Chương 71: Lần đầu tiên (2) (H)

Phải mất một lúc lâu, Tiêu Hạ An mới có thể thích ứng được với vật to lớn nóng bỏng trong cơ thể của mình. Nói không đau là nói dối. Thật sự vô cùng đau. Cảm giác bị xé rách bị nhồi đầy cơ thể mà không thể làm gì được thật sự khiến người ta khó chịu. Nhưng trong cơn đau đớn khó tả lại loáng thoáng chút cảm giác sung sướиɠ.

Phía dưới gắn liền với nhau, Tiêu Hạ An chỉ có thể nằm thở dốc một cách khó nhọc. Mồ hôi lấm tấm trên vùng ngực đỏ ửng đầy vết hôn, dấu vết tình yêu của bọn họ.

Mỗi khi cậu thở, l*иg ngực lại phập phồng một cách đầy quyến rũ. Hai *** *** *** trên ngực ***** ****, mời gọi người đến thưởng thức.

Thẩm Sơ Phong lúc này cũng không dám động ngay lập tức, bởi hắn biết, lần đầu của nam nhân khó khăn như thế nào. Tiêu Hạ An đã khóc, những giọt nước mắt đau đớn và mệt mỏi thật sự. Cho nên dù muốn điên cuồng làʍ t̠ìиɦ lúc này, hắn cũng tự trấn an bản thân phải cho người kia thời gian. Chỉ cần qua một chút thôi, cả hai mới có thể cùng nhau đạt được sự giao hoà tốt nhất về xá© ŧᏂịŧ.

Trong khi đó, Thẩm Sơ Phong đã cúi người xuống, thưởng thức bữa ăn trên ngực Tiêu Hạ An.

“Ah… ah~~”

Tiếng rêи ɾỉ kiều mị vang lên khi Thẩm Sơ Phong dùng đầu lưỡi chạm nhẹ vào nơi đó. Rõ ràng đã dựng đứng và đau đớn, nhưng khi cảm nhận được ướŧ áŧ, Tiêu Hạ An lại theo bản năng ưỡn ngực lên mong muốn nhiều hơn.

“Đừng… đừng liếʍ…”

Thẩm Sơ Phong cười khẽ. Rốt cuộc là thế nào?

Bảo đừng liếʍ nhưng khi anh rời đi, bàn tay của cậu lại ghì chặt đầu anh vào ngực mình, như muốn nhiều hơn nữa.

Thậm chí còn vặn vẹo thân mình, không chịu ghẻ lạnh bởi một bên. Gương mặt Tiêu Hạ An đỏ bừng, hai gò má như được hun lửa, mồ hôi ướt nhẹp cả mái tóc cắt ngắn.

Đôi mắt của cậu bây giờ đã hoàn toàn mất tiêu cự. Trong đó chỉ còn lại tìиɧ ɖu͙© ngây thơ cực điểm.

Khuôn miệng nhỏ nhắn hé ra, không cách nào ngậm lại được. Bởi Thẩm Sơ Phong đã cho ngón tay hắn vào đó chơi đùa với đầu lưỡi của cậu. Bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn hướng dẫn cho đầu lưỡi vụng về **** ***.

Tiếng mυ"ŧ mát ướŧ áŧ, tiếng rêи ɾỉ không kèm lại được.

Thẩm Sơ Phong là cao thủ trong mấy việc giao hoan như thế này. Dù mười năm giữ tấm lòng son không đυ.ng vào phụ nữ, chỉ có thể giải toả chút ít bằng bàn tay, nhưng lúc này đây trong mắt Tiêu Hạ An, hắn cứ như một con dã thú đang dẫn cậu vào con đường truỵ lạc vậy.

Đầu lưỡi hắn hôn khắp cơ thể của cậu. Cho dù không hề được chạm vào nhưng vật bên dưới của Tiêu Hạ An vẫn ***** ****, trướng đau. Minh chứng rõ ràng nhất cho việc cậu cực kì thích lần hoan ái này.

“Hừ… ah…”

Tiêu Hạ An khẽ run rẩy khi người kia động. Trên giường cả hai không giao tiếp gì nhiều với nhau, nhưng không hiểu sao, khi nhìn thấy đôi mắt đen láy kia si tình nhìn mình, cho dù không có lời nói, Tiêu Hạ An vẫn biết Thẩm Sơ Phong muốn gì.



Anh động nhé.

^^^Được .^^^

“Ức… ah….”

Tiêu Hạ An chưa bao giờ biết bản thân lại là người nhạy cảm đến thế. Khi vật to lớn trong thân bắt đầu di chuyển, cậu liền cảm thấy cả cơ thể tê rần.

Điên thật rồi. Tiêu Hạ An thấy bản thân điên thật rồi.

Nước mắt vì sung sướиɠ mà chảy khắp mặt. Cơ thể đỏ lựng lên mà không cần bất kì chất xúc tác nào. Thậm chí cậu rất muốn ngậm chặt cái miệng không ngừng rêи ɾỉ này lại nhưng hoàn toàn vô dụng.

“Ah…”

Tiêu Hạ An vội vàng đưa tay bịt miệng mình lại. Tiếng rên này khác hẳn lúc nãy.

Thẩm Sơ Phong cười nhếch mép. Xem ra, hắn tìm đúng chỗ rồi.

“AH…. Đừng… đừng… chỗ đó….”

Đầu ngón chân của Tiêu Hạ An cong lại vì sung sướиɠ. Cơn kɧoáı ©ảʍ đánh úp khiến cậu hoàn toàn không kịp trở tay. Hai tay run rẩy bám chặt vào bả vai người kia, miệng rêи ɾỉ khóc nấc lên cầu xin thương xót, vừa mong người kia chậm một chút, lại vừa mong người kia nhanh lên.

Thế nhưng, Thẩm Sơ Phong không muốn buông tha cho cậu. Hắn tìm ra điểm kɧoáı ©ảʍ của cậu rồi.

Thẩm Sơ Phong nhấc chiếc đùi thon gọn kia lên gác hẳn chân cậu lên vai mình. Hắn hôn nhẹ vào phần thịt mềm bên trong đùi, ánh mắt khıêυ khí©h tà *** nhìn Tiêu Hạ An.

“Em biết không. Lúc không có em, anh đã vừa nhìn hình em vừa thủ *** đấy. Tiêu Hạ An, em biết không? Anh đã cương khi chỉ vừa nhìn ảnh của em thôi.”

“Aaaaaaa…. Đồ biếи ŧɦái. Biếи ŧɦái quá.”

Tiêu Hạ An vừa chửi, vừa cong cả cơ thể lên thành một đường cong tuyệt đẹp. Sự sung sướиɠ về cả thể xác lẫn tinh thần khiến cậu lêи đỉиɦ ngay tắp lự.

Gương mặt cậu đỏ ửng, hai mắt nhắm nghiền, miệng liên tục ngâm nga rêи ɾỉ, trong khi đó lỗ nhỏ liên tục siết chặt vật cực đại kia.

Thẩm Sơ Phong biết Tiêu Hạ An tới rồi. Tới trong sự sung sướиɠ vô bờ vô tận.



Ánh mắt vụn vỡ trong kɧoáı ©ảʍ của cậu lúc này chính là thứ thuốc kí©ɧ ɖụ© mạnh mẽ nhất đối với Thẩm Sơ Phong. Hắn nhanh chóng lật người cậu lại.

Tiêu Hạ An chỉ có thể than nhẹ một tiếng, sau đó chống hai tay trên giường, chịu đựng tư thế xuyên vào mạnh mẽ của người phía sau.

“Ưh….lại nữa rồi.”

Tiêu Hạ An nghểnh cổ lên, cố chấp cắn chặt răng nhưng tiếng rên vẫn thoát ra ngoài. Thẩm Sơ Phong hùng hục như trâu liên tục đâm vào chỗ đó. Cậu vừa mới bắn ra lại ***** **** thêm lần nữa.

Tiêu Hạ An không biết bản thân lại *** **** đến thế. Chỉ bị đâm phía sau cũng có thể lêи đỉиɦ được.

Thẩm Sơ Phong áp sát người vào lưng người yêu của mình. Nhìn thấy cái gáy xinh đẹp kia, hắn không nhịn được cắn lên đó.

Người bên dưới lập tức phát ra tiếng nức nở, vừa đau đớn vừa sung sướиɠ.

Hắn nhả ra, đã để lại một dấu răng thật đậm. Đánh dấu người này là của Thẩm Sơ Phong hắn.

Em ấy chỉ có thể rêи ɾỉ, sung sướиɠ, đê mê ngập ngụa trong du͙© vọиɠ khi ở dưới thân hắn mà thôi.

Thẩm Sơ Phong ngửa cổ làm lộ yết hầu. Tiếng thở dốc của hắn ngày càng một mạnh mẽ hơn, tốc độ di chuyển ngày càng nhanh hơn làm Tiêu Hạ An không cách nào theo kịp. Cậu chỉ có thể chống hai tay thật chắt, để cơ thể của mình vận động mạnh mẽ theo từng nhịp điệu điên cuồng đó.

Bàn tay Thẩm Sơ Phong bóp thật chặt cái mông căng mẩy của người kia. Ánh mắt hắn tơi vào nốt ruồi son đỏ tươi trên mông cậu. Lập tức hoocmon trong người Thẩm Sơ Phong như có máy bơm mà dâng trào mạnh mẽ.

Hắn xốc người cậu lên, hôn mạnh mẽ điên cuồng vào chiếc môi đã sưng đỏ kia.

Tiêu Hạ An không hiểu sao tự dưng Thẩm Sơ Phong lại mạnh bạo vậy. Nhưng cậu vẫn một mực chiều theo hắn. Vòng eo nhỏ nhắn đong đưa theo từng nhịp thúc. Một tay quàng quanh cổ Thẩm Sơ Phong, bấu chặt vào tóc của hắn, tay kia bám vào đầu giường để giữ thăng bằng cho bản thân.

“Ưm…”

Môi lưỡi giao triền, tìиɧ ɖu͙© tựa như cơn sóng thần quất hết lý trí đi. Thẩm Sơ Phong thúc ngày càng mạnh bạo, chỉ trong phút chốc, thần kinh hắn căng chặt, hai tay cũng siết hông người kia thật mạnh mẽ.

Cuối cùng, hắn cũng đạt được mong muốn của bản thân mình, tiết ra hết tất cả bên trong Tiêu Hạ An.

Tiêu Hạ An cũng thất thần thật lâu. Cơ thể xụi lơ khi được đưa lêи đỉиɦ tới hai lần, vẫn còn đang đắm chìm trong cơn đê mê của du͙© vọиɠ không thể thoát ra.

Thẩm Sơ Phong yêu muốn chết bộ dáng lúc này của anh. Quá đỗi quyến rũ.