Các anh thấy cậu rời khỏi bữa tiệc, đồng loạt nhíu mày rồi bước theo sau cậu. Vì các anh đi trong im lặng nên chẳng ai chú ý lắm.
Thấy cậu đi cô đơn độc bước trên con đường rộng lớn, các anh chợt cảm thấy đau lòng.
Thấy cậu ngồi khóc lặng thầm một mình, trái tim các anh như thắt lại.
Thấy cậu lại ra vẻ lạnh lùng bất cần, các anh lại muốn ôm chầm cậu vào lòng mà an ủi.
Bởi vì đó hoàn toàn là vẻ bề ngoài. Các anh biết trong lòng cậu bây giờ bao nhiêu là mâu thuẫn không thể giải quyết.
Các anh không đứng trốn ở trong góc nữa, quyết định mặt đối mặt với cậu
Thấy các anh, cậu cũng không kinh ngạc. Vì cậu đã nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng của các anh.
- Có ai đã từng nói em thật sự hoàn hảo không? - Jin.
Cậu khó hiểu. Các anh ra đây rồi phát ngôn cái gì thế?
- Cảm xúc của em thật sự quá hoàn hảo rồi. - Jimin.
Cậu cười lạnh. Ai cũng nói cậu như thế cả. Họ nói cậu thật giống một diễn viên tài ba. Dù có đau buồn cách mấy thì không bao giờ để lộ ra ngoài mặt.
- Thật sự không thể quay lại sao? - Taehyung cố nắm lấy chút hi vọng.
Cậu khựng lại, cúi đầu xuống muốn trốn tránh.
Các anh cũng im lặng, không hề có ý muốn hối cậu.
Một hồi lâu, cậu khẽ hỏi.
- Các anh không nhớ việc làm của mình sao? - Cậu.
Các anh mím môi.
- ....Nhớ. - Nam Joon.
- Tôi đã bị hại thê thảm như vậy rồi. Các anh vừa lòng chưa? - Cậu.
Mặc dù cậu không ngẩng đầu nhưng các anh vẫn có thể khẳng định được biểu cảm trên mặt cậu. Đó là sự trách móc.
Tay hai bên hông cậu nắm chặt lại, một cảm xúc tức giận len lỏi chút chua xót nổi dậy trong lòng cậu.
- Các anh đã bỏ tôi, đã làm những điều tàn nhẫn nhất! Bây giờ lại muốn tôi tha thứ. Tôi làm sao có thể tha thứ cho kẻ đã hại mình?! - Cậu.
Càng nói, giọng cậu càng to lên.
Rõ ràng ai cũng bỏ rơi cậu, ai cũng khiến cậu đau khổ! Mọi người đều tàn nhẫn với cậu như vậy! Tại sao chứ? Tại sao lại quay lại? Tại sao ai cũng mong cậu tha thứ?
Cậu tha thứ cho họ, thì ai tha thứ cho cậu?
Cậu chấp nhận họ, thì những người cậu đã gϊếŧ, có ai chấp nhận được cậu không?
Nếu cậu chỉ vì những lời nói của họ mà mềm lòng, thì những nỗ lực của cậu, những lần đứng trước cánh cổng sinh tử, đều trở thành vô dụng sao?
Giá như... có thể quay lại thời gian.
Giá như... các anh có thể rộng lượng mà bỏ đi mối thù của Jeon gia.
Giá như... tất cả việc này có thể biến mất.
Và cuối cùng, giá như... cậu có thể tha thứ cho các anh. Yêu các anh lại một lần cuối.
Tiếc thay, tất cả đều gắn liền với hai chữ 'giá như', làm sao có thể thành sự thật được.
"Nếu đã biết trước sẽ cầu xin như vậy, cớ sao còn ác độc thực hiện?"
----------
Hết chap 101
Trả tem nha❤️❤️
@maknaekookie1402
@VyARMY520
@kimthoa270582
@Thienhuevvv
@Rin_141198
@Uyn698
@Tran_Jenny
@nguyetthanhphong
@VyLamNguyn
@-Vong_Linh-