Chương 5

"Tôi làm tất cả những điều này là vì em, kiếp này em đừng mong thoát khỏi lòng bàn tay tôi!"

Lời cô nói hoàn toàn là sự thật. Mấy tháng trước vô tình nhìn thấy Vũ Thanh trong một hoạt động trao học bổng cho học sinh tại trường của cậu do công ty cô tổ chức, cô điên cuồng yêu một đứa nhỏ chỉ mới 14 tuổi. Cô lập tức phái người điều tra hết thảy mọi thứ về Vũ Thanh. Sau khi biết bí mật của Vũ Thanh, cô cực kỳ đau lòng về số phận nghiệt ngã của cậu. Lại càng thêm mê luyến một tiểu nam hài chỉ đáng tuổi làm con mình đến không cách nào có thể buông ra được. Cô không thể khống chế được tình cảm điên cuồng đối với Vũ Thanh. Cô khát khao được bảo vệ, che chở cho Vũ Thanh không để cậu bị bất kì kẻ nào thương tổn. Đến cuối cùng cô nghĩ ra một kế hoạch điên cuồng. Cô quyết định cưới ba Vũ Thanh làm "vợ", biến Vũ Thanh thành con mình. Như vậy cô mới có thể được ở gần cậu, cũng có thể lấy danh nghĩa mẫu thân hảo hảo chiếu cố Vũ Thanh. Với điều kiện cùng ngoại hình xuất chúng của mình, cô dễ dàng làm Vũ Tri nguyện ý gả cho mình, để cô toại nguyện trở thành mẹ kế của Vũ Thanh. Tìm cơ hội ăn sạch Vũ Thanh!

“Bà….bà điên rồi!” Vũ Thanh nghe cô nói xong sợ đến run người, lắc đầu ngoày ngoạy. Lần đầu tiên cô "xâm phạm" thân thể cậu cũng đã từng nói với cậu, cô là vì cậu nên mới cưới ba cậu. Lúc ấy cậu hoàn toàn không tin, cho rằng đó chỉ là lời nói điên khùng. Nhưng hôm nay cô lại nói thế một lần nữa với thái độ kiên quyết như vậy, thật làm cậu hoài nghi không biết lời cô nói có thật không? Nhưng vô luận là cô nói thật hay không, cho dù cô có thật lòng thích cậu đi chăng nữa, cậu cũng sẽ không tiếp nhận tình cảm của cô. Cô cưới ba mình, cô chính là mẹ kế của mình. Hơn nữa cô lại dùng phương thức thân mật "lạ thường" như vậy với cậu, cậu tuyệt đối sẽ không thương cô!.

“Đúng! Tôi điên rồi! Ngay từ lần đầu tiên gặp em, tôi đã hoàn toàn phát điên vì em! Là em hại tôi thành ra thế này. Em phải chịu trách nhiệm!” Người phụ nữ cao lớn lại đi làm nũng với một cậu bé trai mới 14 tuổi, đối phương lại là con riêng của cô. Điều này hết sức buồn cười nhưng cô hoàn toàn không quan tâm đến. Cho dù bị mọi người phỉ nhổ là một đại biếи ŧɦái đi yêu thích trẻ con, cô cũng không quan tâm. Chỉ cần có được trái tim của Tiểu Thanh, chỉ cần làm cho cậu yêu mình là được! Người khác nói thế nào cũng không quan trọng!

“Bà điên thật rồi! Bà bình tĩnh một chút. Tôi là con của bà, bà là mẹ tôi. Chúng ta không thể như vậy được! Như vậy là sai!” Nhìn người mới vừa rồi còn hung hăng tát mặt mình, so với dã thú còn hung tàn hơn, lúc này lại giống như một đứa con nít đi làm nũng với mình. Vũ Thanh nhất thời mù mịt, nhưng cậu rất nhanh liền khôi phục lại bình tĩnh, khuyên nhủ cô. Hành động điên cuồng của cô làm cậu không tài nào hiểu được, cũng không cách nào tiếp nhận được. Mặc dù còn nhỏ nhưng cậu biết thế nào là luân thường đạo đức, thế nào là tam cương ngũ thường. Lσạи ɭυâи chính là thiên lý bất dung, lσạи ɭυâи nhất định sẽ bị trời phạt!

“Có gì mà không thể! Chúng ta cũng không phải mẹ con ruột, giữa chúng ta không hề có quan hệ máu mủ. Hơn nữa cho dù là mẹ con ruột thì sao chứ? Cho dù em là con ruột của tôi, tôi cũng sẽ thích em. Tôi sẽ moi cả trái tim ra để yêu em, dùng phân thân tôi đeo nhét vào tất cả huyệt động trên người em. Rót đầy dịch thể vào tất cả các lỗ nhỏ trên người em!” Cô căn bản không để ý đến ánh mắt thế tục, bỏ mặc tất cả luân thường, đạo lý. Cô chỉ biết, chỉ cần thứ gì Thiệu Mặc muốn thì nhất định phải đạt được. Không cần biết phải dùng thủ đoạn gì, ai dám cản đường cô, cô tuyệt đối không tha.

Vũ Thanh đối với mức độ biếи ŧɦái của cô cũng không còn gì để nói. Cô ngay cả cầm thú cũng không bằng, chửi cô là ma quỷ cũng là khen cô rồi. Cho dù là ma quỷ cũng không lên giường với con của mình, làm ra chuyện lσạи ɭυâи, đồi phong bại tục này.

“Được rồi, không nói nhảm nữa. Tranh thủ thời gian thôi! Một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, chúng ta đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi!” Cô ngồi chồm hổm lên trên mặt Vũ Thanh nhưng lần này là đưa lưng về phía Vũ Thanh. Hoa nguyệt cạ sát vào miệng Vũ Thanh, cười dâʍ đãиɠ ra lệnh: “Con ngoan, "dì ba" mới vừa rồi bị con cắn rất thảm. Con hãy hảo hảo liếʍ nó, bồi thường cho nó đi!"