Chương 110: Ngoại Truyện 3: Bảo Bối Của Cố Lệ Thần

Bộ phim Thiên Sơn Vĩ Ái cuối cùng cũng công bố nữ chính thuộc về Hàn Thiên Từ, một nữ diễn viên mới nổi, chưa được đánh giá về tài năng diễn xuất khiến trong giới đều có lời đồn thổi Hàn Thiên Từ đổi thân lấy vai.

Nếu mọi người biết về gia thế của Hàn gia, chỉ sợ ở Nam thành này, không một kim chủ nào dám bao nuôi Hàn Thiên Từ.

Thẩm Y Nhiên đi công tắc về nước, vô tình nghe được nhân viên trong công ty luật bàn tán về con gái, trong lòng có chút thở dài… giới giải trí cực kỳ phức tạp, Tiểu Từ lại một hai muốn tiến vào.

Dinh thự Hàn gia.

Tiểu Từ hôm nay về nhà ăn cơm cùng baba và mami, lại còn đặc biệt vào bếp nấu món sở trường.

Tất nhiên cô biết tin tức không tốt bên ngoài như vậy, sợ hai người không vui, không cho phép cô tham gia bộ phim mới kia.

Hàn Tử Sâm ngồi trên bàn ăn, bên cạnh là Thẩm Y Nhiên, ánh mắt đào hoa xinh đẹp vẫn không thay đổi theo thời gian, chan chưa đầy tình yêu dành cho người phụ nữ bên cạnh.

“A Tử, anh cho phép Tiểu Từ tham gia bộ phim đó?” - Thẩm Y Nhiên chất vấn?

Hàn Thiên Từ liếc nhìn baba, thấy baba vẫn là bộ dạng điềm tĩnh như thường ngày, cũng không rõ baba đang theo phe ai.

“Ừm.” - Hàn Tử Sâm gật đầu: “Tiểu Từ muốn làm diễn viên, bộ phim đó cũng không tệ.”

Thẩm Y Nhiên lườm Hàn Tử Sâm: “Tiểu Từ chỉ mới 16 tuổi, anh có biết trong đó có bao nhiêu cảnh hôn, bao nhiêu cảnh thân mật không?”

Hàn Thiên Từ: “Con 17 tuổi.”

Thẩm Y Nhiên hừ lạnh: “17 tuổi là lớn? Tiểu Từ, mami không ngăn cản sở thích của con, nhưng con là nữ nhân, lại còn rất bé. Một lát mẹ sẽ gọi cho chú Cố của con, phim này không được phép tham gia…chỉ nên tham gia các dự án học đường là tốt nhất.”

Đôi mắt Hàn Thiên Từ ươn ướt nhìn về phía Hàn Tử Sâm.

Hàn Tử Sâm đưa mắt nhìn con gái, sau đó lại nhìn sự kiên quyết của Thẩm Y Nhiên, sau đó lại nói: “Không cho phép liên hệ với Cố Lệ Thần.”

Thẩm Y Nhiên: “…”

Bao nhiêu năm qua, A Tử vẫn là kiêng dè Cố Lệ Thần, dù hai nhà qua lại, nhưng chỉ là thân thiết với Tiểu Từ, hơn mười năm, A Tử vẫn là ăn giấm với Cố Lệ Thần.

“Mami, hôm nay Tiểu Từ đặc biệt nấu món này riêng cho mami mừng vụ án của mami thành công.” - Tiểu Từ lấy lòng: “Mami đừng lo, bộ phim kia chắc chắn có diễn viên thế thân, cảnh nhạy cảm con sẽ dùng thế thân… Mami à, Tiểu Từ rất thích bộ phim này, mami hãy cho phép Tiểu Từ được không?”

Thẩm Y Nhiên nhìn món ăn con gái nấu, không ngờ con bé còn biết nấu cơm, đưa đồ ăn lên miệng ăn thử.

Sau đó, một mặn ngọt đan xen, ngoài ra còn có mùi khét trong miệng, Thẩm Y Nhiên không khỏi nhả ra.

“Mami, không ngon sao?”

“Con có tự mình nếm thử không?” - Thẩm Y Nhiên kinh hãi nhìn món ăn trên bàn.

Hàn Tử Sâm không nhịn được khóe miệng nhếch lên.

Hàn Thiên Từ bĩu môi: “Mami bị baba chiều hư nên rất kén ăn, rõ ràng là công thức này, chú Cố ăn còn khen ngon.” - Hàn Thiên Từ nhún vai: “Ngay cả baba cũng không có hành động như mami.”

Hàn Thiên Từ vừa nói vừa đưa đồ ăn mình nấu vào miệng, sau đó liền đồng dạng với Thẩm Y Nhiên mà phun ra.

“Sao vậy, không phải rất ngon sao?” -

Thẩm Y Nhiên bật cười.

Hàn Tử Sâm nắm tay Thẩm Y Nhiên lắc đầu, đại tiểu thư Hàn gia vào bếp, đúng là dù không ngon cũng nên khích lệ.

Hàn Thiên Từ xấu hổ: “Cứ xem như… con kén ăn giống mẹ đi.”

Cả nhà ba người bật cười, sau đó cùng nhau ăn cơm, cuối cùng Thẩm Y Nhiên cũng đồng ý cho Hàn Thiên Từ tham gia Thiên Sơn Vĩ Ái với điều kiện các cảnh thân mật phải dùng thế thân. Ngày đầu tiên đến phim trường ở Nam thành quay những cảnh đầu tiên. Hàn Thiên Từ lần đầu làm nữ chính nên hưởng đãi ngộ nữ chính cũng không tệ. Cô có một phòng trang điểm và thay đồ riêng, hôm nay đạo diễn nói rằng sẽ quay trước cảnh ở Kinh Thành, nữ chính Bùi Châu mười lăm tuổi lần đầu gặp gỡ nam chính Cố Trường Thành, vừa gặp đã yêu, nhưng nam chính lúc này đã có hôn sự với công chúa… cho nên mối lương duyên trắc trở. Bùi Châu xây dựng là con gái thường dân, nhưng thực chất là con gái của một vị tướng quân bị giáng chức vì bị vu oan. Từ bé đã văn võ song toàn, cầm kỳ thi họa chẳng thua ai, bề ngoài xinh đẹp dịu dàng ngọt ngào, bên trong vô cùng mạnh mẽ. “Nam chính là ai vậy chị Từ?” - Tiểu Từ vừa đọc kịch bản vừa vu vơ hỏi. Trong kịch bản mô tả nam chính khí chất nam tử hán, gương mặt lạnh lùng nhưng cả kinh thành đều muốn gả cho Cố Trường Thành vì vẻ ngoài quá mị hoặc, chính là đẹp trai tuấn mãnh, phong độ ngút trời. Chị Từ ngồi bên cạnh nói: “Thần thần bí bí, nghe đạo diễn nói nam chính sẽ xuất hiện vào ngày bấm máy.” Hàn Thiên Từ bĩu môi: “Để e xem là đại nhân vật nào lại thần bí như vậy?” Chị Từ lúc này nhỏ giọng: “Tiểu Từ, chị còn nghe nói đạo diễn vì không muốn đắc tội nhà họ Vu vì lấy vai của Vu Yến cho em, nên đã cho cô ta vai nữ 8. Là công chúa Sở quốc, cô ta cũng thật có dã tâm, vì vai công chúa tuy cuối cùng là bị gϊếŧ nhưng lúc huy hoàng cô ta hành Bùi Châu cũng không ít cảnh.” “Cô ta muốn mượn việc công trả thù riêng.” - Thợ trang điểm liền nói. Tiểu Từ soi mình trong gương, hiện tại cô đang mặc bộ y phục màu xanh ngọc, mái tóc búi cao, đôi mắt trong sáng cực kỳ xinh đẹp. “Cô ta sẽ không dám đâu, các chị đừng lo.” Tiểu Từ cùng trợ lý đi ra ngoài, lúc đi đến gần đạo diễn liền nhìn thấy Cố Lệ Thần hôm nay cũng đến phim trường, đôi môi Hàn Thiên Từ cong lên, chạy về phía Cố Lệ Thần. “Chú Cố, chú đến ủng hộ Tiểu Từ ngày đầu bấm máy phải không?” - Hàn Thiên Từ nhào tới ôm Cố Lệ Thần vui vẻ nói. Cố Lệ Thần cưng chiều: “Có được vai rồi, đã vui chưa?” Hàn Thiên Từ gật gật đầu, buông Cố Lệ Thần ra, lúc này mới nhìn thấy trang phục của anh không đúng lắm, cũng là tạo hình tóc cũng không đúng lắm. “Chú Cố, chú đang mặc cái gì vậy?” - Tiểu Từ sững sờ hỏi. Đạo diễn thấy vậy liền cười cười: “Tiểu Từ, Cố tổng lần này chính là đảm nhận vai Cố Trường Thành, nam chính của Thiên Sơn Vĩ Ái. Hai người quen thân như vậy, xem ra hợp tác lần này sẽ rất vui vẻ.” Hàn Thiên Từ: “...” Cô từng nghe nói công ty của Cố Lệ Thần thau tóm giới giải trí, chưa từng nghe nói Cố Lệ Thần đóng phim. Nhưng mà, nhìn chú Cố và nhân vật Cố Trường Thành thật phù hợp… như là trong kích bản bước ra. Nghe lời đạo diện nói, bên ngoài đã hết sức kinh ngạc, nhỏ giọng xì xầm… các diễn viên nữ khác, có người ghen tỵ, có người hâm mộ nhìn về phía Hàn Thiên Từ. Đợi Hàn Thiên Từ quay về ghế ngồi chờ bối cảnh. Hai cô diễn viên nhỏ muốn lấy lòng Vu Yến và cũng ghen tỵ với Tiểu Từ liền mở miệng. “Hừ… rõ ràng là vai chính trước kia là của chị Vu Yến, các người thấy Cố tổng còn đích thân muốn làm nam chính, chính là không muốn vợ sắp cưới diễn cảnh thân mật. Vậy mà, loại nữ nhân dơ bẩn không biết dùng thủ thuật dơ bẩn gì mà trèo lên.” Cô gái kia còn phụ họa: “Thủ thuật gì, chính là chơi quy tắc ngầm. Nghe nói cô ta mới 16 tuổi, bây giờ tuổi trẻ thật hỏng.” Vu Yến khi nhìn thấy Cố Lệ Thần vậy mà chính mình đến làm nam chính, trong long cô ta biết Cố Lệ Thần là vì cái gì đến đây, nhưng làm sao cô ta lại có thể thừa nhận. “Chị Vu Yến, sao chị không bảo Cố tổng đá cô ta đi… loại nữ nhân đó không xứng đáng ở trong giơi giải trí chúng ta.” Tiểu Từ nghe được liền phì cười. Cô gái kia lập tức giận dữ: “Cô cười cái gì?” Tiểu Từ không nhịn được cười, quay lại nhìn cô ta cố gắng bình tĩnh: “Tôi tự hỏi là các cô đang xu nịnh cô ấy hay đang đào hố cho cô ấy.” Vu Yến trừng mắt Hàn Thiên Từ không nói gì. “Cô nói bậy bạ gì đó, sao chúng tôi có thể làm vậy với chị ấy.” Tiểu Từ ngó lơ hai cô gái, nhìn Vu Yến với vẻ ngây ngô: “Vậy chị trả lời họ xem, sao chị không nhờ Cố tổng đuổi tôi đi, sao không nhờ chồng sắp cưới của chị lấy lại vai cho chị? Cố Lệ Thần là vua của làng giải trí Nam thành, chú ấy muốn gì chẳng được, phải không?” Vu Yến nghiến răng nghiến lợi không nói được lời nào. “Cố tổng là ai? Cố tổng đi đối phó với loại con nít như cô để ô uế thanh danh của anh ấy à?” - Cô gái đứng bên cạnh Vu Yến khinh thường nói: “Vai này từ đầu là dành cho chị Vu Yến, thứ con nít ranh như cô lại dùng thủ đoạn dơ bẩn trèo lên, nhìn thấy chị Vu Yến còn không biết cúi đầu, kim chủ của mày là ai, mà dám vênh váo như vậy?” Tiểu Từ bĩu môi: “Nói ra sợ các người sợ thôi.” Trên đời này ai lại dám công khai kim chủ, nói ra sẽ bị kim chủ không hài lòng, lập tức đá đi, cô gái kia được thế lấn tới: “Cô dám nói sao?” “Hàn Tử Sâm.” Hàn Thiên Từ muốn nói kim chủ của mình là Cố Lệ Thần, nhưng cô cảm thấy Vu Yến đang nhận chú Cố là chồng sắp cưới nên trò này hẳn còn vui vẻ. Cả ba người sững sờ, sau đó chính Vu Yến bật cười: “Hàn Thiên Từ, cô thật sự quá biết cách nói dối.” Hai cô gái kia cũng bật cười. “Hàn Thiên Từ, Hàn Tử Sâm là ai? Cô với tới? Lại nói Hàn gia sủng vợ lên trời cả Nam thành không ai không biết. Cô tung tin đồn như vậy, không sợ Hàn gia xử lý cô sao?” Vu Yến ra vẻ bật tiền bối: “Dù sao tuổi cũng còn rất nhỏ đã có khả năng lấy được vai nữ chính trong dự án lớn cũng là có khả năng nhưng mà còn nghĩ với tới Hàn gia, đúng là ảo tưởng.” Hàn Thiên Từ gật đầu: “Nói đến, Vu Yến tỷ tỷ này, tỷ bao nhiêu tuổi rồi mà còn đòi diễn vai Bùi Châu 15 tuổi?” - Hàn Thiên Từ cười khúc khích: “Hàn Tử Sâm chính là kim chủ của tôi, hãy nhớ cho rõ, kẻ nào đắc tội với tôi chính là đắc tội với Hàn Tử Sâm.” Hàn Thiên Từ nói xong, lướt nhìn ba cô gái đầy chán ghét… Toàn thân Hàn Thiên Từ tỏa ra uy thế bức người, đe dọa người đối diện cảm thấy nguy hiểm. Đợi khi cô rời đi, ba người bọn họ mới bình tĩnh lại, Vu Yên nghiến răng nghiến lợi… Hàn Thiên Từ đó dám chê cô già? Còn dám uy hϊếp cô ta.