Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Không Thể Đánh Mất Em

CHƯƠNG II: CÁI GÌ BỌN CON KẾT HÔN.

« Chương TrướcChương Tiếp »
-“Chị Nhiên chị về rồi, có biết là em nhớ chị lắm không? Mà sao năm đó chị đi mà không nói cho em biết đi tận 5 năm trời em nhớ chị lắm.”

Yên Nhiên thấy cô em gái này mè nheo thì bật cười lên mà vỗ vào lưng cô.

-“Chị cũng nhớ em lắm, nhưng chị đi du học mà.”

- “Coi như lần này em bỏ qua cho chị đó.”

Lúc này cô nhìn sang phía Trí Cường mà chào anh.

-“Chào anh Trí Cường, lâu rồi không gặp.”

- “Chào em, lâu rồi không gặp. Em vừa mới về nước sao?”

Doãn Trí Cường thấy cô chào thì lấy tay xoa đầu cô. Đây cũng là thói quen mà mỗi khi hai người gặp nhau.

Lâm Yên Nhiên ngại ngùng gật đầu.

-“Vâng, em vừa mới về thôi.”.

Một lúc nói chuyện cô xin phép mọi người lên phòng dọn hành lý rồi tắm rửa sạch sẽ. Bước vào căn phòng cô ngạc nhiên vì sau 5 năm cô đi mà căn phòng cũng như vậy chỉ là thay ga giường màu khác mà thôi. Nếu ai mà bước mà phòng cô thì phải lưu luyến vì có một mùi hương rất đặc biệt đây là mùi của hoa lavender rất đặc chưng.

Cô dọn xong quần áo vào tủ xong thì tắm rửa sạch sẽ. Nước chảy xuống cổ trắng nõn của cô rồi chảy xuống xương quai xanh là con gái còn nhìn thấy mê là đằng khác. Tắm xong cô mặc một bộ quần áo rất đơn giản nhưng không kém phần lịch sự vì chút nữa cô còn phải đi gặp mặt 3 người bạn của mình. Nhìn vào chiếc gương thấy ngay một khuôn mặt rất xinh đẹp. Cô được sở hữu nét đẹp này của ba và mẹ tạo ra một khuôn mặt cực phẩm như bây giờ. Đôi mắt thì giống mẹ, mũi thì giống ba, cô được thừa hưởng nước da trắng sáng từ mẹ của cô phải nói bà là một người rất xinh đẹp ngày mẹ cô nghe ba mình kể rằng lúc mẹ cô còn trẻ bà được rất nhiều người theo đuổi, hình như thời gian đã bỏ quên mất bà làm cho nét đẹp ấy không bị phai nhòa đi một chút nào.

Tính cách của cô rất giống với ba là một người rất nghiêm túc trong công việc nhưng lại sống rất tình cảm. Nên cô mới được cả nhà yêu chiều hết mực ông bà nội cô thì rất thương đứa cháu gái này, ông bà coi cô như bảo bối nhỏ muốn bao bọc trong người lúc cô đi sang nước ngoài ông bà còn không muốn cho cô sang đấy sợ cô không chăm sóc được cho bản thân mình, bây giờ thì cô lại trở thành một cô gái thiếu nữ 20 tuổi tiền tài tất cả cô đều có.

Bước xuống dưới nhà, cô ngồi vào trò chuyện với mọi người vì lâu quá không có đông đủ như bây giờ.

- “Nhiên Nhiên ngồi ra đây với bà con.”

-“Ngồi ra đây với ông.”

-“Ngồi ra đây với mẹ và dì Tuyết Lan con.”

-“Chị ngồi ra đây với em.”

Từng thành viên trong ra đình đều muốn cô ngồi cùng họ làm cô phân vân không biết nên ngồi cạnh ai và không ngồi cạnh ai nữa.

Mọi người thấy cô đang phân vân thì cũng quyết là cô ngồi với người lớn tuổi nhất là hai cặp đôi lão phu nhân và hai lão gia. Cô ngồi cạnh họ thì chiếc ghế vẫn còn rất rộng.

-“Ba gọi con về có việc gì không ạ, mà không báo cho con trước mấy ngày. Hay là công ty có chuyện gì ạ.” Cô nhìn ba mình mà nói.

- “Không công ty đang rất ổn ba gọi con về là có chuyện quan trọng với hai gia đình chúng ta.” Lâm Vũ nhìn con gái mà nói.

Doãn Trí Cường cũng ngạc nhiên vì không biết chuyện gì mà liên quan đến cả gia đình anh. Anh nghĩ phân vân công ty trong những năm anh quản lý rất tốt.

- “Chuyện gì mà liên quan đến hai gia đình ạ.” Anh lúc này cũng lên tiếng.

Lúc này quản gia lên báo là: -“cơm nước đã sẵn sàng rồi thưa lão gia”

-“Thôi chúng ta dùng bữa trước đã, chắc con ngồi máy bay cũng chưa ăn gì đúng không ăn cơm xong thì nói cũng không muộn.”

-“Vâng.”

Tất cả mọi người vào bàn ăn mỗi người ngồi vào vị trí của mình. Hai lão gia thì ngồi đối cạnh nhau, cô ngồi cạnh mẹ mình và dì Tuyết Lan, Lâm lão phu nhân thì ngồi cạnh Doãn lão phu nhân, cô và anh ngồi đối diện nhau. Còn Y Vân ngồi cạnh Lâm Vũ và Doãn Minh Hùng.

Ngồi ổn định vị trí nhìn vào bàn ăn toàn những món cô thích ăn khi ở trong nước cô nhìn những món này thì đã 5 năm cô chưa được ăn rồi không phải cô không biết nấu ăn mà là cô nấu có mình mình ăn thì sẽ không ăn hết. Những món cô thích thì tất cả mọi người đều ăn được.

-“Này con ăn cái này đi, mẹ đặc biệt nói với nhà bếp nấu cho con đó.”

-“Con cảm ơn mẹ, mọi người cũng ăn đi ạ.”

Bữa cơm bắt đầu mọi người ăn uống rất ngon miệng và nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Toàn kể về những chuyện ngày bé, đến lớn rồi cứ ôn lại kỉ niệm đó. Đột nhiên ông nội Doãn nhìn Yên Nhiên với ánh mắt rất thân thiện.

- “Con bé này càng lớn càng xinh đẹp, ngày bé cháu và thằng Trí Cường cứ bám nhau như sam vậy, lúc đó còn nói muốn kết hôn với nhau nữa chứ.” Ông nhìn Trí Cường và Yên Nhiên nói.

Yên Nhiên nghe vậy liền sặc cơm mà đỏ mặt vì ngại.

-“Khụ…khụ. Dạ ngày bé bọn con không biết nên mới vậy thôi nội. Bây giờ bọn con lớn rồi nói vậy không hay lắm đâu.”

Thấy không khí xung quay đang căng thẳng thì Y Vân nói chuyện với Yên Nhiên để giúp không khí bớt căng thẳng hơn.

-“Chị Nhiên, 5 năm chị ở nước ngoài vậy chị có bạn trai chưa. Nếu chưa có để em giới thiệu cho chị một anh siêu cấp đẹp trai luôn.”

-“Chị chưa, chị vẫn chưa muốn yêu đương vội chị muốn tự do chơi cho đã rồi mới tính đến chuyện đấy.”

Câu trả lời của cô làm cho những người lớn nhìn nhau với ánh mắt không biết phải nói thế nào nữa.

Bữa cơm cuối cùng cũng xong mọi người ra phòng khách nói chuyện ăn tráng miệng còn bát đĩa thì có người giúp việc làm nên không phải động tay vào cái gì cả.

Mọi người đang nói chuyện rất vui vẻ thì vang lên một tiếng chuông điện thoại của ai đó. Trí Cường nhìn vào điện thoại của mình thì thấy có người gọi đến liền tắt máy rồi xin phép ra ngoài nghe điện thoại.

Nghe xong cuộc điện thoại đó thì anh chạy vào ngồi trở lại vị trí của mình lễ phép nhìn mọi người mà nói:

-“Con xin phép cả nhà, bây giờ con có việc nên con xin phép đi trước ạ.”

Anh nói rồi đứng lên thì ba anh Doãn Minh Hùng gọi lại ông biết con trai mình muốn đi đâu ông không thể cho anh đi gặp cô ta được.

Anh thấy ba mình nói vậy thì cũng ngồi xuống không giám cãi lại.

Thấy không khí trở nên khó chịu thì Yên Nhiên quay sang nhìn ba mình hỏi ông. Vì không có chuyện gì tại sao lại gọi cô về nước như vậy.

-“Ba, ba gọi con về nước có chuyện gì vậy ạ trong nhà xảy ra chuyện gì sao mà lúc chiều con bước vào nhà thì thấy trang trí, không lẽ nhà mình mở tiệc sao?”

Ông nghe thấy con gái mình đặt câu hỏi như vậy thì cũng đáp lại:

- “Ừ, nhà chúng ta sắp tổ chức một đám cưới…cho…”

Chưa nói xong thì cô lại xen ngang lời ông nói vì cô ngạc nhiên ai đám cưới, nhà chỉ có mình cô là con mà cô vẫn chưa có người yêu gì cả sao mà kết hôn được.

-“Cái gì đáp cưới, cho ai, ba đừng nói là ba ở ngoài có con riêng phản bội mẹ con nên ba muốn cưới người phụ nữ đấy về làm mẹ kế của con đúng không. Con không chấp nhận đâu con chỉ có mình mẹ con thôi đấy.”

Mọi người nghe thấy cô nói vậy thì vô cùng kinh ngạc nhưng cũng vô cùng buồn cười vì câu nói của cô. Mẹ cô lúc này cười mà nhìn cô rồi nói.

-“Ông ấy dám. Không phải là ba con kết hôn.”

- “Vậy thì ai kết hôn ạ.”

Lúc này ba anh Doãn Minh Hùng mới nhìn cô và thằng con trai của ông mà nói:

-“Con và thằng Trí Cường sẽ kết hôn.”

Cô và anh lúc này ngạc nhiên hai mắt cứ mở to ra, đồng thanh nói.

-“Cái gì! Bọn con kết hôn.”
« Chương TrướcChương Tiếp »