CHƯƠNG III: KHÔNG ĐỒNG Ý HÔN SỰ NÀY.

-" Cái gì! Bọn con kết hôn? "

Mọi người thấy anh và cô ngạc nhiên như vậy thì gật đầu.

-“Đúng vậy, hai đứa ngày bé đã có hôn ước. Bây giờ hai đứa cũng lớn rồi Yên Nhiên thì 20 tuổi Trí Cường cũng đã 28 tuổi kết hôn cũng sớm muộn mà thôi.”

Ông nội Doãn nói cho hai người biết, mặt ông rất nghiêm túc nhìn cô và anh. Hai người nhìn như vậy chắc chắn họ sẽ không đùa.

-“Con không đồng ý, hôn ước chỉ là ngày bé bọn con chưa hiểu chuyện nên mới nói vậy thôi.” Doãn Trí Cường nói.

-“Con cũng không đồng ý, bây giờ con còn quá trẻ vẫn chưa muốn kết hôn.”

Đột nhiên có một tiếng chuông điện thoại của Trí Cường vang lên. Anh nhìn vào điện thoại thì có người tên La Thanh Ân gọi tới. Anh liền xin phép nghe điện thoại. Nghe điện thoại xong, anh bước vào phòng khách ngồi.

Ông nội Lâm bây giờ nhìn cô mà nói.

-" Không phải ngày trước con rất thích Trí Cường sao? Thế mà bây giờ lại không đồng ý là như thế nào?"

Cô lúc này cũng trả lời.

-" Dạ ngày trước do con còn nhỏ nên không biết gì. Bây giờ con đã trưởng thành rồi thưa nội. "

Doãn Trí Cường cũng lên tiếng.

-“Con quyết rồi, con sẽ không kết hôn với Yên Nhiên đâu. Thưa mọi người con có việc xin phép con xin phép đi trước ạ.”

Doãn Trí Cường cứ như vậy mà đứng lên rồi đi ra ngoài để lại mọi người đang ngơ ngác ở đây. Lâm Yên Nhiên nhìn vào điện thoại của mình thấy dòng tin nhắn.

[ Cậu mau đến đi, bọn mình có mặt đầy đủ ở đây rồi.]

Lâm Yên Nhiên bây giờ cũng xin phép đứng lên cô biết nếu mà còn ở đây nữa thì ba mẹ cô sẽ ép cô phải kết hôn với Doãn Trí Cường mất.

- “Con cũng xin phép, con ra ngoài có việc ạ.”

Cô chạy nhanh ra ngoài không cần sự đồng ý của mọi người luôn. Cô lấy chìa khóa xe ô-tô của mình rồi đi ra ngoài.

Cô đang mở cửa xe chuẩn bị ngồi vào trong thì đột nhiên có một bàn tay kéo cô lại làm cô không chút phòng thủ mà đυ.ng đầu vào ngực anh.

Doãn Trí Cường lúc này nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh.

-"Chắc cô vui lắm đúng không? "

Lâm Yên Nhiên nhìn thấy anh dùng ánh mắt đó với mình thì cô cảm thấy rất khó chịu. Anh chưa bao giờ dùng ánh mắt này với cô cả.

-“Anh đang nói cái gì vậy, em vui về việc gì chứ?”

-" Hừ… Cô còn không rõ sao. Chẳng phải cô luôn thích tôi sao? Bây giờ cả gia đình tôi đều nói tôi kết hôn với cô. Chắc cô vui lắm nhỉ."

-“Anh nói luyên thuyên vừa thôi, em chẳng vui một chút nào cả. Em còn không biết ba em gọi em về nước vì chuyện này cơ mà. Nếu anh không thích có thể từ chối. Anh yên tâm em sẽ nói với cha mẹ em sẽ hủy hôn ước với anh. Bây giờ em đang bận anh tránh ra cho em đi.”

Lâm Yên Nhiên không còn nói một lời nào nữa mà ngồi lên chiếc siêu xe Mercedes rồi rời khỏi biệt thự Lâm gia. Doãn Trí Cường cũng lái xe của mình sang một hướng khác.



Chiếc siêu xe Mercedes được dừng tại một căn biệt thự do chính cô cùng với 3 người bạn của mình mua. Tuy căn biệt thự bày không to bằng Lâm gia nhưng ngôi nhà này chỉ có 2 người sống thôi nên như thế là quá to rồi. Thỉnh thoảng thì mọi người mới tụ tập ở đây thì ngủ một đêm thôi.

Bước vào nhà Lâm Yên Nhiên đã thấy 3 cô gái đang ngồi ở sofa rồi. Ba người này lần lượt là Tô Á Hân con gái của tập đoàn Tô Thị chuyên sản xuất kim cương đá quý nhưng cô không thích nên làm người mẫu, người tiếp theo là Dương Lạc Đồng tiểu thư Dương Thị làm về mảng bất động sản đứng top 10 trong nước. Người còn lại là Phương Chu Ninh là người giản dị nhất ở đây cô chỉ là một người đang nhận nuôi trẻ mồ côi mà thôi và cô cũng là chị cả trong ba người, cô lớn hơn ba người 2 tuổi . Lớp trẻ mồ côi này là do Lâm Yên Nhiên cùng với 3 người bạn này mở ra. Và bốn người còn có một tiệm bánh, cafe nữa.

Lâm Yên Nhiên chạy tới ngồi vào cạnh gia đình nhỏ của mình rồi thở dài.

-" Bé An đâu chị Ninh"

-"Con bé đi ngủ rồi, con bé không biết hôm nay mẹ Nhiên về nó chỉ tưởng mẹ Đồng Đồng và mẹ Hân đến đây chơi thôi. "

-“À con bé có uống thuốc đầy đủ không chị.”

-" Có, mà em sao nhìn mặt không vui vậy có chuyện gì sao, mà lại còn về nước sớm như thế."

Lâm Yên Nhiên nghe vậy thì dựa đầu vào người Dương Lạc Đồng, nói với giọng mệt mỏi.

-" Gia đình muốn em phải kết hôn với Trí Cường rồi."

Tô Á Hân nghe vậy thì ngồi gần cạnh Lâm Yên Nhiên. Cô nghĩ chuyện này bạn của cô phải vui chứ từ bé tới giờ cô luôn thích Doãn Trí Cường mà cả hội bạn khác giới chơi với hai người đều biết.

-" Vậy thì cậu vui mới đúng chứ, cậu luôn thích anh ấy mà."

-“Đúng đấy” Đồng Đồng tán thành câu nói của Á Hân

- “Nếu cậu và anh ấy kết hôn thành trong nhóm anh em sẽ thêm một cặp đôi nữa vậy thì trong hội đó sẽ có 2 cặp yêu nhau từ thanh mai trúc mã đến tình yêu còn gì nữa”

Hai cặp đôi Á Hân nói là Dương Lạc Đồng và Cao Hắc Trạch. Đôi thứ hai là cô và Doãn Trí Cường.

-“Nhưng mà anh ấy có người yêu rồi . Mình không thể chia cắt họ được nhìn họ trông rất đẹp đôi.”

Cả 3 cô bạn thân đều ngạc nhiên vì câu nói này của Lâm Yên Nhiên. Họ không biết Doãn Trí Cường có người yêu mà tại sao cô ở nước ngoài lại biết được.

Tô Á Hân nghi hoặc hỏi: “Sao cậu biết anh ấy có người yêu”

Lâm Yên Nhiên cũng không giấu gì mà nói ra. Chuyện là vào khoảng một năm trước cô đi ăn mừng lễ tốt nghiệp ở một nhà hàng bên Đức rất nổi tiếng. Cô bất ngờ gặp anh cùng với một cô gái trông rất xinh đẹp, hai người trông rất tình cảm với nhau. Lúc đầu cô cũng không tin hai người có mối quan hệ đó đâu nhưng cô lại nghe thấy cô gái kia gọi anh là “Anh yêu” xong rồi cô ấy còn hôn vào má anh một cái nhìn anh với cô rất vui vẻ. Thế là tình yêu với của cô đối với anh bây giờ chỉ đơn phương mà thôi.

Mọi người nghe thấy vậy thì rất thương cho cô. Một người con gái vừa xinh đẹp, giỏi giang không thiếu một thứ gì vật chất mà lại trải qua cuộc tình đơn phương đau khổ như vậy.

Lâm Yên Nhiên nhìn thấy vẻ mặt của mọi người cô biết mọi người đang cảm thấy mình đang rất đáng thương. Cô không thích người ta phải thương hại cho mình, nên cô lại cười lên trấn an ngược lại mọi người.

-" Nào! Mọi người đừng có nhìn mình bằng ánh mắt thương hại đó chứ! Mình còn không buồn mà mọi người buồn cái gì? Các cậu nghĩ mình là ai chứ mình là Lâm Yên Nhiên đấy mình sẽ không vì tình yêu mà yếu đuối đâu, bạn của mấy người rất mạnh mẽ hiểu chưa."

-" Vậy cậu định làm sao? Có kết hôn với anh ấy không?"

Dương Lạc Đồng hỏi cô.

Lâm Yên Nhiên nghĩ một lúc xong cũng trả lời.

-" Mình cũng không biết nữa, thôi chuyện gì đến cũng sẽ đến thôi có trốn được đâu.Tối nay mình nghỉ lại ở đây đấy, bây giờ mà về cũng bị nói cho mà xem nên mai về ăn chửi một thể."

-" Vậy tối nay bọn mình cũng ở đây."

-" Vậy Đồng Đồng anh Hắc Trạch không để ý việc cậu ở đây à?"

Lâm Yên Nhiên hỏi Dương Lạc Đồng. Dương Lạc Đồng không nghĩ gì mà trả lời.

-" Anh ấy giám để ý? Mình nói với anh ấy rồi không sao đâu."

Tô Á Hân liền nghĩ ra một ý tưởng hay trong đầu.

-" Hay là uống bia không? Mình đi lấy vừa nãy mình mới mua một thùng bia này người ta bảo ngon lắm."

Lâm Yên Nhiên nghĩ một lúc.

-" Uống một lon thôi nhé không ngày mai về ba mình lại nói cho."

-" Được."

Một lúc sau, không biết ai nói uống một lon thôi mà vỏ lon bia bên cạnh người đó cả chục lon. Tất cả các cô gái đều say người thì lăn trên sàn, người thì lăn trên ghế. Ai mà nhìn vào sẽ không thể nhận ra tứ đại mĩ nhân xinh đẹp nhất nhì trong giới thượng lưu đây mà.