Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Không Nói Mà Dụ

Chương 74: Tin tức HOT

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chuyện bạn nhỏ Thẩm Nhạc ở tầng cao nhất công ty được Thẩm tổng ôm vào trong ngực rời đi đã trở thành đề tài HOT nhất khắp công ty cả hôm nay, tin tức tập trung nhắm chuẩn hai điểm: Thứ nhất, bạn nhỏ là con cái nhà ai? Thứ hai, bạn nhỏ đến công ty khi nào, và ai là người mang vào? Vế sau thì đáp án đã quá rõ ràng rồi, bởi vì hôm nay Thẩm tổng cùng Chu tổng chỉ xuất hiện một người, tới buổi chiều Thẩm tổng rời công ty, Chu tổng lại xuất hiện trong văn phòng, chuyện này có nghĩa là bạn nhỏ đã được Chu tổng đưa tới công ty.

Đáp án xuất hiện sau đó không lâu liền có chứng cứ, không biết là ai dám lạm dụng chức quyền đi xem lại camera ở hầm bãi đậu xe, từ đó thấy được đúng là bạn nhỏ được Chu tổng tự mình ôm ra khỏi xe. Có thể được Chu tổng cùng Thẩm tổng thay phiên ôm tới ôm đi, đến tột cùng bạn nhỏ này có cái thân phận gì? Mọi người đều biết, hai vị ông chủ vừa mới kết hôn, liền ôm một bạn nhỏ đến công ty, hơn bảy mươi phần trăm có thể là con cháu nhà mình đi!

Cái gì? Mới kết hôn liền nhận nuôi, hai người đến cả thế giới riêng đều không cần sao?

Có người sinh ra nghi ngờ như vậy. Nói cái gì mà thế giới riêng của hai người, từ nhỏ hai vị ông chủ liền cùng nhau sinh hoạt, tính đến nay cũng đã ở bên nhau được hai mươi hai năm rồi, thế giới hai người sớm đã hưởng qua đủ!

Thật sự là như thế này sao, vậy khó trách. Tất cả xôn xao, cũng đều xoay xung quanh bạn nhỏ: Bạn nhỏ thoạt nhìn vừa ngoan vừa thẹn thùng, chính là có chút gầy, nhỏ xíu xìu xiu. Người duy nhất chứng kiến tin nóng của ngày hôm nay nói: Tôi tận mắt nhìn thấy Thẩm tổng ôm bạn nhỏ, xách theo hộp cơm, nhất định chính là cơm trưa tình yêu được Chu tổng đưa tới!

Lúc này tin tức vẫn còn thưa thớt, kết quả đến ngày hôm sau, ngày thứ ba thậm chí tới tận ngày thứ sáu, đều là buổi sáng Thẩm tổng đi làm, buổi chiều Chu tổng đi làm, người chứng kiến lại tăng lên không ngừng, hai vị ông chủ cũng không có ý muốn giấu giếm, phạm vi tin tức lập tức mở rộng, đồng thời buổi chiều ngày thứ sáu lại nghênh đón một trận gió lớn, đại quân hóng hớt gồm mấy vị cao tầng cùng thư ký đều không chịu đi ăn cơm trưa, tất cả đều ghé vào cửa thang máy chờ đợi Chu tổng mang theo bạn nhỏ đến.

"Leng keng" một tiếng, cửa thang máy mở ra. Bốn người như hổ rình mồi đang nhìn chằm chằm cửa thang máy lập tức cúi đầu làm bộ đang xem di động, chỉ khi cửa chậm rãi mở ra được một khoảng mới lặng lẽ giương mắt lên nhìn, rồi sau đó mới sôi nổi ngẩng đầu lộ ra nụ cười tiêu chuẩn cùng người đi ra từ thang máy thăm hỏi.

"Chu tổng, buổi trưa tốt lành!".

Đáng tiếc bốn người quá mức trăm miệng một lời, khiến ý xấu bị bại lộ hết. Thẩm Nhạc bốn ngày liên tục đều được mang đến công ty, kỳ thật đã không còn khẩn trương như trước nữa, nhưng bốn ngày trước nhiều nhất cũng chỉ đυ.ng phải một hai người lạ, hiện giờ một loạt bốn người động tác đồng nhất xuất hiện ở cửa thang máy, Thẩm Nhạc đã bị sự chào hỏi bất thình lình này làm cho sợ tới mức rụt rụt cổ, chờ thấy rõ bốn người trước mặt đều là đại mỹ nữ, còn đang cười tủm tỉm, mới thả lỏng lại.

"Các cô dọa đến Nhạc Nhạc".

Chu Ngôn Dụ cảm thấy hiện giờ dù là nam hay nữ đối với Thẩm Nhạc mà nói đều có thể xem như một loại rèn luyện, hơn nữa mấy người trước mắt này rõ ràng chính là tò mò về thân phận của Thẩm Nhạc, bởi vậy anh cũng liền thuận theo tự nhiên, hướng các cô lộ ra tên của Thẩm Nhạc.

"Nhạc Nhạc? Bé tên Nhạc Nhạc sao?".

Thư ký của Thẩm Hi tên Candy duỗi tay đưa cho Thẩm Nhạc mấy viên chocolate, vừa thấy liền biết trước đó đã chuẩn bị tốt.

"Nhạc Nhạc có thích chocolate không?".

Phản ứng đầu tiên của Thẩm Nhạc chính là ngẩng đầu nhìn Chu Ngôn Dụ, trải qua mấy ngày ở chung, địa vị của Chu Ngôn Dụ cùng Thẩm Hi trong lòng bé đã thẳng tắp bay lên, bởi vì mấy ngày nay bé đều cảm giác giống như đang nằm mơ, mỗi ngày được ăn đến no, mặc ấm áp, hai người đàn ông đều là "Ba ba", một người luôn đối bé cười, kể chuyện xưa cho bé nghe, dạy bé biết chữ, một người khác sẽ nấu cơm cho bé ăn, tắm cho bé, bé rất muốn mãi mãi làm con ngoan của bọn họ, nhưng bé lại sợ đây chỉ là một giấc mộng ngắn ngủi, mà không phải hiện thực, cho nên không dám bừng tỉnh. Chu Ngôn Dụ gật đầu với bé, nói.

"Thích liền nhận lấy, nhận lễ vật cũng là một loại lễ phép".

Thẩm Nhạc nghe lời nhận lấy chocolate.

"Chờ con nguyện ý nói chuyện liền tự mình nói "Cảm ơn".

Chu Ngôn Dụ lại nói. Thẩm Nhạc gật gật đầu nhỏ. Chu Ngôn Dụ quan sát được mấy ngày nay kỳ thật bé đã mở miệng muốn nói chuyện rất nhiều lần, nhưng ở thời điểm mấu chốt lại lùi về, không biết là khϊếp đảm cùng sợ hãi chuyện gì, nhưng anh cùng Thẩm Hi đều không hẹn mà cùng dung túng Thẩm Nhạc, để chính bé lựa chọn thời khắc nguyện ý mở miệng.

Các vị thư ký nghe Chu tổng nói như vậy lập tức bất động thanh sắc, làm bộ thực tự nhiên mà đem lễ vật nhỏ đã chuẩn bị riêng sôi nổi tặng qua, bởi vì nghe Chu Ngôn Dụ nói thu lễ vật là lễ phép nên Thẩm Nhạc nhận lấy tất cả, biểu tình rất là thẹn thùng, nhưng bộ dáng bé ôm một đống lễ vật lại thật giống một bé sóc con, manh đến các chị gái tâm can loạn run, hận không thể vươn tay đi xoa bóp khuôn mặt nhỏ của bé.

Mấy ngày nay khuôn mặt Thẩm Nhạc được hai ba nuôi nấng ra một chút thịt, nhưng so với trẻ nhỏ bình thường thật còn kém rất xa, rốt cuộc chỉ có ngắn ngủn bốn ngày, chính là sắc mặt của bé cũng đã phấn nộn hơn trước. Bởi vì Thẩm Nhạc quá gầy nên đôi mắt có vẻ rất lớn, hiện tại tốt lên một chút, trên má đã có chút thịt, đôi mắt tròn tròn thoạt nhìn giống như hai viên đá quý, xinh đẹp vô cùng, mặt trên bao trùm lông mi thật dài, bởi vì thẹn thùng mà run lên run lên.

"Được rồi, các cô đều đi ăn cơm đi".

Chu Ngôn Dụ nói xong liền ôm Thẩm Nhạc đi.

"Wow, quá đáng yêu, thật nhỏ".

Nhìn theo bóng dáng ông chủ đã đi xa, Candy nhịn không được cảm thán nói.

"Bộ dáng Chu tổng ôm bạn nhỏ thật dịu dàng".

Thư ký của Chu Ngôn Dụ nói.

"Đúng vậy, bề ngoài của Chu tổng thoạt nhìn thật sự là quá đứng đắn, một chút đều không thể tưởng được sẽ có lúc như thế này, các cô nói thử xem, lúc Chu tổng ở bên cạnh Thẩm tổng cũng là như thế này sao?".

Vị thư ký thứ hai của Thẩm Hi nói.

"Tuy rằng ảnh kết hôn tôi đều đã xem qua, nhưng tôi vẫn là tưởng tượng không ra bọn họ ở bên nhau sẽ như thế nào, sẽ ôm sao? Sẽ hôn môi sao? Sẽ… ừm, làm cái đó sao?".

"Chắc chắn là phải làm rồi!".

Vị thư ký thứ hai của Chu Ngôn Dụ cũng lên tiếng.

"Không làm những cái đó, có thể tính là đã kết hôn sao!".

"Vậy cô nói xem hai người bọn họ rốt cuộc ai công ai thụ?".

Trương Vĩ nhỏ giọng xuống, hỏi. Từ khi hai vị ông chủ công khai kết hôn, cái đề tài này hiện giờ vẫn rất là HOT, lần "come out" trước đó chỉ là có một chút tiếng gió, trong công ty còn có một cái diễn đàn thảo luận, không biết là ai đã mở ra, điều kiện để vào diễn đàn còn rất nghiêm khắc. Bốn vị thư ký giúp hai vị ông chủ lo liệu công tác, gió thổi cỏ lay trong công ty đều nắm rõ như lòng bàn tay, rốt cuộc khoảng cách giữa các cô với các ông chủ là gần nhất, ít nhất tin tức cùng động thái của các ông chủ các cô không thể nào là người biết sau cùng được. Nhưng mà chính các cô đều không có dự đoán được, chỉ sau một đêm diễn đàn này như mở ra một thế giới mới, hơn nữa diễn đàn này còn xuất hiện rất sớm, còn sớm hơn cả lúc hai vị ông chủ lộ ra chuyện "come out"!

Diễn đàn tên là "Giơ cao lá cờ của Couple Hi Ngôn".

Vẻ mặt bốn người ngốc hết một vòng, điểm danh gia nhập, đáng tiếc sôi nổi các cô xem không hiểu được gì, vòng thứ nhất toàn quân bị diệt. Đợt thứ hai đi vào, kết quả bởi vì không đáp ứng được quy phạm lại bị các chị em bên trong ném một đoàn pháo, trong nháy mắt hai người đã bị đá ra ngoài, nói các cô chưa nhìn kỹ quy tắc diễn đàn đã lên tiếng lung tung, lưu lại hai người đang run bần bật, lập tức đem quy tắc diễn đàn chụp lại, sau đó lên Baidu tra từng mục từng mục.

Cứ lăn lộn như vậy hơn một tuần, trong lúc làm hết phận sự còn xem xong một bộ tiểu thuyết nhập môn được đề cử, lúc này mới thuận lợi gia nhập diễn đàn, thành công ẩn núp.

Trong diễn đàn đề tài náo nhiệt nhất chính là luận xem ai công ai thụ, nhưng các chị em ở đó khoảng cách với hai vị ông chủ rốt cuộc quá xa, công thụ gì đó toàn dựa vào não bổ, chính là bốn vị thư ký các cô lại làm không được, các cô có thể nói là gần hai vị ông chủ nhất toàn công ty, hơn nữa hiện tại hai vị ông chủ đã không còn chỉ là nhân vật để shipcouple, mà là chân chân chính chính quan hệ phu phu đã kết hôn, bởi vậy ngược lại càng khó phán đoán, cũng vô pháp căn cứ vào sự yêu thích của bản thân mà áp đặt, hai người phảng phất đều có thể sử dụng hình tượng tổng tài công, vì vậy từ khi tiến vào diễn đàn đến nay về chuyện công thụ các cô đều không có manh mối, cũng không dám đứng loạn về phía bên nào cả, nếu một hai phải chọn, các cô càng có khuynh hướng nghĩ bọn họ sẽ hỗ công, bỏ qua một bên thân phận thư ký không đề cập tới, Trương Vĩ nghĩ Chu Ngôn Dụ công, Lục Viện nghĩ bọn họ là hỗ công, Candy cùng Du Gia vô cùng nhất trí Thẩm Hi công! Gần nhất Hoàng Vịnh Tuyết cũng gia nhập, cô nhất trí với Trương Vĩ, nghĩ Chu Ngôn Dụ công, chỉ có Lục Viện tứ cố vô thân, tạm thời không tìm được đồng minh.

Bên này bốn vị thư ký vừa trò chuyện vừa đi nhà ăn, Chu Ngôn Dụ cùng Thẩm Nhạc đã ở trong văn phòng của Thẩm Hi ăn trước. Chu Ngôn Dụ hầm hai phần khuỷu tay heo, hầm đến mềm mịn, bé con ăn đến cả miệng đều là dầu, Thẩm Hi ăn không hết vì quá dầu mỡ, Chu Ngôn Dụ liền cùng hắn chia nhau phần còn lại, chỗ nhiều thịt đều cho hắn, Thẩm Hi cũng ăn đến rất là thỏa mãn, cười tủm tỉm mà vừa ăn vừa hỏi Chu Ngôn Dụ buổi sáng đã mang theo Thẩm Nhạc đi nơi nào, làm cái gì.

Mấy ngày nay buổi sáng đều là Chu Ngôn Dụ chăm đứa nhỏ, buổi chiều Thẩm Hi chăm đứa nhỏ, chính là muốn bé con nhanh chóng quen thuộc hai người bọn họ, không thể nặng bên này nhẹ bên kia, thứ hai là chia sẻ cho nhau, kỳ thật Thẩm Nhạc rất ngoan lại dễ chăm sóc, nhưng ngoan không có nghĩa liền có thể ép bé ở mãi trong nhà, vì muốn tận lực xua tan một ít bất an cùng khói mù nơi đáy lòng đứa nhỏ, bọn họ cảm thấy hẳn là nên để bé tiếp xúc nhiều hơn một chút với thế giới bên ngoài, phóng tầm mắt xa một chút, làm trong lòng bé tiếp thu một ít sự vật khác, đem những chuyện không tốt trước kia chậm rãi xóa hết đi.

"Đi hồ nước bên cạnh công viên, ngồi thuyền một lần, sau đó đi dạo quanh đảo nhỏ, lại ngồi ở quán cà phê một lát".

Chu Ngôn Dụ đem điện thoại đưa cho Thẩm Hi, cho hắn xem ảnh chính mình chụp. Thẩm Hi nhìn ảnh chụp, đều là khuôn mặt nhỏ của bé con đang xuất thần nhìn mặt hồ nước.

"Nhạc Nhạc, có muốn đến bờ biển hay không? Biển so với hồ nước hôm nay con thấy còn muốn lớn hơn rất nhiều".

Thẩm Hi hỏi Thẩm Nhạc. Thẩm Nhạc nghe nói so với hồ nước còn muốn lớn hơn, lập tức dựng thẳng lỗ tai nhỏ, ngẩng đầu nhìn Thẩm Hi, một đôi mắt ngập nước, không chớp mắt nhìn chằm chằm hắn, giống hệt như động vật nhỏ, Thẩm Hi cũng đã nếm được lạc thú dưỡng đứa nhỏ, chủ yếu vẫn là tiểu Thẩm Nhạc quá ngoan, trước kia Chu Ngôn Dụ khi còn nhỏ cũng rất nhỏ, hai người chính là bạn chơi cùng, cùng hiện tại chính mình dưỡng một nhóc quấy nhiễu cảm giác hoàn toàn bất đồng.

"Rất lớn, không nhìn được tới bờ bên kia luôn, xa xa nhìn lại trừ nước biển cũng chỉ toàn nước biển".

Thẩm Hi nói xong câu này, nhìn thoáng qua Chu Ngôn Dụ. Chu Ngôn Dụ rũ mắt, nhìn như đang ăn cơm, tâm tư cũng đã không còn đặt ở trên đồ ăn nữa. "Biển" đối với Chu Ngôn Dụ mà nói chính là vết thương cũ, Thẩm Hi trước nay đều tránh không đề cập tới, nhưng có nhiều lúc, đau xót cần phải được nói ra, Thẩm Hi không biết Chu Ngôn Dụ đối với chuyện này đã khôi phục được bao nhiêu phần, rốt cuộc Chu Ngôn Dụ hiện giờ thoạt nhìn không còn sợ nước nữa, ngẫu nhiên cũng sẽ tắm hồ bơi, cũng từng bức chính mình học xong bơi lội, còn sẽ mang Nhạc Nhạc đi đến hồ nước, xem ra giống như anh đã hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng Thẩm Hi vẫn luôn nhớ rõ không lâu trước đây Chu Ngôn Dụ say rượu còn khóc qua một màn, từ khi đó Thẩm Hi liền nghĩ muốn tìm một cơ hội, một cơ hội cùng Chu Ngôn Dụ đề cập đến vấn đề đi bờ biển, hắn không biết chính mình nên hay không nên làm như vậy, cũng không xác định chính mình có hay không năng lực giúp Chu Ngôn Dụ chia sẻ dĩ vãng đau xót, nhưng trong lòng hắn có một thanh âm vẫn luôn kêu gào, thanh âm này liền ngày càng vang lên, hắn biết này hoàn hoàn toàn toàn là du͙© vọиɠ chiếm hữu của chính mình quấy phá, hắn muốn xâm chiếm từ đầu đến chân Chu Ngôn Dụ, từ cơ thể đến chính trái tim anh, thậm chí ngay cả vết thương đau xót nơi đáy lòng anh cũng đều không buông tha.

...

Cố lên nào ✌✌!
« Chương TrướcChương Tiếp »