Năm 15 tuổi, có một thiếu niên đến ở trong nhà của Quan Tinh Hòa.
Anh luôn mặc áo sơ mi đã giặt đến bạc màu, đôi lông mày bén nhọn, sóng lưng thẳng tắp, nhìn giống như một cây bạch dương nhỏ.
Thành tích của anh vô cùng xuất sắc, ở trường học anh luôn luôn đứng nhất, nhưng tính tình lại hung dữ, nham hiểm, lúc nào cũng im lặng, luôn lẻ loi một mình.
Quan Tinh Hòa nghĩ rằng anh rất khó tiếp xúc.
Nhưng cô không biết là ---
Chàng thiếu niên đã từng làm một chiếc bánh táo gai cho cô vào đêm cô bị ốm, cũng từng ở trong ngày tuyết lạnh đến thấu xương, xếp hàng đến mấy tiếng chỉ để mua một đĩa CD mà cô muốn nhất.
Mỗi khi chàng thiếu niên ấy nhớ đến cô, thì sẽ viết từng chữ từng chữ tên cô vào trong nhật ký.
Khi tốt nghiệp trung học, tổng cộng là mười cuốn, một ngàn sáu trăm trang, từng chữ từng chữ đều đang kiềm nén sự điên cuồng lại.
*
Sinh ra ở bùn lầy, từ nhỏ Hạ Chước đã phải chịu khó khăn, nghèo khổ.
Mãi cho đến khi cậu được đưa đến nhà của người giúp đỡ, và gặp được Quan Tinh Hòa.
Cô là một người con gái ấm áp, rực rỡ như một đốm lửa nhỏ.
Hạ Chước biết bản ttrong thế giới u ám của bản thân mình không xứng có được thứ ánh sáng kia, nhưng vẫn không thể kiềm nén được mà đến gần.
Mãi cho đến ngày hôm đó, trời mưa tầm tã, cả người cậu ướt đẫm theo phía sau của Quan Tinh Hòa, nhìn thấy cô và một chàng trai khác đứng chung dưới một chiếc ô.
Chàng trai kia hỏi: “Thế cuối cùng Hạ Chước là gì của cậu?’
Trong tiếng mưa rơi hỗn tạp, Hạ Chước mơ hồ nghe được giọng nói của người con gái.
‘Coi như là… anh trai đi.’
Hạ Chước nhanh chóng nắm chặt tay, ngọn lửa giận cuồn cuộn cháy trong lòng, không quan tâm mà tiến lên phía trước, lạnh giọng cắt lời : ‘Theo anh về nhà. »
‘Không được yêu sớm.’
Tên ban đầu là ‘Thầm mến anh trai lão đại’
Hướng dẫn đọc :
1. Tự ti thâm tình cố chấp x ánh mặt trời nhỏ dịu dàng.
2. Không cùng dòng máu, không cùng một hộ khẩu, nam chính chỉ là tạm thời ở lại nhà của nữ chính, không có quan hệ nuôi dưỡng.