhiên, cái không khí sạch sẽ khiến người thư sướиɠ
Hai người đi vào trong sảnh, trang hoàng đơn giản nhưng không mất đi sự ưu nhã, rất phù hợp với một cô gái độc thân, đồ dùng trong nhà rất đầy đủ, lầu hai có hai gian phòng ngủ cùng một phòng khách, nếu là độc thân ở tính ra mười phần rộng rãi. Đông Ân Vũ tán thưởng cảnh sắc ngoài cửa, nơi này hoàn toàn không có đô thị lo nghĩ cùng không khí khẩn trương, buông lỏng làm cho Đông Ân Vũ có chút bất an, có thể hay không quá nhàn rỗi?
" Đây là nhiệm vụ đầu tiên tôi muốn giao cho cô" Hoắc Ngải không hỏi nàng có hài lòng hay không, mà trực tiếp lấy công văn số liệu từ trong túi ra đặt lên bàn, đồng thời nàng đến phòng bếp rót hai ly nước đem tới
Đông Ân Vũ ngồi trên ghế sofa, cầm tư liệu đọc cẩn thận
" Đồ cổ?" Nàng tự lẩm bẩm, tay vô thức nắm chặt, đến khi trang giấy bị nắm nhăng mới buông ra.
Thương gia đồ cổ trong đầu nàng có chút ấn tượng bất hảo. Trước đó Tề ca cùng Hán ca đầu tư hàng chính là bị thương gia đồ cổ cướp đi, nhớ lại điểm đó, Đông Ân Vũ ngẩng đầu nhìn Hoắc Ngải đang uống nước. Tập đoàn Hải Tiều ở Bắc khu thế lực rất lớn, chẳng lẽ nàng chính là người đã cướp hàng của Ngô Đường sao ?
.... Có khả năng không?
Có lẽ trong đáy mắt của Đông Ân Vũ hiện rõ nghi hoặc, Hoắc Ngải không có né tránh ánh mắt nàng ném tới, mà rất bình tĩnh ngồi đối diện Đông Ân Vũ, hai người bốn mắt giao nhau trầm mặc nửa ngày. Đông Ân Vũ thở dốc một hơi, đem số liệu đặt lên trên bàn, có chút do dự không biết có nên hỏi ra lời, nhưng nếu không phải sẽ làm thương tổn sự tin tưởng giữa hai người sao ?
... Có nên hay không hoài nghi chổ dựa của nàng ?
Đông Ân Vũ trong lòng tính toán, rốt cuộc vẫn quyết định hỏi rõ ràng.
" Các người cướp đồ cổ của Hán ca đúng không ? Nàng hỏi rất rõ ràng, mỗi chữ mỗi câu nghiêm túc.
Hoắc Ngải nghe thế cũng không kinh ngạc, nàng nhẹ nhõm ngã về lưng ghế sofa, chân phải ưu nhã bắt chéo chân trái, hai tay tự nhiên đặt trên đùi, mười ngón thon dài giao nhau, trên mặt như có như không nụ cười nhàn nhạt
.... Tập đàn Hải Tiều cướp hàng của Hán ca ?
Đông Ân Vũ nheo mắt, đối mặt Hoắc Ngải thong dong làm nàng không thể xác định
" Tại sao không nói " Thanh âm nàng khàn khàn vang lên, cọ sát ở bên tai Đông Ân Vũ " Là bằng hữu của cô đoạt hàng của tôi ?"