Chương 67: Tôi Làm Cho Cậu

Giang Diệc cảm nhận được Dương Hựu nhiên đối với anh thờ ơ, vậy mà để cho hắn ăn nhiều một chút Melatonin.

Giang Diệc nhắn: “Nhưng Melatonin dùng quá nhiều có thể gây đau đầu, buồn nôn, mất tâm trạng cùng mất ngủ.”

Giang Diệc chỉ uống hai viên thuốc, đã mất kiểm soát cảm xúc.

Dương Hựu nhiên: “Vậy anh đi chạy bộ đi.” Cậu không phải không quan tâm Giang Diệc, nhưng lúc này bạn trai cũ lại gửi tin nhắn cho cậu, có cảm giác như đang câu cá.

Loại đàn ông nào lại gửi tin nhắn cho bạn trai cũ vào đêm khuya nói rằng ngủ không được? Giang Diệc chắc chắn đang cảm thấy trống rỗng cô đơn và lạnh lẽo.

Bây giờ anh nhắn tin cầu sự an ủi, nếu cậu nhắn tin là mắc bẫy, ngay mai anh có thể trở mặt không quen biết.

Giang Diệc nói: “Quá muộn, phòng tập thể thao khóa cửa rồi.”

Dương Hựu nhiên: “Anh cũng biết quá muộn?”

Giang Diệc im lặng ngồi trên sô pha, thấy đã hơn mười hai giờ, hỏi cậu: “Đang làm gì vậy? Đang ngủ à?”

“Đúng vậy.” Dương Hựu Nhiên cảm thấy cậu rất kiên nhẫn.

Giang Diệc: “Một mình?”

Dương Hựu Nhiên mắt liếc sang bên cũi Harry, nói cho Giang Diệc: “Đương nhiên là không.”

Giang Diệc vội đứng dậy, cau chặt mày. Người dắt chó đi dạo hay là Jimmy??

Dương Hựu nhiên: “Em cùng chó của em. Em ngủ, tắt máy.”

Giang Diệc ngồi lại, xoa xoa lông mày.

“Ngủ ngon.”

Tin nhắn của anh như chìm đáy biển.

Dương Hựu nhiên cầm điện thoại chờ một lát, không đợi được tin nhắn tiếp theo. anh không trả lời, vì vậy cậu nhấp vào ảnh đại diện của Giang Diệc nhìn một chút, phát hiện ra thế mà anh đã công khai vòng bạn bè.

Trước đó anh chưa từng kích hoạt chức năng này.

Dương Hựu Nhiên ấn vào thì thấy Giang Diệc chưa đăng gì cả.

Bạn trai cũ của cậu thật nhàm chán.

Dương Hựu Nhiên bỏ điện thoại xuống, đi ngủ.

Giang Diệp lang thang trong vòng bạn bè của Dương Hựu Nhiên một lúc.

Dương Hựu Nhiên mới lập được một tháng, có rất ít thông tin, không phải lên lớp chính là ăn cơm và ăn uống, trong tấm ảnh thường xuyên trông thấy cậu cùng một cái tên xăm mình (Jimmy ).

Ngoại trừ giáo sư Trần, Giang Diệc cùng cậu trong mối quan hệ xã hội không có điểm chung nào.

Giáo sư Trần lúc nào cũng nhấn like cho cậu, mỗi tin một lần thích.

Một trong số đó được Dương Hựu Nhiên đăng lúc ở nhà hàng bên ngoài.

Giáo sư Trần: “Đừng lúc nào cũng ăn ngoài, không hợp vệ sinh. Cứ nấu ở nhà đi.”

Dương Hựu Nhiên: “Cháu nấu được nhưng không thể ăn [Rơi lệ ]”

Giáo sư Trần: “Để bác tìm cho cháu người có thể nấu được món Trung.”

Dương Hựu nhiên: “Cảm ơn bác (^_^)/, phiền phức quá. Phố Tàu đồ ăn cũng ngon.”

Giang Diệc trông thấy đây là vòng bạn bè được đăng cách đây mười ngày trước.

Anh nhấp vào trả lời giáo sư Trần: “ Em sẽ làm điều đó cho cậu ấy.”

Bên kia đã là buổi chiều, giáo sư Trần đẩy kính lên, hơi ngạc nhiên khi thấy Giang Diệc trong vòng bạn bè của Dương Hữu Nhiên trả lời ông.

Mười năm làm học trò, Giang Diệc chưa từng quan tâm đến trang cá nhân của ông.

Giáo sư Trần rất ngạc nhiên, nhưng cũng có chút cảm động. Ông cho rằng Giang Diệc rất tốt với Dương Hựu Nhiên và rất quan tâm đến cậu. Ông nhịn không được bấm thích trả lời: “Tốt quá, thầy yên tâm giao Hữu Nhiên cho em.”

Dương Hựu Nhiên dậy sớm vào sáng hôm sau.

Bạn trai cũ và giáo sư Trần đang phát điên gì vậy.

Điều kỳ lạ nhất là Giang Diệc cũng trả lời “được” một cách nghiêm túc.

Dương Hựu Nhiên quyết định mặc kệ, đứng dậy phát sóng trực tiếp.

Buổi phát sóng trực tiếp kéo dài khoảng 40 phút và số lượng người hâm mộ của cậu đã dần tăng lên khoảng 300.000 gần đây. Nghe nói có nhiều người đã chuyển các bài hát của cậu sang Douyin, và người hâm mộ đăng lại buổi phát sóng trực tiếp của cậu nhiều hơn 200.000 người.

Người hâm mộ lòng đầy căm phẫn: “A a tôi giúp cậu tố cáo hắn !! Hắn rất nhanh sẽ bị cấm phát !!”

Dương Hựu nhiên không chút để ý. Xâm phạm bản quyền ở khắp mọi nơi, nếu như cậu cái gì cũng quản, sẽ khiến bản thân không thoải mái. Sau khi cảm ơn dân mạng, Dương Hựu Nhiên ngừng trực tiếp.

Quản lý giải trí Vạn nghiên, Chu Khải: “Thầy yeye, trông thấy thầy ngừng trực tiếp, muốn thảo luận về sự hợp tác mới với thầy.”

Dương Hựu nhiên: “Mời nói.”

Dương Hựu Nhiên rất hài lòng với tốc độ chuyển tiền của họ. Vào ngày họ gửi đoạn ghi âm, số tiền chuyển đến chỉ sau chưa đầy ba giờ.

Phiên bản phòng thu âm ca khúc đã được Dương Hựu nhiên sao chép , còn có thể bán cho những công ty khác.

Chu Khải: “Thầy ơi, chúng ta bên này cùng Đào Nghệ có hợp tác chương trình tạp kỹ.”

Dương Hựu Nhiên: “Tôi sẽ không tham gia dự tuyển.”

Chu Khải: “Không phải mời thầy tham gia, có một bộ phim truyền hình lấy nhạc của cậu làm nhạc chủ đề, dự kiến sẽ phát sóng vào mùa hè, cùng thời gian với chương trình tạp kỹ này.” Chương trình tạp kỹ đang được ghi hình. Muốn mua bản quyền một số bài hát cho các thực tập sinh hát, chơi các bài hát và tuyên truyền cho phim truyền hình.”

Dương Hựu Nhiên: “Được, các ngươi muốn bài hát nào?”

Kiếp trước, bản quyền ca khúc của cậu đều được bán cho các chương trình tạp kỹ, bao gồm buổi thử giọng, chương trình tạp kỹ giá cũng không cao. Với địa vị của Dương Hựu Nhiên lúc đó, những hợp đồng như vậy đều do công ty xử lý, bình thường có giá hơn mười nghìn một bài. Số lượng hợp đồng trao quyền loại này tích lũy hàng năm lên tới hàng chục triệu.

Bây giờ cậu là người mới, một bài có giá 20.000 đến 30.000 nhân dân tệ.