Chương 3

Edward cứng người ở phía sau Jacob và siết chặt vòng tay trên vai cậu. Hắn không nghĩ rằng Jacob đã sẵn sàng cho việc này. Cậu bé của hắn vẫn gặp ác mộng hàng đêm, cậu phải làm thế nào để đối phó với những kẻ đã tấn công cậu.

Cảm nhận được sự khó chịu của Edward, Jacob tiến đến và đặt một tay lên tay Edward. “Đừng lo anh yêu, em có thể xử lý chúng.” cậu thì thầm. "Ngay bây giờ là để trả thù. Trả thù cho tất cả những gì họ đã bắt bạn em phải trải qua." Jacob đứng dậy và nắm lấy tay Edward.

"Ừm, tôi nghĩ tôi sẽ ở lại đây. Quil và Embry không đủ mạnh để đối đầu với họ và tôi nghĩ tôi chỉ có thể giúp họ tư cách là bác sĩ. Nếu cậu cần tôi, hãy hét lên." Carlisle nói. Carlisle nhìn vào mắt Edward.

"Đừng và tuyệt đối KHÔNG tấn công họ. Nếu họ tấn công cậu hãy tự vệ. Nhưng không được tấn công trước. Và tôi đang nói là TẤT CẢ các cậu." Carlisle nói khi nhìn Jacob và Seth. Anh biết các thành viên khác trong gia đình anh có thể nghe thấy. "Cho dù họ có nói gì để khıêυ khí©h các cậu, đừng tấn công. Hãy nhớ gọi cho tôi nếu cần tôi. Tôi sẽ giúp Quil và Embry ở đây." Và cùng với đó, hai người sói và ma cà rồng rời khỏi phòng và ra ngoài trong giây lát.

Jacob dựa vào sự thoải mái mà bàn tay của Edward mang lại cho cậu. Cậu thà được bao bọc trong vòng tay của hắn nhưng cậu sẽ ổn định trong tay hắn cho đến khi cậu có thể có nhiều hơn nữa. Những ma cà rồng khác đã ở bên ngoài, họ đã ra ngoài ngay khi nghe thấy tiếng gầm gừ. Emmett hiện đang đối mặt với hình dạng con người của Sam. Lạ thật, nếu họ đánh nhau thì chắc chắn anh ta sẽ ở dạng sói.

Edward và Jacob đứng sau Emmett. "Emmett, tôi biết cậu đã nghe thấy những lời của Carlisle. Lùi lại." Edward thì thầm. Emmett gầm gừ và bước sang một bên, nhưng không đánh mất tư thế phòng thủ của mình.

Jacob nắm chặt tay Edward hơn, và cố gắng che giấu sự run rẩy của cậu. Cậu tự nhắc bản thân rằng cái này là vì bạn bè của cậu. Người đàn ông này đã làm tổn thương cậu rất nhiều lần. Cậu chưa bao giờ nói với Edward nhưng Sam đã làm tổn thương cậu không chỉ một lần. Cậu biết mình cần phải nói với hắn, có lẽ cậu sẽ nói vào tối nay. Leah đứng bên phải Sam và nhếch mép cười với Jacob. Cô ấy nghĩ rằng cậu đã nhận được những gì cậu xứng đáng.

"Tại sao. Tại sao? Tại sao ngươi lại làm tổn thương họ nặng nề như vậy? Họ chưa bao giờ làm gì ngươi, và ngươi đã làm tổn thương họ. Tất cả những gì họ muốn là được ở bên người mà họ ĐÃ ĐÁNH DẤU. Đó là tất cả những gì tôi muốn. Ngươi nên biết ngươi không thể giúp đỡ người mà ngươi đánh dấu. NGƯƠI đáng lẽ phải hiểu nhất trong tất cả mọi người. Chúng tôi không thể giúp đỡ người mà chúng tôi đánh giấu."Jacob gầm gừ, bộc lộ tất cả sự thất vọng, tức giận và buồn bã mà cậu có trong cậu.

"Tại sao?" Sam phun ra. "Bởi vì các cậu là những kẻ khờ khạo cần được dạy cho một bài học. Tôi không hối hận về những gì đã làm với các cậu. Tôi rất hối hận khi để các cậu bỏ trốn. Lẽ ra tôi nên nhốt các cậu và Quil ngay khi tôi phát hiện ra các cậu là người đồng tính. Thay vào đó, tất cả những gì tôi làm là cưỡиɠ ɧϊếp cậu mỗi ngày, nghĩ rằng điều đó sẽ dạy cho cậu biết điều đó là sai. Một khi cậu biết thế nào là quan hệ tìиɧ ɖu͙© với một chàng trai, cậu sẽ thừa nhận mình chỉ tò mò và không thực sự là gay. Nhưng sau đó, cậu - Jacob tự thuyết phục bản thân rằng cậu đã in dấu ấn của một ma cà rồng. Một giống đực ở đó. Tôi phải dạy cho cậu một bài học. Vì vậy, tôi để bầy đàn đối xử theo cách của chúng với cậu, nhưng chỉ yêu cầu chúng đánh bại cậu. Tôi đã cứu cái mông của cậu cho tôi.

"Quil đến gặp tôi cùng lúc với cậu và nói với tôi rằng anh ta là người đồng tính. Tôi đã làm điều tương tự với anh ta, điều mà tôi đã làm với cậu. Nhưng khi tôi phát hiện ra anh ta đã đánh dấu với Embry, tôi đã phát điên. Tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ tôi nên nhốt hai người lại và không bao giờ thả hai người ra ngoài. Nhưng sau đó tôi nghĩ rằng tôi có thể vui vẻ với việc này. Vì vậy, tôi đã ngược đãi Quil thậm tệ hơn và lợi dụng anh ta để chống lại Embry. Tôi đã để Embry làm bất cứ điều gì tôi muốn theo cách đó. Nhưng khi cậu bỏ đi, Quil trở nên bồn chồn và cố gắng chạy. Tôi phải dạy cho anh ta một bài học, vì vậy tôi đã giao anh ta cho bầy đàn và để họ muốn làm gì thì làm. Tôi không nghĩ rằng Embry sẽ xông vào đó và cố gắng bảo vệ anh ta. Vì vậy, tôi đã để bầy đàn đối xử theo cách của họ với anh ta nhưng chỉ có tôi mới có thể có được mông của anh ta. Tôi nghĩ rằng điều đó sẽ khiến họ thấy rằng họ đã sai, nhưng không phải. Họ bỏ chạy như lũ hèn nhát. Tôi đoán họ sẽ đến đây, và chắc chắn là họ đã đến." Sam kết thúc.

Jacob kinh ngạc nhìn chằm chằm. Bí mật của cậu đã bị lộ, cậu cảm thấy muốn khóc nhưng cậu vẫn mạnh mẽ. Mọi người đều biết cậu đã bị tổn thương rất nhiều lần chứ không chỉ một lần "Còn Seth thì sao?" Jacob ngập ngừng hỏi.

"Cần thiết?" Sam khịt mũi. "Seth chỉ ngáng đường thôi. Anh ta cũng xứng đáng với những gì anh ta nhận được. Cản đường và cổ bảo vệ một kẻ khốn nạn, tệ hại cũng sẽ trở thành một kẻ như vậy." Cả bầy đằng sau Sam đều cười khúc khích và gật đầu đồng ý.

Sam thở dài. “ Cậucó một khuôn mặt đẹp lắm Jacob” Sam nói với giọng đầy ham muốn. Sam đưa tay ra và vuốt nhẹ khuôn mặt của Jacob. Jacob co lại phía sau Edward.

Edward nổi giận đùng đùng. Hắn ngay lập tức đứng trước mặt Jacob để bảo vệ. “Bỏ bàn tay chết tiệt của mày ra khỏi em ấy." Hắn gầm gừ.

"Ồ, đừng lo tôi sẽ bỏ bây giờ. Ngay bây giờ tôi đến vì Quil

và Embry," Sam tự mãn nói.

"Mày sẽ có được chúng nếu qua được xác tao." Emmett gầm gừ. Những ma cà rồng khác hạ thấp người xuống trong tư thế phòng thủ, gầm gừ đồng ý.

"Ồ... Ai đó có vẻ đang bảo vệ. Đừng lo, họ sẽ bò lại chỗ chúng ta ngay thôi." Sam nhếch mép cười với Edward. "Đừng tự lừa dối bản thân. Mày sẽ không bao giờ là đủ đàn ông đối với Jacob. Cậu ta cần một người thô bạo hơn, lạm dụng hơn, để giữ cậu ta trong khuôn phép."

Edward lao về phía Sam, nhưng Jacob nhẹ nhàng kéo hắn lại. "Đừng bận tâm đến gã Edward. Làm ơn... em yêu anh, và anh sẽ luôn là đủ đàn ông đối với em. Làm ơn, đừng làm điều này."

Edward miễn cưỡng quay lại đứng bên cạnh Jacob, vòng tay qua eo cậu và kéo cậu vào bên hắn. Hắn đặt một nụ hôn nhẹ lên thái dương cậu và thì thầm vào tai cậu.

"Suỵt... không sao đâu cưng."

"Chà các chàng trai... và Leah, tôi không nghĩ họ sẽ chơi công bằng. Nên biết điều này!" Sam nhìn thẳng vào mắt Edward và nói"Chúng tôi sẽ quay lại."

Họ quay đi nhưng không lâu trước khi Sam quay đầu lại và nói với Jacob lần nữa: "Tôi quên nói với cậu. Cha cậu gửi một tin nhắn. Ông ấy nói rằng ông ấy sẽ không bao giờ chấp nhận một đứa con hoang và rằng mẹ cậu sẽ rất thất vọng về cậu. Yêu một người đàn ông. Hẹn lần sau." Nhìn vẻ mặt của Jacob, Sam nhếch mép cười, quay người và bỏ đi.

Tối hôm đó Jacob nằm trong vòng tay của Edward. Má cậu áp chặt vào thân hình trần trụi, cứng như đá của Edward. Cánh tay của Edward ôm chặt lấy Jacob và hắn vuốt ve lưng cậu thật lâu, thật nhẹ nhàng. Những ngón tay của Jacob nhẹ nhàng lướt trên làn da nhợt nhạt của Edward. Lần đầu tiên trong ngày hôm đấy cậu cảm thấy an toàn và chắc chắn với điều đó. Đó là một ngày dài đầy thử thách và tất cả những gì cậu muốn là được bao bọc trong vòng tay lạnh giá của Edward.

"Em có thực sự ổn không em yêu?" Edward khẽ thì thầm. Jacob thở dài và khẽ lắc đầu, nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má. Cảm nhận được những giọt nước mắt của người yêu trên ngực hắn, trái tim của Edward tan nát. Anh biết nếu cậu có thể khóc, cậu sẽ khóc như một đứa trẻ ngay bây giờ.

"Anh xin lỗi em yêu. Anh ước anh có thể xoa dịu nỗi đau của em, nhưng anh không thể." Edward thì thầm với chàng trai đã đánh cắp trái tim hắn, bởi Jacob thực sự chỉ là một cậu bé. Em ấy chỉ mới mười sáu tuổi và đã trải qua quá nhiều chuyện tồi tệ.

"Anh đã giúp rất nhiều rồi Edward. Việc anh ở đây đã giúp em rất nhiều. Em thực sự không nghĩ mình có thể sống sót nếu không có anh. Em cần anh rất nhiều. Làm ơn, đừng rời xa em." Jacob nói, nhiều nước mắt lăn dài trên khuôn mặt cậu.

"Không bao giờ. Anh sẽ không bao giờ rời xa em, em yêu. Anh sẽ luôn ở đây vì em. Suỵt... em yêu." Edward thì thầm vùi mặt vào mái tóc đen mượt của Jacob. Tóc hắn dài qua tai một chút, chưa đến vai.

Jacob im lặng trong giây lát; bỏ qua mớ hỗn độn trong bộ não của cậu. Cuối cùng cậu cũng có đủ can đảm để nói ra điều mà cậu đã suy nghĩ cả ngày. “Làʍ t̠ìиɦ với em đi Edward, làm ơn." Jacob thì thầm; chỉ đủ để Edward nghe thấy.

Edward bị sốc. Hắn thực sự nhớ những cuộc làʍ t̠ìиɦ của họ. Họ đã không làʍ t̠ìиɦ kể từ trước khi Sam đánh Jacob lần cuối, điều mà hắn nghĩ ổn với cậu. Tất nhiên là hắn nhớ nó. Hắn yêu cơ thể của Jacob và chỉ cần nhìn vào cậu là có thể khiến hắn cương cứng ngay lập tức. Hắn không cần phải làʍ t̠ìиɦ với Jacob để chứng minh tình yêu của họ dành cho nhau. Tuy nhiên, hắn không nghĩ rằng Jacob đã sẵn sàng cho việc này và hắn không muốn bắt ép cậu. Thành thật mà nói, hắn sẽ ổn nếu họ không bao giờ có thể quan hệ tìиɧ ɖu͙© nữa, nhưng hắn chắc chắn sẽ nhớ nó.

( Có lẽ chỗ này tui nghĩ sẽ có người không hiểu lắm nên tui giải thích nha. Thứ nhất, Mỹ cho phép quan hệ tìиɧ ɖu͙© khi 12 tuổi thông tin google nha. Thứ hai, Jacob bị bầy đàn cưỡиɠ ɧϊếp và đánh đập nên sẽ xảy ra ám ảnh tâm lý nên Edward không yêu cầu làʍ t̠ìиɦ.)

Edward ngồi dậy và nhìn vào mắt Jacob. Những gì hắn thấy ở đó khiến hắn tin rằng Jacob đã sẵn sàng cho việc này, nhưng hắn muốn nghe Jacob nói điều đó để hắn có thể hoàn toàn chắc chắn. "Jacob, chúng ta không cần phải làm điều này. Anh muốn em sẵn sàng; anh không muốn em cảm thấy như em phải làm điều này." Edward nói nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của Jacob.

"Em muốn cái này, không em cần cái này. Làm ơn đi Edward. Em cần anh ở trong em ngay bây giờ." Jacob thì thầm.

Edward thở dài rồi cười thật tươi. Hắn cúi xuống và trao cho Jacob một nụ hôn rung chuyển trái đất. "Đây sẽ là đêm tuyệt vời nhất trong đời em đấy Jake. Anh hứa."

*********

Chap sau tui sẽ giới thiệu nhân vật, tui quên mất cái này bởi nhiều người sẽ không biết bộ phim này.( Chạng vạng- Twilight)